"Tiểu Ngu, lần này ngươi tiến vào mật địa gây ra động tĩnh không khỏi quá lớn rồi." Xa Đồng Đồng lấy ra một bầu rượu mạnh dùng giá cao mua được từ khu buôn bán, rót cho Ngu Thanh Thiển một ly.
"Có người cố ý truyền bá tin tức của ta, muốn ta bị đệ tử cũ của Hồng Phong để mắt tới." Ngu Thanh Thiển nhún nhún vai, bưng ly rượu lên uống một hớp, ánh mắt sáng lên: "Rượu ngon."
Xa Đồng Đồng đắc ý nói: "Đương nhiên, bầu rượu này ta mất hơn hai trăm linh ngọc mua về mà."
"Ngươi thật đúng là chịu chơi, nhưng nếu sau này có rượu ngon như vậy thì giúp ta lấy mấy bầu đi, linh ngọc ta trả." Hương rượu nồng đậm lại ngọt thuần khiến cho Ngu Thanh Thiển vô cùng hồi vị.
Xa Đồng Đồng liếc nàng một cái: "Rượu như vậy là hàng giới hạn, ta cũng khó khăn lắm mới lấy được hai bầu, mấy ngày nữa ta giúp ngươi để ý chút."
"Cảm ơn!" Ngu Thanh Thiển uống cạn toàn bộ rượu trong ly, nhất thời cảm thấy toàn thân cực kỳ thư thái.
"Giữa chúng ta cần gì khách khí." Xa Đồng Đồng nheo mắt cười: "Đúng rồi, trên tay ngươi còn Linh Thực không?"
"Có đó! Ngươi muốn?" Ngu Thanh Thiển cười hỏi.
Xa Đồng Đồng gật đầu một cái: "Tinh thần lực của ta gần đây tăng lên rất nhiều, có thể khế ước được bụi Linh Thực thứ ba rồi, nhưng mà đi vào mật địa thử một phen, tìm hơn một tháng cũng không thấy bóng dáng của Linh Thực, vẫn là ngươi lợi hại."
Ngu Thanh Thiển suy nghĩ một chút hỏi: "Ngươi muốn Linh Thực hệ nào?"
"Hệ tinh luyện có không?" Xa Đồng Đồng nghĩ sâu xa nói: "Ta cảm thấy rất có hứng thú với việc chế tạo, những điều kiện khác đều thỏa mãn rồi, bây giờ chỉ thiếu một bụi Linh Thực hệ tinh luyện nữa thôi."
Linh Thực thuộc hệ tinh luyện và hệ bói toán đều là hàng hiếm, Xa gia cũng giúp nàng tìm hơn một năm nay đều không thấy đồ thích hợp. Lúc trước nghe nói Ngu Thanh Thiển bán một bụi Linh Thực cao cấp hệ tinh luyện cho một vị sư huynh, nàng đã ngồi không yên.
Đáng tiếc, khi đó Ngu Thanh Thiển đã đi sâu vào mật địa, hơn nữa không tra ra tin tức, Xa Đồng Đồng chỉ có thể chờ đợi nàng đi ra.
Ngu Thanh Thiển sàng lọc Linh Thực trong tay một lần, cười nói: "Quả thật ta có một bụi Linh Thực hệ tinh luyện."
Thật ra thì bụi cây cuối cùng cấp Vương, Thiên Biện Bạch Đào, mà Ngu Thanh Thiển lấy được trong mật địa kia cũng là Linh Thực hệ tinh luyện, nhưng nàng dự định đưa nó cho bệnh mỹ nhân, cũng may rà soát một lượt thì vẫn còn Linh Thực có thể đưa cho Xa Đồng Đồng.
Nói xong nàng lấy ra một cái hộp từ trong không gian trang sức trữ vật đưa cho Xa Đồng Đồng, "Ta đào Linh Thực trong mật địa chỉ là tiện tay, những người khác đương nhiên phải thu linh ngọc, nhưng chúng ta là bạn, bụi Linh Thực này coi như là ta tặng cho ngươi."
Xa Đồng Đồng vội vàng cầm lấy cái hộp mở ra, thấy bên trong nằm một bụi dây leo màu đỏ sậm, trong mắt sáng kinh người: "Cấp bậc của Linh Thực này đã gần tới cấp Vương rồi, Tiểu Ngu ngươi thật lợi hại."
Nàng lập tức cầm ra một túi linh ngọc đưa cho Ngu Thanh Thiển: "Ta cũng không dám lấy không, những linh ngọc này ngươi cất đi."
Tinh thần lực của Ngu Thanh Thiển quét qua túi một vòng, phát hiện bên trong lại có hai ngàn linh ngọc, trong lòng càng cảm thấy Xa Đồng Đồng tốt hơn, nhưng nàng cũng không có ý định muốn lấy, bởi vì nàng thật sự coi Xa Đồng Đồng là bạn.
Đối với bạn hoặc là người được mình công nhận, Ngu Thanh Thiển luôn luôn vô cùng hào phóng.
"Ngươi như thế này là xem thường ta sao!" Ngu Thanh Thiển tức giận trợn mắt nhìn Xa Đồng Đồng một cái: "Còn muốn làm bạn thì cất đi, sau này tìm thêm nhiều rượu ngon tới uống là được."
Trong lòng Xa Đồng Đồng ấm áp, nàng biết Ngu Thanh Thiển không phải bởi vì gia thế của mình đón ý nói hùa, mà thật lòng coi mình là bạn mới có thể hành xử như vậy, vì thế nàng không khách khí nữa, thu hồi linh ngọc, cười vỗ ngực đảm bảo: "Yên tâm, sau này rượu ngon không thiếu phần cho ngươi."