Mục lục
Truyền Nhân Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi chuông reo hai hồi, Tô Nhạc Luân nhấc máy. "A lô, Hiểu Lộ à, khuya rồi còn gọi điện có chuyện gì vậy?"

Mã Hiểu Lộ mỉm cười, tò mò hỏi: "Cha, con hỏi cha cái này, vừa rồi cha có gọi điện cho mẹ không?”

Tô Nhạc Luân cau mày: "Sao con biết?" Mã Hiểu Lộ quay đầu nhìn Tô Vũ, ý bảo đoán không sai. "Cha gọi điện cho mẹ có chuyện gì vậy?" Mã Hiểu Lộ tiếp tục hỏi.

Thực ra, bây giờ không chỉ Mã Hiểu Lộ, ngay cả Tô Vũ cũng rất muốn hàn gắn mối quan hệ giữa Tô Nhạc Luân và Lâm Thiến.

Lúc này Tô Nhạc Luân hơi ngại ngùng nói: đại đó... cái đó, cha muốn rủ mẹ đi ra ngoài ngồi nói chuyện, nhưng bị từ chối

Nghe đến đây Mã Hiểu Lộ cuối cùng cũng hiểu ý của Lâm Thiến lúc nấy.

Sau đó, Mã Hiểu Lộ nắm tay Tô Vũ nói: "Đâu có, mẹ đang trang điểm lại đấy, nếu cha không đến nhanh thì mẹ sẽ giận đấy."

"Hả? Thật hả?" Tô Nhạc Luân lập tức hứng khởi, trong lòng mừng rỡ khôn xiết.

"Đương nhiên là thật rồi, với lại, mời người ta đi chơi cũng không thể chỉ gọi một cú điện thoại cho xong được. Cha phải biết giờ cha còn có tiền án, cần phải chân thành chứ?

Cha mang theo một bó hoa hồng đi, phụ nữ ai cũng thích hoa hồng, rồi trực. tiếp đến đây, con đảm bảo mọi chuyện sẽ thành công."

Lúc này Mã Hiểu Lộ đóng vai quân sư, liên tục ra mưu tính kế cho Tô Nhạc Luân.

"Được được được, bây giờ cha lập tức đến ngay."

"Vâng, bọn con đợi cha nhé." Nói xong, Mã Hiểu Lộ cúp máy, hào hứng ôm cổ Tô Vũ.

Còn Tô Nhạc Luân cũng vui mừng khôn xiết, có một con dâu nằm vùng khiến ông cảm thấy mọi việc dễ dàng hơn nhiều.

Cúp máy xong, Mã Hiểu Lộ quay lại nhìn Tô Vũ hỏi: "Đây là cha mẹ anh, họ đi hẹn hò chắc anh ủng hộ đúng không?"

Tô Vũ không biết Mã Hiểu Lộ muốn nói gì, nhưng lúc này vẻ mặt của Mã Hiểu Lộ chính là không cho phép ai từ chối cả.

Vì vậy, Tô Vũ gật đầu, sau đó Mã Hiểu Lộ nghiêm túc võ vai Tô Vũ nói: "Vậy thì tốt, bây giờ là thời điểm tốt nhất để họ hàn gắn quan hệ, anh đã sẵn sàng chưa?"

Tô Vũ hoàn toàn không biết mình phải chuẩn bị gì. Hay nói cách khác, họ hẹn hò, chẳng lế mình là con trai còn phải đứng bên cạnh làm nững sao?

"Anh... anh chuẩn bị gì cơ?" Tô Vũ ngơ ngác hỏi.

Sau đó, Mã Hiểu Lộ ghé vào vai Tô Vũ, nhỏ giọng nói ra kế hoạch của mình. Nói xong, Mã Hiểu Lộ còn đẩy Tô Vũ một cái, bảo anh nhanh lên.

