Có lẽ nó được xem là một tổ chức có uy tín nhất trong võ lâm Hoa Hạ rồi.
"Ý cô là tôi cần phải đến Thiên Cơ Các một phen đúng không?" Khi Tô Vũ nói câu này, có ý quyết tâm phải có được, hoặc có lẽ là anh không hề để Thiên Cơ Các vào mắt.
Nếu Thiên Cơ Các thực sự có Nham Xà Liệt Văn Đảm, dù phải cướp cũng phải có được, Tô Vũ tin rằng không ai trong Hoa Hạ có thể ngăn cản được anh.
"Ừm, xét theo tình hình hiện tại, quả thực cần phải đích thân đến Thiên Cơ. Các một phen mới được. Nhưng có một số việc tôi cần phải nói rõ với anh trước, Thiên Cơ Các có đông đảo cao thủ, và gần đây tình hình khá rối ren. Tôi nghe nói có nhiều người nhòm ngó đến vị trí Các chủ, cộng thêm tuổi tác của ba vị trưởng lão, dần dần đã khó kiểm soát được tình hình rồi."
Điền Tư Manh có lòng tốt nhắc nhở Tô Vũ, nhưng thực ra khi nói ra những lời này, cô ta cũng cảm thấy thừa thãi.
Bởi Tô Vũ hoàn toàn có đủ vốn liếng để khinh thường tất cả mọi thứ, vì những gì anh nắm giữ, sức người không thể chống lại được.
“Được rồi, về việc Băng Phong Tuyết Liên Hoa, mong cô Điền hãy cố gắng hết sức." Tô Vũ đứng dậy, gật đầu với Điền Tư Manh rồi nói.
"Lời dặn của Tô tiên sinh, Điền Tư Manh nhất định sẽ toàn lực hoàn thành, không để anh thất vọng." Nói xong, Tô Vũ đi thẳng ra ngoài.
Có vẻ cần phải đến Thiên Cơ Các hỏi thăm tin tức rồi, nhưng thực ra Tô Vũ cũng không muốn quá rêu rao.
Nếu anh xông thẳng vào Thiên Cơ Các, chắc chắn sẽ trở thành kẻ thù công khai của võ lâm Hoa Hạ, lúc đó chỉ có hại chứ không ích lợi gì. Nhưng xét tình hình hiện tại, cũng không ai có thể làm cầu nối.
Mà việc này cũng không quá khẩn cấp, đợi khi nào Điền Tư Manh tìm được Băng Phong Tuyết Liên Hoa thì vẫn kịp.
"Hiểu Lộ, dưới lầu có người tìm cậu đấy." Trong văn phòng, Mã Hiểu Lộ bận tối mặt tối mày, vừa buông tài liệu trong tay xuống chuẩn bị uống ly cà phê thì Triệu Phi Phi đã đến ghé lên bàn nói với cô.
Mã Hiểu Lộ đặt ly cà phê xuống, nhìn Triệu Phi Phi hỏi: "Ai vậy?"
"Không biết nữa, lúc nấy lễ tân gọi lên bảo có người tìm cậu đấy. Hay là cậu đừng gặp luôn đi, cậu bận thế này, cứ nói thẳng là cậu không có ở đây là được rồi." Triệu Phi Phi hiến kế cho Mã Hiểu Lộ, dù sao bây giờ Mã Hiểu Lộ đã là sếp
Mã rồi, người bình thường muốn gặp mặt thì phải đặt lịch hẹn chứ.
Nhưng Mã Hiểu Lộ mới ngồi vị trí này chưa lâu, chưa có tính kiêu ngạo nào, thực ra cô cũng không muốn có tính đó.
Cộng thêm công việc của cô dù có vẻ bề bộn nhưng hầu hết đã được chia sẻ cho người khác rồi.
“Thôi được rồi, tớ xuống dưới một chút luôn, đúng lúc kiếm chút đồ ăn." Nói rồi Mã Hiểu Lộ đứng dậy đi xuống lầu.
Nhưng lại bị Triệu Phi Phi kéo lại: "Này này, đợi đã, tớ chưa nói hết đấy."
“Còn gì nữa? Nói nhanh lên, không thì tớ sẽ trừ lương vì lý do làm việc không nghiêm túc đấy." Mã Hiểu Lộ quay lại nói, không hề nể nang Triệu Phi Phi.
Triệu Phi Phi với tay nắn nắn eo của Mã Hiểu Lộ nói: "Ối trời, giờ cánh đã cứng rồi à, dám hô to gọi nhỏ với chị như vậy rồi à?"
Mã Hiểu Lộ vội xin tha: "Chị ơi, ở công ty chị đừng có không nể mặt em như Vậy, sau này em còn lập uy thế nào được nữa?"
Triệu Phi Phi buông tha cho Mã Hiểu Lộ, xoa xoa bụng mình nói: "Tớ mặc kệ, tớ xin nghỉ thai sản hai tháng đây."
Sắc mặt Mã Hiểu Lộ trầm xuống: "Tớ đây cũng không cần uy tín gì nữa, tớ phải bóp chết cậu."
Phải biết rằng, lý do công ty vẫn hoạt động bình thường cho đến nay hoàn toàn nhờ Triệu Phi Phi, Lục An Kỳ và Chu Triệt hết lòng giúp đỡ, nhiều việc thậm chí họ còn rõ hơn cả Mã Hiểu Lộ.
Nếu Triệu Phi Phi về nghỉ thai sản, khối lượng công việc của Mã Hiểu Lộ chắc chắn sẽ tăng vọt.
"Này, cậu có thể nói lý lẽ không hả, tớ chỉ xin nghỉ hai tháng thôi mà." Triệu Phi Phi bĩu môi không chịu buông tha.
Nhưng Mã Hiểu Lộ cũng rất bất đắc dĩ: "Chị gái à, chị cũng thấy tình hình công ty hiện tại rồi đấy, chị là trụ cột chính đấy. Nếu chị đi thì em đây cũng như mất một cánh tay vậy, doanh số công ty chắc chắn sẽ tụt dốc không phanh. Hơn nữa, chị mới mang thai được bao lâu chứ? Chị không nói thì không ai biết chị có thai đâu."
Thực ra lúc này Triệu Phi Phi mới mang thai chưa được 5 tháng, nên thực sự vẫn chưa thể nhìn ra được.
Lý do cô ấy muốn xin nghỉ là để đi chơi, vì cô ấy biết sau khi sinh con thì sẽ không có cơ hội đi chơi nữa.
"Cứ vậy nhé, tớ đang bận rồi, cậu mau quay lại làm việc đi." Mã Hiểu Lộ nhìn Triệu Phi Phi, chun mũi.
Triệu Phi Phi thì cong môi lẩm bẩm phía sau: 'Ăn cái gì mà ăn, cẩn thận béo. chết cậu."