“Hơn nữa đeo vòng chó này lên cổ, cho dù các ngươi có làm nô thì ngày ngày vẫn sẽ rất dễ chịu, hưởng vinh hoa phú quý, cơm ngon áo đẹp, tất cả đang ở trước mắt.” Sầm Minh Nhất lên tiếng thản nhiên nói: “Đây là vinh hạnh của các ngươi.” Hắn ta nghĩ mấy cái tên thổ dân này thực sự chưa có được khai sáng, không tán thưởng. “Vinh hạnh con mẹ nhà ngươi…” Ngô Đại Đức lại chửi ầm lên, nói: “Các ngươi đừng cản ta, hôm nay ta nhất định phải để cho hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.