Mục lục
CHIẾN SOÁI TIÊU THANH MẠC THIÊN LAM
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 195





Kim Chỉ Nam cười nói: “Quân đội của Chiến Thần bảo vệ tổ quốc, là người ra trận giết địch, kéo đi đối phó với một nhóm người đầu đường, đơn giản chỉ là bắn muỗi bằng súng. Tôi có thể gọi người trợ giúp, đi cùng tôi xử lý bọn chúng là được, tránh cho địa bàn bị cướp mất. Châu Lập Vũ lại có được tam độc, tam độc đó tôi đã sớm cổ gắng ngăn chặn bây giờ đều trở nên vô ích rồi.”





Vốn dĩ Tiêu Thanh không muốn quan tâm.





Nhưng khi nghe tin về tam độc, anh quyết định quan tâm.





Tác hại của tam độc quá lớn, Kim Chí Nam ở trên địa bàn của mình nghiêm cấm tam độc là một việc rất tốt, cho nên anh muốn giúp Kim Chí Nam bảo vệ được địa bàn, không để tam độc gây nguy hiểm cho Cổ Cảnh. “Tôi cùng ông đi xem một chút.” Tiêu Thanh nói. Kim Chí Nam nghe xong vui mừng khôn xiết. “Có Chiến Thần bảo vệ tổ quốc đi cùng, tôi đã cảm thấy đủ rồi!”





Nhưng suy nghĩ đến sự an toàn của Tiêu Thanh, ông ta vẫn quyết định gọi một số trợ thủ đắc lực đi cùng. Một giờ sau.





Võ quán Hỗn Nguyên của Cổ Cảnh. “Mã Bắc Sang, ra đây một lúc!”





Kim Chỉ Nam hét lên. Nửa phút sau, một ông già trong bộ đồ tập thể dục màu trắng chạy ra. “Ô!”





Ông lão mắt sáng lên, chắp tay nói: “Mã Bắc Sang, người đứng đầu phải Hỗn Nguyên tham kiến Kim gia!”





“Miễn lễ miễn lễ ”





Kim Chí Nam xua tay, kéo lấy Mã Bắc Sang, nói: “Đi với tôi, có người đang gây rối trên trang địa bàn của tôi, nếu ông có thể đánh bại họ, tôi sẽ thưởng cho ông 15 tỷ đồng”





“Có thật không?”





Mã Bắc Sang vui mừng khôn xiết.





Ông ta mở một phòng tập võ, phí học một năm, khẩu trừ tiền thuê võ đường. Ông ta chỉ có thể kiếm được 15 tỷ, bây giờ đi một chuyến lại có thể kiếm được ngay 15 tỷ. Làm sao ông ta có thể không hài lòng? “Nhìn tôi giống đang nói đùa với ông lắm à?”





Kim Chí Nam bày ra vẻ mặt nghiêm túc.





Mã Bắc Sang cười tủm tỉm nói: “Nếu Kim gia đã mở lời, vậy thì tôi sẽ đi. Ai con mẹ nó dám gây chuyện ở trên địa bàn của Kim gia, tôi đánh gãy tay chân hắn!”





Nói xong, ông ta bị Kim Chỉ Nam đẩy vào ghế phụ.





Sau đó, xe xuất phát. “Kim gia, nên xưng hô với cậu thanh niên này như thế nào?”





Mã Bắc Sang nhìn thấy Kim Chỉ Nam đối xử rất lịch sự với Tiêu Thanh, nhịn không được hỏi một câu. Kim Chí Nam nói: “Anh Tiêu, lai lịch rất lớn, ông phải lịch sự với anh ấy biết không?”





Mã Bắc Sang lập tức chắp tay, nói: “Mã Bắc Sang, người đứng đầu phải Hỗn Nguyên, tham kiến anh Tiêu.”





“Sư phụ Mã khách sáo rồi.” Tiêu Thanh nhẹ nhàng nói.





Mã Bắc Sang mỉm cười: “Cho tôi hỏi anh Tiêu có hứng thú với võ học không, nếu có hứng thú thì có thể gia nhập phái Hỗn Nguyên của chúng tôi. Nể mặt Kim gia, tôi sẽ giảm 20% học phí cho anh, tôi sẽ dạy cho anh những tuyệt chiêu Hỗn Nguyên Ngũ Liên Thoái của tôi bằng cả trái tim. Bảo đảm sẽ dạy anh thành một người mạnh nhất, là người bất khả chiến bại trong thế hệ trẻ!”





Tiêu Thanh mỉm cười: “Tôi không có hứng thú với Hỗn Nguyên Ngũ Liên Thoái của ông.”





Mã Bắc Sang không vui nói: “Anh Tiêu, anh coi thường tôi sao? Tôi biết giới trẻ bây giờ thích học taekwondo và karate, nhưng đều là những thứ lòe loẹt, chiến đấu đều phải dựa vào võ công truyền thống.”





Nói đến đây, ông ta duỗi ra một ngón tay: “võ công truyền thống chú ý tới động năng, bốn lạng đẩy ngàn cân, có tin hay không, tôi có thể dùng ngón tay này đâm thủng ngực của cậu?”





Kim Chí Nam lo lắng nhìn: “Mã Bắc Sang, ông quá tự phụ rồi đấy, dám diễu võ dương oai ở trước mặt anh Tiêu, có tin hay không, tôi đập nát võ quán của ông!”





“Đừng, đừng, đừng!”





Mã Bắc Sang nhanh chóng xua tay, cười nói: “Tôi chỉ đang nói với anh ấy, võ công truyền thống mới là thực dụng nhất. Không có ý định đâm thủng ngực anh ấy đâu, Kim gia không cần phải căng thẳng như vậy.”





Kim Chí Nam hận không thể bóp cổ Mã Bắc Sang cho đến chết.





Ông ta có đủ tư cách để dạy võ công cho Chiến thần bảo vệ tổ quốc à? “Tôi nói cho ông biết Mã Bắc Sang, anh Tiêu mới là người tôi dựa vào để chống lại kẻ thù, ông chỉ là người đi chiến đấu của tôi thôi. Ông đánh không lại mà còn để anh Tiêu phải ra tay, cho nên ông đừng có mà khoe khoang ở trước mặt anh Tiêu nữa, nghe thấy chưa?”





Kim Chỉ Nam lạnh lùng nói.





Mã Bắc Sang vô cùng kinh ngạc: “Kim gia, ông không nhầm đấy chứ, Kung Fu truyền thống càng già càng mạnh, anh ấy tuổi còn trẻ, còn có thể mạnh hơn tôi sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK