Kim Chí Nam dựa vào trên ghế rồi nâng chân lên bắt chéo và nói: “Anh Đổng, anh là đang muốn uy hiếp tôi đó hả?”
“Tôi chỉ đang cho anh một lối thoát thôi, anh đừng có không biết điều như thế”
“Ha ha.” Kim Chí Nam cười to: “Tôi tẩy trắng vất vả như thế mà các anh lại muốn biến tôi thành vũng bùn, đừng có mơ. Cổ Cảnh này chính là một thiên đường, các anh đừng có mơ nhúng chàm. Nếu ai dám nhúng chàm thì sẽ trở thành kẻ thù của tôi.”
Lời nói đó vừa thốt ra, năm vị đại ca đều đập bàn đứng dậy.
“Kim Chí Nam, anh đừng có mà ngông cuồng” Đại ca Hoắc Thiệu Đông của Doanh Châu tức giận nói.
Kim Chí Nam hừ nói: “Tôi vốn là kẻ ngông cuồng thế đấy, tại sao tôi lại không thể ngông cuồng?”
“Anh. Năm vị đại ca đều bị làm cho tức điên lên.
Châu Lâm Vũ híp mắt rồi lạnh lùng nói: “Chỉ với hai trăm tên đàn em mà anh dám ngông cuồng ở trước mặt chúng tôi. Hôm nay tôi phải cho anh biết cái giá phải trả khi dám ngông cuồng là lớn đến mức nào.
Nói đến đây, anh ta hét lớn một tiếng: “Anh Long, anh hãy ra đây và chặt cái đầu chó tên Chí Nam này với tôi, báo thù cho Lâm ca.
Câu nói vừa vang lên.
Thùng thùng uỳnh!
Những bước chân nặng nề vang lên như những tiếng trống.
Sau đó, một người đàn ông cao lớn, thân hình to như trâu, cao khoảng một mét tám bước ra từ phía sau bức bình phong của sảnh tiệc.
Người đàn ông cao to này vừa xuất hiện thì nhiệt độ ở toàn bộ nơi này đều bất ngờ lạnh xuống vài độ vì anh ta.
“Kim Chí Nam, dám hỏi anh có sợ không?”
Châu Lâm Vũ cười đắc ý rồi hỏi.
“Hừ. Kim Chí Nam hừ lạnh nói: “Nhìn thì được nhưng không dùng được, có gì mà đáng sợ đâu. Cơ thể còn không bằng cơ thể cường tráng của Hình Lâm, mà Hình Lâm thì đã bị chúng tôi giết chết rồi. Chắc người này là Hình Long đúng không, chắc chắn là cũng muốn chết rồi.”
Khóe mắt Hình Long nhảy lên kịch liệt, trong đôi mắt anh ta đều lóe lên những tia giận dữ.
“Kim Chí Nam, anh sắp chết đến nơi rồi mà còn dám ngang ngược điên cuồng như thế. Anh đúng là không hiểu biết gì về võ thuật cả, tuy là anh Long không vạm vỡ bằng Lâm ca nhưng thực lực của anh Long có thể đánh bại Lâm ca đấy.”
Châu Lâm Vũ nói xong thì hô lên: “Anh Long, bộc lộ tài năng cho tên chó Kim Chỉ Nam này sáng mắt đi.” Hình Long nâng chân lên rồi giảm xuống.
Âm!
Một tiếng nổ vang lên.
Chỉ thấy gạch men sàn nhà làm bằng sứ đã bị Hình Long giảm nát và để lại một dấu chân. Những dấu chân xung quanh, tất cả đều là những vết nứt dày đặc, vết nứt dài nhất cũng phải đến ba mét. Ngay cả những bình rượu và những cái chén trên năm cái bàn cũng bị chấn động vô cùng mạnh mẽ.
“Ôi trời đất ơi!”
Có một vài đại ca và những tên đàn em của bọn họ, tất cả đều bị hoảng sợ đến mức nhảy dựng lên.
“Thật đáng sợ!”
Thân hình Kim Chí Nam chấn động, suýt chút nữa là ông ta đã rớt khỏi chỗ ngồi của mình, sắc mặt ông vô cùng hoảng sợ.
“Ha ha.”
Nhìn thấy bộ dạng khiếp sợ của Kim Chí Nam, Châu Lâm Vũ cười vô cùng vui vẻ.
“Bây giờ biết sợ rồi sao?”
Kim Chí Nam nuốt một ngụm nước miếng rồi nhìn về phía Tiêu Thanh, ông ta yếu ớt hỏi: “Cậu Tiêu, tên Hình Long này dường như có vẻ rất khủng bố, cậu… có đánh lại cậu ta được không?”
Tiêu Thanh bình tĩnh gắp một miếng thịt bò rồi cho vào trong miệng.
“Chỉ có chút tài mọn mà dám múa rìu qua mắt thợ, không sợ kết cục của mình giống với Hình Lâm sao?”
Nói xong, anh buông đôi đũa xuống, ánh mắt anh nhìn về phía Hình Long.
Hình Long híp đôi mắt lại.
“Mày là kẻ đã giết chết em trai Hình Lâm của tạo đúng không?”
“Đúng vậy!”
Tiêu Thanh gật gật đầu: “Anh ta gây chuyện ở trước mặt tôi nên tôi đã đánh anh ta một quyền. Không ngờ anh ta lại không thể chịu nổi cú đánh đó và bị vỡ nội tạng, trực tiếp chết luôn.”
Anh mỉm cười nhìn Hình Long.
Chuyện này đối với Hình Long mà nói quả thật là một đòn khiêu khích chí mạng. Thế cho nên hai nắm đấm của anh ta đều phát ra tiếng đậu nổ vang, trong mắt anh ta lộ ra sát khí làm cho Kim Chí Nam và đàn em của ông ấy sợ tới mức lui từng bước về phía sau.
“Anh Long, mau xử lý tên nhóc ngang tàng này đi. Châu Lâm Vũ quát lên.
Hình Long nổi giận hét lên một tiếng: “Tên khốn, tạo phải cho mày chết không có chỗ chôn”
Lời nói vừa dứt thì anh nhón mũi chân của mình rồi nhảy lên cao ba mét thành một đường parabol như một con báo. Anh ta vung nắm đấm điên cuồng về phía Tiêu Thanh.
“Anh Long cổ lên. Những đại ca và đàn em ở đây đều ồ lên ngạc nhiên.
“Ha ha!”
Châu Lâm Vũ lại cười lớn lên.