"Không phải hôm nay lão đại trúng tà đấy chứ?" Gã nam tử có khuôn mặt trẻ con tò mò phỏng đoán.
Gã mang vẻ phong lưu phóng khoáng cầm quạt gõ lên đầu của hắn: "Ngươi mới trúng tà, lão đại như thế là đã thông suốt."
"Mau đuổi theo xem thử." Khuôn mặt của nữ tử xinh đẹp kia tràn đầy sự tò mò.
Bọn họ chung đội đã hơn ba năm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trông thấy Phong Thần để ý người khác như vậy, thật là hiếm thấy.
Điều này chứng tỏ sắp có trò hay để xem, phải không?
Sáu người đồng thời tăng tốc, càng lặn sâu xuống sông.
Ngu Thanh Thiển lặn xuống rất sâu, bốn phía đều tối đen như mực, nhưng dường như có một đôi mắt đang không ngừng nhìn nàng chằm chằm ở một hướng nào đó.
Lúc chiến đấu trước đó nàng cũng không triệu hồi cỏ Ma Hoàng ra, hiện tại cảm nhận được hơi thở cường hãn vờn quanh bốn phía, nàng quyết định triệu hồi cỏ Ma Hoàng ra tạo thành áo giáp hộ thể.
Một bộ áo giáp đỏ thẫm bao quanh cơ thể nàng, hiển hiện dáng vẻ đầy hiên ngang.
Trên vai có một đóa hoa hồng tươi đẹp lay động dần dần nở rộ, chỉ trong khoảnh khắc ánh sáng đã chiếu rọi khắp không gian tối đen.
"Róc róc!!"
Đột nhiên, mấy cái xúc tu khổng lồ từ bên cạnh vươn tới vung về phía sau lưng Ngu Thanh Thiển, tiếng nước chảy vang lên không ngừng.
Ngu Thanh Thiển lắc mình một cái tránh thoát mấy cái xúc tu khổng lồ kia, quay lưng lại liền nhìn thấy một con quái vật xúc tu có dáng vẻ giống như bạch tuộc hiện thân.
Con quái vật không hề có ý thu lại xúc tu, nó không ngừng vung về phía Ngu Thanh Thiển, những lỗ đen phía trên xúc tu tựa như giác hút còn không ngừng phun ra chất lỏng màu lục sẫm.
Đây là chất độc trong thân thể nó, dính vào người chắc chắn sẽ chết.
Ngu Thanh Thiển nhìn thấy con quái vật xúc tu phun ra chất độc, đôi mắt chợt lóe sáng.
Ngoại trừ dựa vào tinh hạch có thể đề cao thực lực, dị năng của nàng còn có thể hấp thu chất độc.
Thế nên cơ thể của nàng cũng có thể coi như là bách độc bất xâm.
Nàng cầm lấy chủy thủ không ngừng du tẩu giữa đám xúc tu, nơi nàng lướt qua, từng cái xúc tu đang phun chất độc lần lượt rơi xuống.
"Phù phù!!" Quái vật xúc tu chưa từng nghĩ tới một con người nó vốn không để vào mắt lại có thể chém đứt nhiều xúc tu của nó như thế, trong nháy mắt nó nổi giận đùng đùng.
Bốn phía dần hình thành một cái thủy cầu màu đen bao phủ con quái vật xúc tu và Ngu Thanh Thiển.
Nó mở to miệng không ngừng phun ra chất lỏng màu lục sẫm vẩy về phía Ngu Thanh Thiển, xúc tu bị chém đứt lại mọc ra một lần nữa.
Ngu Thanh Thiển phát hiện kể từ khi nàng bị thủy cầu màu đen kia bao phủ, nàng cũng chỉ có thể hoạt động ở phạm vi bên trong thủy cầu, mức độ linh hoạt của cơ thể phải chịu hạn chế rất lớn.
"Phùn phụt!!" Đột nhiên, một cái xúc tu bị chém đứt nhảy lên đánh một kích về phía Ngu Thanh Thiển từ phía sau.
Thân thể của nàng bị hất văng ra, nặng nề va vào thủy cầu màu đen kia.
Khóe miệng tràn ra một tia máu, ánh mắt nàng không hề có vẻ sợ hãi, ngược lại càng kích phát chiến ý cùng hưng phấn.
Lau đi tia máu bên khóe miệng, trên khuôn mặt thanh nhã hiện lên vẻ đẹp yêu dã quỷ dị.
"Thật tuyệt, rốt cuộc cũng gặp được đối thủ ngang tầm." Nàng xoa xoa nắm tay, cầm chắc con dao găm đánh về phía con quái vật xúc tu.
Sau khi quan sát, nàng phát hiện tinh hạch của con quái vật xúc tu không nằm ở ấn đường(1), mà nằm ở phần bụng gần với túi chứa chất độc.
Vừa hay tinh hạch và túi chứa chất độc đều là thứ mà nàng cần.
Chẳng qua thực lực của con quái vật xúc tu kia nằm ở cấp bậc cửu diệp Linh Vệ, bản thân nàng muốn chiến đấu với nó vẫn khá là khó khăn.
Chẳng qua trận chiến càng có tính thách thức nàng càng thích, như thế mới có thể kích phát ra khả năng tiềm tàng vô hạn của cái cơ thể này.
Chắng mấy chốc nàng và con quái vật xúc tu kia đã quần đấu, nàng cũng không lập tức tiếp cận vị trí chứa tinh hạch.
Sức mạnh và mức độ linh hoạt của cơ thể này của nàng vẫn còn ở trong giai đoạn trưởng thành, nàng cần phải chăm chỉ rèn luyện mới được.
Lúc đám người Phong Thần chạy tới, liền nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp mặc một bộ áo giáp đỏ thẫm, trên khuôn mặt thanh nhã trắng nõn hiện lên vẻ yêu dã quỷ mị, cầm lấy môt thanh chủy thủ điên cuồng chiến đấu với con quái vật xúc tu.
***
(1) Ấn đường: Là bộ vị nằm ở phần trán giữa hai đầu lông mày.