Lý Phàm mỉm cười nói: “Sư phụ cũng sẽ không rời khỏi các ngươi.” Sau một lúc, rốt cuộc Lý Phàm cũng sắp xếp ổn thỏa cho nhóm người Nam Phong, Cung Nhã, Tâm Ninh, một thân một mình ngồi trong tiểu viện một lúc lâu. Khóe miệng của hắn mang theo một nụ cười, thực ra cuộc sống của người phàm rất vui vẻ. Cảm giác tốt đẹp này khiến cho hắn càng ngày càng yêu thích cuộc sống ở trong sơn thôn nhỏ. Sau khi ngồi một mình một lúc lâu, Lý Phàm mới đi nghỉ ngơi. Đêm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.