Ngày này, Ngu Thanh Thiển mới vừa phác họa xong một bản vẽ thực văn nhất phẩm, Tư Đồ Lạc lập tức đi tới.
Trước tiên hắn cầm lấy bản vẽ mà nàng mới vừa phác họa xong lên nhìn một lượt, trong đôi mắt ánh lên sự tán thưởng: “Đúng rồi, Thanh Thiển, bây giờ ngươi đã nắm giữ được bản chất của thực văn nhất phẩm, chính thức bước vào hàng ngũ Thực Văn Sư sơ cấp rồi, chúc mừng ngươi."
Tư Đồ Lạc hoàn toàn không nghĩ tới Ngu Thanh Thiển có thể trở thành Thực Văn Sư sơ cấp nhanh như vậy, những tân sinh khác của hệ thực văn còn đang ở cấp nhập môn, tốc độ như vậy trừ Phong Thần ra, chưa từng ai có thể so sánh được.
"Cũng là nhờ Tư Đồ giáo viên có cách dạy." Ngu Thanh Thiển khiêm tốn mà cười nói.
Tư Đồ Lạc rất thích người có tính tình giống như Ngu Thanh Thiển, không kiêu không ngạo, tôn sư trọng đạo, không giống như là rất nhiều người khác được gọi là thiên tài khác, vừa có chút thành tích là cái đuôi đã vểnh lên trên trời.
"Đúng rồi, ngươi đến phòng nhiệm vụ của học viện đi, có giáo viên tìm ngươi." Tư Đồ Lạc đột nhiên nhớ tới mục đích tìm Ngu Thanh Thiển của mình.
Ngu Thanh Thiển sửng sốt, ngay sau đó liền nhớ ra, chắc là nhiệm vụ mà Hỏa Ly Nhã nói lúc trước đã có thể nhận: "Vâng, cám ơn Tư Đồ giáo viên, ta đi trước."
"Mau đi đi." Tư Đồ Lạc rất coi trọng Ngu Thanh Thiển, khi trò chuyện với nàng đều luôn rất hiền hoà.
Phòng nhiệm vụ cách hệ thực văn cũng không xa, Ngu Thanh Thiển dùng một phút đồng hồ liền tới nơi.
Lúc này ở phòng nhiệm vụ đã có vài người đứng sẵn, trong đó có Phong Thần và sáu thành viên trong tổ của chàng, Hỏa Ly Nhã và Hỏa Diệp Phong, còn có một trung niên nam tử sắc mặt nghiêm túc ngồi ở phía trước.
"Ngươi chính là Ngu Thanh Thiển sao." Trung niên giáo viên ngẩng đầu nói với Ngu Thanh Thiển đang đứng ở cửa: "Vào đi."
Ngu Thanh Thiển lễ phép mà cười hô một tiếng: "Chào giáo viên!"
"Biết nguyên nhân hôm nay ta gọi ngươi tới không?" Trung niên giáo viên hỏi.
Ngu Thanh Thiển làm bộ như không biết lắc đầu: "Không biết, mời giáo viên nói rõ."
"Chỗ ta có một nhiệm vụ mới, cần mười người hoàn thành, chín người khác cũng định rồi, còn dư lại một vị trí trong danh sách, bọn họ đều đề cử ngươi, cho nên ta mới gọi ngươi tới." Trung niên nam tử cũng không chất vấn mà trả lời Ngu Thanh Thiển.
Nhiệm vụ này tuy đã được đưa ra từ một tháng trước, nhưng mà lại không hề lộ ra tiếng gió, Ngu Thanh Thiển không biết mới là bình thường.
Trên mặt Ngu Thanh Thiển tức thời lộ ra mấy phần kinh ngạc: "Vậy xin hỏi giáo viên là nhiệm vụ gì?"
Trung niên nam tử cười nhạt mở miệng nói: "Nhiệm vụ này cũng không khó, cần các ngươi phải đi một tòa cổ mộ ở biên cảnh tiếp giáp với nam bộ và lục địa trung tâm để thăm dò, chẳng qua cũng có thể sẽ phát sinh một vài nguy hiểm, cho nên lần này chúng ta chuẩn bị cho tiểu tổ hai Trị Liệu Sư."
Tiếp theo hắn chuyển hướng nói: "Dĩ nhiên, ngươi cũng có quyền từ chối."
Ngu Thanh Thiển suy nghĩ một lúc nói: "Giáo viên, ta bằng lòng tham gia nhiệm vụ này."
Trung niên nam tử thấy Ngu Thanh Thiển sau khi tự hỏi mới cho đáp án, thì rất hài lòng đối với thái độ này của nàng, không mù quáng cũng không nhút nhát.
Thật ra thì nhiệm vụ này hắn cũng chưa từng có ý muốn cho Ngu Thanh Thiển tham gia, chẳng qua là Phong Thần và Hỏa Ly Nhã đều đề cử Ngu Thanh Thiển, hắn mới thêm tên nàng vào trong danh sách nhiệm vụ.
Suy cho cùng bất kể là bối cảnh hay là thiên tư của Phong Thần và Hỏa Ly Nhã, đều là đối tượng mà hắn muốn tạo quan hệ tốt, thêm vào một người cũng không có vấn đề gì.
Huống chi gần nhất Ngu Thanh Thiển cũng rất nổi danh trong số các tân sinh, người có thể đồng thời trở thành Dược Tễ Sư và Thực Văn Sư cũng khiến hắn không thể coi thường.
"Rất tốt, nếu như hoàn thành nhiệm vụ này, phần thưởng sẽ phi thường hậu hĩnh."
Ngay sau đó trung niên nam tử liền nhìn về phía Phong Thần nói: "Phong Thần, nhiệm vụ lần này ngươi làm đội trưởng, có tình huống gì bất chợt xảy ra thì lập tức báo về cho học viện, những chuyện khác thì đều giao cho ngươi."
"Được." Phong Thần lạnh nhạt gật đầu