Thấy Tô Vũ còn hơi ngại mở miệng, dù sao nói dối xong thì quay về Lâm

Thiến sẽ không tha cho anh. Mã Hiểu Lộ đã đặt một tay lên eo anh đe dọa: "Hay là muốn em phải nói hộ anh?”

Tô Vũ gật đầu, bất đắc dĩ cất giọng nói vọng vào trong: "Mẹ, cha vừa gọi điện bảo con nói với mẹ là cha sắp tới đây, có chuyện gì đó muốn bàn với mẹ, mẹ chuẩn bị một chút nhé."

Nếu như Tô Nhạc Luân trực tiếp mời mà Lâm Thiến từ chối, thì giờ đây nghe. Tô Vũ chuyển lời, tình huống đã hoàn toàn khác.

Bởi vì từ đầu đến cuối, Lâm Thiến luôn rất mong muốn cho Tô Vũ một gia đình trọn vẹn, nên nếu lời này do Tô Vũ nói ra, Lâm Thiến tuyệt đối không thể từ chối.

"Con nói gì cơ?" Lâm Thiến ló đầu ra từ trong phòng hỏi.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Con... con, à mẹ, cha vừa gọi cho con, bảo có việc muốn gặp mẹ, nghe giọng cha có vẻ khá gấp, nên con nói với mẹ một tiếng." Tô Vũ hơi vụng về nhắc lại những lời vừa rồi.

"Biết rồi."

Quả nhiên đúng như Mã Hiểu Lộ dự đoán, Lâm Thiến có thể trực tiếp từ chối Tô Nhạc Luân nhưng lại không thể từ chối Tô Vũ, bởi vì trong lòng Lâm Thiến, bà luôn cảm thấy mình nợ đứa con này.

Thấy Lâm Thiến đồng ý, Mã Hiểu Lộ vui mừng ra dấu chiến thắng.

Nhưng Lương Dịch Phương đứng bên cạnh nghe rõ toàn bộ quá trình hai người âm mưu, mỉm cười quay lại nhìn hai người nói: "Hai đứa nhóc này!"

"Bà ngoại tốt nhất, chúng con cũng là vì nghĩ cho họ mà." Mã Hiểu Lộ nũng nịu nhào vào lòng Lương Dịch Phương nói.

Thực ra với những chuyện này, Lương Dịch Phương cũng không can thiệp được, bà tin Lâm Thiến có khả năng tự quyết định mọi việc.

Nhưng có một điều, trong quan niệm của Lương Dịch Phương, dù bà rất mong cha mẹ Tô Vũ có thể quay lại với nhau, song có một điều kiện tiên quyết, đó là Tô Nhạc Luân phải cho Lâm Thiến một danh phận.

Nếu như hai mươi mấy năm trước, bà sẽ là người đầu tiên phản đối. Bởi vì ngoài Lâm Thiến, chỉ có bà biết, chuyện đó đã ảnh hưởng to lớn đến Lâm Thiến như thế nào, đến mức hủy hoại cả cuộc đời của Lâm Thiến.

Lại một đêm đèn hoa rực rỡ, không biết từ khi nào trên đường phố Tân Hải đã tràn ngập không khí ngày lễ theo sự thay đổi của thời tiết.

Tô Nhạc Luân chọn một bó hoa hồng ở một cửa hàng hoa, sau đó lái xe thẳng đến khu Hoa Sơn.

Chỉ có điều Tô Nhạc Luân không hề nhận ra, Lý Nguyệt Hoa vẫn âm thầm bám sát phía sau ông ta.

Nhìn ông ta đi mua hoa, nhìn ông ta đến khu Hoa Sơn, nhìn nụ cười trên mặt ông ta, tất cả những điều đó khiến sự ghen tuông trong lòng người phụ nữ này không ngừng dâng trào, rồi từ từ méo mó.

Cuối cùng là một sự căm ghét, bà ta nghĩ thầm, nếu không có Lâm Thiến, có phải mọi thứ có thể hoàn hảo phải không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK