Mục lục
Truyền Nhân Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Tuyết Ny cầm lấy đơn thuốc, cẩn thận xem qua, đồng thời đáp: "Vâng!"

Lúc này, điện thoại của Tô Vũ đột nhiên reo lên, cầm lên nhìn thì thấy là cuộc. gọi của Điền Tư Manh.

Tô Vũ ngay lập tức nghe máy: 'Ô, có tin tức nhanh vậy sao?”

Điền Tư Manh nói: "Việc Tô tiên sinh giao phó, tôi đâu dám không để tâm. Xin hỏi Tô tiên sinh đang ở đâu? Có và cần phải nói trực tiếp với anh."

Tô Vũ gật đầu đáp: "Ừm, vẫn là hội sở lần trước cô hẹn gặp tôi đi, nửa tiếng nữa tôi sẽ tới."

"Xin cung kính chờ Tô tiên sinh!" Cúp máy xong, Tô Vũ đứng dậy nói với Tiêu Tuyết Ny:

"Điền Tư Manh có việc tìm tôi, cô có muốn đi cùng không?”

Tiêu Tuyết Ny nhún vai đáp: "Bệnh viện còn đống việc chưa xong, lát nữa còn phải tổng kết báo cáo y tế và công việc liên quan đến đợt dịch virus Haifra lần này, đâu có thời gian ra ngoài chơi."

Tô Vũ cong môi trưng ra vẻ vui sướng khi người ta gặp họa: "Chỉ có thể trách cô không có phúc phận đó thôi. Luyện thuốc cho tốt đấy nhé, không thì sẽ có

hình phạt đấy. À, nhớ chú ý an toàn nữa."

Lần trước Tiêu Tuyết Ny luyện đan đã gây ra một đám cháy lớn, suýt chút nữa thì mất mạng, nên lần này Tô Vũ tất nhiên phải nhắc nhở.

Nửa tiếng sau, Tô Vũ tới hội sở mà lần trước gặp Điền Tư Manh. Điền Tư Manh lịch sự đón chào: "Tô tiên sinh mời vào trong." Tô Vũ gật đầu, bây giờ hai người cũng không còn xa lạ gì, những lễ nghi phức

tạp khi giao tiếp, Tô Vũ không muốn để ý nhiều, trực tiếp hỏi luôn: "Đã tìm được thứ tôi cần rồi sao?"

Điền Tư Manh mở cửa phòng bao, ra hiệu mời Tô Vũ vào, rồi rót trà cho anh và nói: "Tô tiên sinh, lần trước tôi có nói với anh về Băng Phong Tuyết Liên Hoa, thứ này hiện đang ở trong tay một nhà sưu tập tên là Trương Hưng ở Yên Kinh. Từ trước đến nay, ông ta chưa từng cho ai thấy nó. Nhưng anh cứ yên tâm, Sơn Trang Quy Vân nhất định sẽ tìm mọi cách có được nó."

Thực ra, sau khi về, Điền Tư Manh đã lập tức hành động. Cô ta tự mình tìm đến Trương Hưng, muốn trả giá mua "Băng Phong Tuyết Liên Hoa" trong tay ông †a, giá cả cứ việc đưa ra là được.

Nhưng đã bị Trương Hưng khước từ thẳng thừng, lúc đó Điền Tư Manh không nói gì thêm, chỉ nói cho ông ta ba ngày suy nghĩ.

Nếu đã suy nghĩ kỹ thì gọi điện cho cô ta, bởi vì bất cứ thứ gì Sơn Trang Quy. Vân muốn có, thì chưa bao giờ không có được.

Nói cách khác, Điền Tư Manh đang lợi dụng thanh thế của Sơn Trang Quy Vân trên giang hồ để tạo áp lực cho Trương Hưng.


