Vừa xuất quan, Ngu Thanh Thiển đi ngay đến chỗ tiếp nhận nhiệm vụ, lần này không thăm dò nữa, tất cả nhiệm vụ tiếp nhận đều có giá trị thánh điểm cao.
Tu vi của Xa Đồng Đồng thua Ngu Thanh Thiển một cấp bậc lớn, ban đầu hai người còn có thể cùng nhau làm nhiệm vụ, sau đó Xa Đồng Đồng đã lực bất tòng tâm, chỉ có thể tách ra.
Tính tình của Ngu Thanh Thiển vốn là cố chấp và điên cuồng, tiếp nhiệm vụ căn bản không có ngừng nghỉ, hơn nữa tốc độ hoàn thành nhiệm vụ cũng vô cùng nhanh.
Lúc trước nàng có thể bắn chết Linh Thực Sư tu vi Linh Vương trong nháy mắt, bây giờ thì có thể nói là vô địch dưới Linh Hoàng, thậm chí nếu phải đối chiến với lão giả lưng còng thực lực Linh Hoàng kia, cũng có thể chiến mấy hiệp, sẽ không phải chật vật chạy trốn giống như trước nữa.
Hai tháng trôi qua cực nhanh, Ngu Thanh Thiển ở chỗ nhận nhiệm vụ cũng đã nhận tới nhiệm vụ cấp năm, tổng cộng hoàn thành hai mươi mốt nhiệm vụ, trung bình là ba ngày một cái, trực tiếp đánh vỡ ghi chép của Hồng Phong.
Khi thánh điểm đạt tới ba ngàn, Ngu Thanh Thiển giao xong một cái nhiệm vụ cuối cùng thì không tiếp tục nhận nhiệm vụ nữa.
Mà chiến quả trong hai tháng này của nàng cũng truyền khắp toàn bộ Hồng Phong, Ngu Thanh Thiển còn bị đệ tử đặt cho một danh xưng hài hước là "Kẻ cuồng nhiệm vụ."
"Tiểu sư muội mới tới đó thật lợi hại, mới hai tháng đã hoàn thành hai mươi mốt nhiệm vụ, trong đó còn có hai cái nhiệm vụ cấp năm, thật là cường hãn."
"Người ta là yêu nghiệt có ba hạng thiên phú đều là cực giai, cường hãn như vậy cũng là điều dễ hiểu mà."
"Năm đó, Phong sư huynh cũng từng được gọi là kẻ cuồng nhiệm vụ, nhưng còn chưa điên cuồng như vị Ngu sư muội này."
"Phong sư huynh và Trì sư huynh đều là thiên tài yêu nghiệt có ba hạng thiên phú đều là cực giai, Ngu sư muội cũng vậy, chắc hẳn nàng không tính phí thời gian ở các Phong khác, mục tiêu cuối cùng của nàng chắc cũng là Tử Phong."
"Lấy thực lực và thiên phú của nàng có hy vọng đánh vào cửa Tử Phong thật."
"Chưa tới nửa tháng nữa chính là đợt xông quan của Hồng Phong, không biết vị Ngu sư muội này có tham gia hay không."
"Ta đoán nàng sẽ đi thử một lần, nhưng có thể xông qua được hay không thì không có hy vọng lớn."
"Ngoại trừ Trì sư huynh và Phong sư huynh, còn chưa có đệ tử mới nào có thể xông quan tiến vào hạng trước mười."
"Các ngươi đừng quên, vị Ngu sư muội này chẳng những là yêu nghiệt thiên phú, tốc độ tu luyện cũng vô cùng hung mãnh, mới mười sáu tuổi đã lên cấp Linh Vương, năm đó cũng chỉ có Phong sư huynh làm được."
"Ta cũng có chút coi trọng Ngu sư muội, không biết nàng có thể trở thành hắc mã cho lần xông quan năm nay hay không."
"Mặc dù thiên phú và thực lực Ngu sư muội không tệ, nhưng các ngươi đừng quên bảy kiếm khách của Hồng Phong chúng ta, hơn nữa còn có ba vị sư huynh tu vi Linh Hoàng đó, nếu lần này đều xuất động, nàng cũng không có cửa."
"Cũng đúng, nếu trễ một năm nữa, Ngu sư muội tuyệt đối có hy vọng, dù sao đây là lần cuối ba vị sư huynh kia được tham gia xông quan của Hồng Phong rồi, năm sau phải dời tới Hoàng Phong."
"..."
Hồng Phong vang lên rất nhiều bàn luận, trong đó căn bản không có người coi trọng khả năng Ngu Thanh Thiển tham gia xông quan. Không phải do nàng quá yếu, mà là đối thủ quá mạnh.
Mấy vị sư huynh cư ngụ tại thượng phong của Hồng Phong cũng nghe đồn tới danh tiếng của Ngu Thanh Thiển, bọn họ đã mơ hồ sinh ra địch ý đối với nàng.
Loại địch ý này không phải là muốn giết nàng, mà là muốn giẫm một thiên tài như Ngu Thanh Thiển dưới chân để thành danh.
Ngu Thanh Thiển cũng sẽ thường xuyên nghe Xa Đồng Đồng ở bên tai nói đủ loại tin tức của Hồng Phong và Thánh viện. Sau khi biết lần xông quan này, bản thân có thể sẽ bị cái gọi là bảy kiếm khách kia để mắt tới, nàng chẳng những không sợ, ngược lại càng thêm mong đợi.
Đối phương muốn đạp lên nàng để nổi tiếng, vậy thì nàng cũng không ngại đạp lại đối phương để thành danh.