Trong đôi mắt xinh đẹp của Nam Phong tràn đầy sự khiếp sợ, nàng ngơ ngác nhìn Lý Phàm, cảm ngộ tiếng sáo của Lý Phàm. Âm luật đều hòa chung một nhịp điệu, tiếng sáo cũng có thể dẫn dắt tiếng đàn của nàng. Giờ phút này, rõ ràng nàng cảm giác được mình giống như một chiếc thuyền con, bị những cơn sóng lớn vô tận thúc đẩy, lên xuống không ngừng, sóng xô lên đến tận trời cao, ầm ầm rít gào. Sông Trường Giang chảy về phía Đông, sóng vô tận, nhân vật phong lưu từ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.