Tuy rằng Ngu Thanh Thiển cảm thấy cha mỹ nhân bất phàm, có điều trong lòng vẫn là hết sức mong nhớ cùng lo lắng, sợ Lãnh gia cùng Trì gia sẽ làm gì bất lợi với hắn.
Cố trưởng lão thấy vẻ ưu lo trong mắt Ngu Thanh Thiển cũng đoán ra nàng lo lắng, an ủi: "Cha ngươi mặt ngoài nhìn nhẹ như mây gió, thật ra tính tình là phi thường bướng bỉnh, không đạt đến mục đích hẳn là sẽ không trở về. Hắn đã sớm là Linh Hoàng tu vi, làm việc trầm ổn, ngươi không cần lo lắng an toàn của hắn."
"Vâng, cũng không biết cha lúc nào mới có thể trở về." Ngu Thanh Thiển gật gù.
Từ lần trước nghe trộm được, Ngu Thanh Thiển biết Cố trưởng lão khá là thưởng thức cha mỹ nhân, giữa hai người cũng có quen biết, bởi vậy nói chuyện cũng không kiêng kỵ lắm.
"Nếu phía ta có tin tức về hắn thì ta sẽ báo cho ngươi, hắn làm việc luôn luôn khá có chừng mực, sau khi trở lại chắc sẽ đến Thánh viện thăm ngươi." Cố trưởng lão ở trong lòng vẫn luôn cho rằng Ngu Cảnh không phải người bình thường.
Ngu Thanh Thiển cười cười: "Không biết Cố trưởng lão hôm nay tới tìm vãn bối, là có chuyện sao?" Ngoài miệng hỏi như vậy, trong lòng lại có suy đoán.
"Lão phu đến để thực hiện lời hứa một năm trước với ngươi."
Cố trưởng lão cười đem một khối ngọc bài bỏ lên trên bàn nói: "Đây là lệnh bài của Điển Tàng Lâu, ngươi có thể đi vào lật xem điển tịch ở bên trong ba ngày, sau ba ngày muốn lần thứ hai đi vào nhất định phải cần dùng thánh điểm đổi lấy thời gian, đồng thời điển tịch ở bên trong là không thể phục chế hoặc là mang ra ngoài, nhất định phải nhớ kỹ."
Trong Điển Tàng Lâu của Thánh viện đều là điển tịch về phương diện thực văn, dược tễ cùng rèn đúc, Điển Tàng Các thì lại bày đặt các loại công pháp tu luyện hoặc là bí thuật, các đệ tử muốn đi vào tìm đọc đều phải chi trả thánh điểm mới được, hơn nữa còn có thời gian hạn chế.
Ngu Thanh Thiển có thể đi vào xem ba ngày xác thực coi như là chiếm được ưu đãi rất lớn rồi, bằng không nếu muốn đổi từ thánh điểm thì cũng phải cần chín trăm điểm, đệ tử mới bình thường cũng phải một năm mới có thể tích góp đến chín trăm điểm, điều này có nghĩa là Ngu Thanh Thiển đi trước người khác một bước.
"Đa tạ Cố trưởng lão." Ngu Thanh Thiển sắc mặt cao hứng cất ngọc bài đi.
Cố trưởng lão từ ái cười nhắc nhở: "Thiên tư của ngươi rất cao, tu vi cũng không tệ, thời gian ở Thánh viện cũng không cần lãng phí vào việc làm tạp dịch để thu được thánh điểm, đao không mài không sắc, ngọc không mài không thành khí, ngươi nên biết mình phải đi đường như thế nào đi."
"Vâng, ta quả thật không chuẩn bị đi làm việc tạp dịch để thu được thánh điểm, một là tốc độ quá chậm, hai là cuộc sống bình thản như vậy không phải ta thích." Ngu Thanh Thiển nói như thực.
Vì sao bệnh mỹ nhân chỉ dùng thời gian hai năm liền từ Hồng phong di chuyển đến Thanh phong, trong này cũng không có chăm sóc cùng ưu đãi đặc biệt của Thánh viện, tất cả đều là chính hắn hai năm này làm nhiệm vụ đổi lấy thánh điểm đạt đến yêu cầu chuyển nơi tu luyện.
Ngu Thanh Thiển kiếp trước kiếp này đều yêu thích tìm kiếm kích thích, những công việc tạp dịch kia là tuyệt đối không kiên trì đi làm, mục tiêu của nàng vẫn luôn là những nhiệm vụ trị giá cao thánh điểm của Thánh viện kia.
Cố trưởng lão trong mắt thêm ra mấy phần tán thưởng: "Rất tốt, có điều vừa bắt đầu cũng đừng quá vội vàng, nhiệm vụ của Thánh viện cũng không đơn giản như Hoàng gia Học viện, thường thường đều sẽ tiềm tàng nguy hiểm, ngươi trước tiên tiếp những nhiệm vụ đơn giản để thích ứng đã."
Cố trưởng lão đánh giá Ngu Thanh Thiển phi thường cao, cộng thêm sự tiếc nuối với Ngu Cảnh, hắn là thật lòng hi vọng Ngu Thanh Thiển có thể ở bên trong Thánh viện rất nhanh bộc lộ tài năng giống như Phong Thần vậy.
"Đa tạ Cố trưởng lão nhắc nhở." Ngu Thanh Thiển rất cảm ơn thiện ý của Cố trưởng lão.
Cố trưởng lão lại đại khái nói vài điểm cùng những công việc cần chú ý bên trong Thánh viện với Ngu Thanh Thiển liền cáo từ rời đi.