Y tá trực ban ngẩng đầu lên: "À, người nhà bệnh nhân đi đón con, cả nhà này thật đáng thương."
Tiêu Tuyết Ny gật đầu: "Vậy thế này đi, cô tôi tìm một y tá chăm sóc giỏi, rồi sắp xếp phòng bệnh rộng rãi hơn cho họ. Tất cả chỉ phí ghi tên tôi là được."
Y tá đồng ý, thấy bên này đã ổn rồi, Tiêu Tuyết Ny quay lại phòng làm việc.
Cô ấy cởi áo blouse, lấy từ ngăn kéo ra một tài liệu, cắn răng rút ra, gấp gọn bỏ vào túi xách nhỏ rồi đi thẳng đến biệt thự Hoa Sơn.
Trong bữa tối, mọi người nói chuyện phiếm, Mã Hiểu Lô hỏi: "Đúng rồi, việc tìm nhà máy đại diện đó sao rồi?"
Việc này giao cho Chu Triết, anh ta lắc đầu: “Việc này thật sự hơi khó khăn, các người không biết đâu, yêu cầu của Trần Phúc nhiều lắm, tôi cũng không hiểu ông ta lấy năng lượng từ đâu ra, nhà máy nào ông ta cũng tự mình đi khảo sát.
Có rất ít nhà máy đáp ứng được điều kiện của ông ta, và quy mô của những nhà máy đó cũng không lớn lắm, rất hiếm có nhà máy có thể sản xuất hàng loạt. Bây giờ chúng tôi đang bàn xem có nên kết hợp vài nhà máy cùng sản xuất hay không. Nhưng việc thương lượng này sẽ rất phức tạp."
Trước đây Mã Hiểu Lộ chưa cảm thấy việc này phức tạp đến vậy, chợt không biết phải làm thế nào. Trái lại Tô Vũ thì không hốt hoảng, lấy ra một chiếc danh thiếp từ trong túi đưa cho Chu Triết nói: "Cậu hãy liên hệ người này xem họ có đáp ứng điều kiện của chúng ta không."
"Công ty sinh vật Thiên Thuận, nhà máy này có điều kiện cũng như vệ sinh tốt, có lẽ là nhà máy tốt nhất trong số các nhà máy chúng tôi khảo sát. Nhưng nhà máy này có một điểm yếu, đó là quy mô của họ quá nhỏ, giống như một xưởng nhỏ. Doanh thu hàng năm của công ty này chỉ hơn 10 triệu.
Với quy mô như vậy, trong dự toán của chúng ta, chắc chắn sẽ không làm nổi, vì vậy tôi nghĩ dù thế nào họ cũng không thể nhận được việc đại lý thuốc giảm cân này đâu." Chu Triết lập tức bác bỏ đề xuất của Tô Vũ.
Nói tới đây, Tô Vũ lại mỉm cười. La Hồng này thật thú vị, công ty của ông ta chỉ có doanh thu hàng năm hơn 10 triệu, sau khi trừ chỉ phí nhân viên và các khoản chi phí khác, ông ta kiếm được mỗi năm cũng không nhiều.
Thế mà lại có thể vung tiền như rác cho một người hoàn toàn xa lạ tại nhà hàng. Nếu không phải làm bộ, thì người này chắc chắn có đức tính rất tốt, là một đối tác đáng giá trị để hợp tác lâu dài.
Tô Vũ uống một ngụm canh rồi nói: "Nếu quy mô của ông ta không đủ, thì hãy giúp ông ta mở rộng quy mô, nhớ rằng chúng ta cần chất lượng. Nếu nhiều nhà máy cùng gia công, rất có thể sẽ dẫn đến chất lượng thuốc không đồng đều, phản ứng thị trường có thể sẽ không tốt."
"Giúp ông ta mở rộng quy mô? Ý tưởng này cũng hay đấy. Sau này tôi sẽ liên hệ La Hồng, bàn bạc với ông ta." Chu Triết gật đầu đồng ý.
Là bà chủ chân chính, trái lại thì Mã Hiểu Lộ không thể xen vào được, nhưng cô cũng không muốn bận tâm về chuyện này.
Sau bữa tối, Tiêu Tuyết Ny lợi dụng sơ hở kéo Mã Hiểu Lộ lên ban công tầng hai, nhìn quanh không có ai, Tiêu Tuyết Ny lấy từ túi ra hai bản báo cáo mà cô ấy đã lấy từ ngăn bàn làm việc của mình.
"Sư nương, đúng như cô nói đấy, đây không phải chuyện nhỏ đâu!" Tiêu Tuyết Ny có vẻ hồi hộp, điều này hoàn toàn có thể mang tính chất lật đổ nhà họ Tô.
Mã Hiểu Lộ xem xong, gấp lại cẩn thận rồi cho vào túi, nhìn Tiêu Tuyết Ny nói: "Chuyện này cô không được nói với ai đấy."
Tiêu Tuyết Ny gật đầu: "Tôi hiểu chứ. Cô định xử lý thế nào đây?" Mã Hiểu Lộ thở dài: "Không biết, xem sao đã."
"Cô thật sự không định nói với sư phụ sao? Đây không phải chuyện nhỏ đâu." Tiêu Tuyết Ny nhắc nhở.
Đương nhiên Mã Hiểu Lộ cũng biết chuyện này ảnh hưởng lớn biết bao nhiêu, quả thật là mang tính chất lật đổ đối với Tô Vũ lẫn nhà họ Tô.
"Chính vì chuyện này không phải là nhỏ, nên phải cẩn thận từng li từng tí. Cô hãy nghĩ xem, một việc đã ăn sâu bám rễ hơn 20 năm, bỗng một ngày có ai đó nói với cô rằng tất cả chỉ là giả dối, cô nghĩ hầu hết mọi người đều không thể chấp nhận được phải không?
Cô hãy hứa với tôi, không được nói chuyện này với bất kỳ ai, kể cả Tô Vũ. Đợi thời cơ thích hợp, tôi sẽ tìm cách làm sáng tỏ mọi chuyện."