Bởi nếu Trương Hưng đủ thông minh, hẳn sẽ hiểu rằng Điền Tư Manh đang tiên lễ hậu binh, nếu đến lúc đó ông ta vẫn không chịu thức thời nhượng bộ, thì thứ ông ta mất mát không chỉ đơn giản là Băng Phong Tuyết Liên Hoa mà thôi.

"Cô tìm tôi chỉ để nói chuyện này thôi à?" Rõ ràng trong giọng nói của Tô Vũ có chút bất mãn với Điền Tư Manh.

Bởi vì đây là việc Điền Tư Manh đã tự nhận lời, không cần phải nói nhiều như vậy với Tô Vũ khi chưa có kết quả cuối cùng.

Bởi Tô Vũ không quan tâm cách thức Điền Tư Manh có được Băng Phong Tuyết Liên Hoa, anh chỉ quan tâm liệu có được nó hay không mà thôi.

"Cô tìm tôi chỉ để nói chuyện này thôi có chút bất mãn với Điền Tư Manh.

" Rõ ràng trong giọng nói của Tô Vũ Bởi vì đây là việc Điền Tư Manh đã tự nhận lời, không cần phải nói nhiều như vậy với Tô Vũ khi chưa có kết quả cuối cùng.

Bởi Tô Vũ không quan tâm cách thức Điền Tư Manh có được Băng Phong Tuyết Liên Hoa, anh chỉ quan tâm liệu có được nó hay không mà thôi.

Điền Tư Manh lắc đầu rồi đáp: "Không phải, trước đây tôi nghe anh nói còn cần tìm một thứ khác nữa, 'Nham Xà Liệt Văn Đảm' đúng không?"

Tô Vũ nhướng mày hỏi: "Cô nói là cô có manh mối gì à?”

"Đúng vậy, tôi đã nhờ người điều tra, thứ này thực sự rất hiếm có, nhưng đã từng xuất hiện một lần cách đây năm mươi năm, nên tôi nghĩ hẳn phải có một số manh mối nào đó." Điền Tư Manh nói xong rồi nhấp một ngụm trà.

Tô Vũ hít một hơi thật sâu: "Ý cô là sẽ hơi khó khăn, đúng không?"

"Đối với chúng tôi thì có lẽ khó khăn, nhưng tôi tin với Tô tiên sinh thì không phải vấn đề hóc búa gì. Nham Xà Liệt Văn Đảm từng xuất hiện cách đây năm mươi năm tại Thiên Cơ Các. Nghe nói trong Thiên Cơ Các có một cao nhân từng sở hữu nó, nên tôi nghĩ manh mối cần tìm vẫn ở trong Thiên Cơ Các."

Điền Tư Manh đặt ly trà xuống rồi nghiêm túc nói.

"Thiên Cơ Các? Đó là nơi nào vậy?" Tô Vũ nhướng mắt nhìn Điền Tư Manh hỏi.

"Thiên Cơ Các có thể coi là thánh điện của võ học Hoa Hạ, chắc anh cũng đã nghe nói về bảng xếp hạng võ học Hoa Hạ rồi chứ?" Điền Tư Manh có chút đắm chiêu nhìn Tô Vũ.

“Cái này thì có nghe qua, như kiếm tiên Trần Phong Dương trước kia, người của cô đấy." Nghe Tô Vũ nói vậy, Điền Tư Manh cảm thấy hơi xấu hổ.

Nên cô ta ho nhẹ vài tiếng rồi đưa câu chuyện trở lại Thiên Cơ Các: 'Muốn lọt vào bảng xếp hạng võ học Hoa Hạ thì phải được Thiên Cơ Các công nhận, từ đó có thể thấy ảnh hưởng của Thiên Cơ Các trong võ lâm Hoa Hạ sâu rộng đến mức nào rồi. Tuy nhiên, nghe nói trong vòng năm mươi năm gần đây, Thiên Cơ Các không có Các chủ, mọi việc lớn nhỏ đều do ba vị trưởng lão bàn bạc quyết định"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK