Ngay lập tức ở trong máu truyền đến một loại hương vị… Cực kỳ tuyệt vời. “Không sai biệt lắm, đi thôi.” Nghe được giọng nói của Hoàng Ngưu già, Ngao Vô Song giống như được tha mạng, hắn ta vội vàng lấy ra một cái bình ngọc, đặt vũng máu loãng vào bên trong. “Ngưu gia hẹn gặp lại.” Sau khi chuẩn bị xong, Ngao Vô Song nhấc chân chạy, hai chân như được lắp phong hỏa luân. Nhìn thấy hắn ta rời đi, Đại Hắc Ngưu có hơi ngưng trọng nói: “Đại ca, e rằng khi quay trở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.