Khuôn mặt trắng nõn của Ngu Thanh Thiển trở nên hơi hồng, làm cho nàng nhiều hơn mấy phần cảm giác quyến rũ.
"Mười lăm tháng này ta sẽ giải độc cho chàng, liên tục ba lần, độc tố bên trong cơ thể chàng có thể triệt để thanh trừ." Ngu Thanh Thiển nắm cổ tay Phong Thần dò xét một phen, độc tố đã vắng lặng hồi lâu trong cơ thể hắn như là bất cứ lúc nào đều muốn bạo phát.
Phong Thần gật gù: "Ta tin tưởng nàng!"
Hiện tại độc tố trong cơ thể đã không phải là quan trọng nhất với hắn, người trong lòng mới là điều hắn quan tâm, là sự ấm áp của hắn.
"Đúng rồi, chàng biết điển tịch bên trong tầng thứ tư cùng tầng thứ năm của Điển Tàng Lâu phải như thế nào mới có thể chiếm được không? Cố trưởng lão nói hai tầng này không mở ra cho đệ tử, có phải nghĩa là không thể dùng thánh điểm đổi hay không?" Ngu Thanh Thiển miễn cưỡng nằm tựa ở trên đùi Phong Thần hỏi.
Ngón tay thon dài của Phong Thần quấn lấy một ít tóc của Ngu Thanh Thiển thưởng thức: “Thánh viện Điển Tàng Lâu cùng Điển Tàng Các của mỗi phong đều có tầng thứ tư và tầng thứ năm, thế nhưng đệ tử có thánh điểm cũng không vào được, bởi vì đó là phần thưởng vượt ải của mỗi phong trong Thánh viện."
"Phần thưởng vượt ải?" Ngu Thanh Thiển không hiểu hỏi.
Phong Thần trả lời: "Thánh viện mỗi một năm cũng sẽ cử hành một lần vượt ải ở Thánh địa của mỗi phong, mười người đứng đầu thuận lợi xông đến cửa ải cuối cùng là có thể tiến vào tầng thứ tư cùng tầng thứ năm của Điển Tàng Lâu cùng Điển Tàng Các mỗi người có ba ngày ở đó xem."
"Thì ra là như vậy." Ngu Thanh Thiển nhớ tới lời nói của ông lão trông coi Điển Tàng Lâu kia, khó trách hắn muốn cho chính mình tranh thủ: “Vậy lần vượt ải này bao giờ tiến hành?"
"Ba tháng sau." Phong Thần cười khẽ nhìn Ngu Thanh Thiển: “Thiển Thiển, nàng thích đồ trong tầng thứ tư cùng tầng thứ năm của Điển Tàng Lâu?"
"Ừ, cảm giác tầng thứ tư có một quyển điển tịch ta rất cần, nhất định phải lấy được." Ngu Thanh Thiển tạm thời không thể bại lộ sự tồn tại của Cổ Diễm, bởi vì sư phụ thối không cho phép.
Nàng suy nghĩ một chút hỏi: "Thánh địa vượt ải là nhằm vào toàn bộ đệ tử của mỗi phong, hay là chỉ có đệ tử mới? Tại sao ta cảm giác hình như trái lại bất lợi với đệ tử mới vậy."
"Đối tượng là các đệ tử của mỗi phong, bình thường căn bản không có đệ tử mới tham gia, coi như tham gia cũng là có rất ít đệ tử mới có thể xông đến cửa ải cuối cùng." Phong Thần uống một hớp rượu, cười nói: "Có điều ta tin tưởng nếu như Thiển Thiển tham gia, tất nhiên có thể xông đến cửa ải cuối cùng."
Ngu Thanh Thiển đưa tay nặn nặn gương mặt tuấn tú của Phong Thần, cảm giác thật tốt, da dẻ kẻ này còn nhẵn nhụi hoàn mỹ hơn cả nữ nhân.
"Chàng đúng là có lòng tin ở ta."
Phong Thần nắm chặt bàn tay đang tác quái của nàng đặt trong lòng bàn tay: “Ta vẫn luôn rất tin tưởng nàng."
Đây là lời nói từ tận đấy lòng, Thiển Thiển của hắn tự nhiên là giỏi nhất.
"Vậy đệ tử trước kia đã tham gia vượt ải cũng tham gia sao?" Ngu Thanh Thiển dừng một chút hỏi.
"Đương nhiên, các đệ tử của mỗi phong đều có thể tham gia, coi như đệ tử lúc trước mấy năm mỗi lần đều tham gia vượt ải mà tiến vào mười vị trí đầu đều có thể tiếp tục tham gia, đồng thời vẫn có thể được thưởng." Phong Thần nói.
Ngu Thanh Thiển hơi nhíu mày: “Đây chẳng phải là có vẻ không công bằng với những khác đệ tử rồi hả? Đặc biệt là đệ tử mới, cơ bản không khả năng xông qua."
Đệ tử đã từng được mười vị trí đầu không chỉ thực lực mạnh, còn có kinh nghiệm, muốn kéo bọn họ xuống, rất khó với những đệ tử khác.
Có điều trong mắt Ngu Thanh Thiển lại có thêm mấy phần chờ mong cuồng nhiệt, như vậy mới càng thú vị không phải sao?
Phong Thần cúi đầu liền bắt được thần sắc trong mắt Ngu Thanh Thiển, trong lòng bật cười, Thiển Thiển của hắn quả thật là thích sự cạnh tranh cùng kích thích.
"Tu luyện xưa nay đều là như vậy, cái này cũng là cạnh tranh mà Thánh viện cố ý làm ra, chỉ có ở dưới sự cưỡng chế, mới có thể xúc động càng nhiều chí tiến thủ của đệ tử."