Tô Vũ ở trước mặt người khác là Tô tiên sinh được kính nể, thậm chí không ít người gặp anh thì trong lòng còn hơi sợ.
Nhưng trước mặt Mã Hiểu Lộ, anh chưa bao giờ có thái độ kiêu ngạo đó, mà luôn nghiêm túc làm một người chồng chiều chuộng vợ đến từng chi tiết nhỏ.
"Đây không phải món em thích ăn nhất sao? Sao hôm nay ăn ít vậy?" Tô Vũ nhíu mày nói với Mã Hiểu Lộ.
Mã Hiểu Lộ chu môi đáp: "Không biết sao mấy hôm nay em đột nhiên không có khẩu vị tốt lắm, tối cũng không đói nữa."
Tô Vũ cẩn thận nhớ lại tình hình của Mã Hiểu Lộ mấy ngày gần đây, hình như đúng là vậy thật.
Xem ra thuốc anh cho Mã Hiểu Lộ uống trước đó đã phát huy tác dụng. Mà giờ Mã Hiểu Lộ cũng không có phản ứng bất lợi gì, điều này khiến Tô Vũ cũng yên tâm.
"Vậy em thích ăn gì, anh gắp cho." Tô Vũ nhìn bàn đầy món ăn nói với Mã Hiểu Lộ.
"Ôi dào, ở đây nhiều người thế này, anh để em tự gắp là được rồi." Hai người âu yếm đùn đẩy nhau, quả thực khiến những người khác nhìn vào ghen tị vô cùng.
Tin rằng cưng chiều vợ cũng chỉ đến thế thôi.
"Ơ, đúng rồi, chuyện thuốc giảm cân đưa ra thị trường thế nào rồi?" Giữa bữa ăn, Tô Vũ hỏi.
Tiêu Tuyết Ny liếm môi nói: "Bên cục quản lý dược đã thông qua thẩm định rồi, tôi đã giao cho công ty lo rồi. Tiếp theo là tung ra thị trường và khảo sát trước, nếu mọi thứ không vấn đề gì thì có thể chính thức lên kệ."
Mã Hiểu Lộ cũng gật đầu: "Bên nhà máy Chu Triết vẫn đang giám sát, sẽ không có vấn đề. Phương diện lựa chọn nguyên liệu, Trần Phúc cũng luôn kiểm soát nghiêm ngặt, đảm bảo chất lượng đạt chuẩn. Nhà máy mới cũng đang trong quá trình chọn địa điểm và xây dựng từng bước."
Thấy mọi thứ đều diễn ra có trật tự, Tô Vũ cũng yên tâm hơn nhiều. Sau đó đưa mắt nhìn Triệu Mộng Nhã: "Đại minh tinh, lần này phải nhờ cậy cô rồi. Lời khó nghe tôi muốn nói trước, công ty chúng tôi mới mở, quy mô nhỏ, không thể trả nhiều phí đại diện lắm."
Triệu Mộng Nhã đặt đũa xuống, lau miệng, ơn cứu mạng của Tô Vũ với cô ấy sao có thể dùng tiền để đong đếm được.
"Tô tiên sinh nói gì vậy, chúng ta là bạn bè, hơn nữa anh có ơn cứu mạng tôi, bạn bè với nhau đâu nên bị tiền bạc làm vấy bẩn đúng không?"
"Tiểu Hào, cậu nghe xem vợ sắp cưới của cậu không chỉ xinh đẹp, mà ăn nói cũng hay nữa, cậu cứ thầm vui mừng đi." Tô Vũ cười hề hề trêu Tiền Hào.
"Đó chẳng phải nhờ phúc của anh sao, nào, uống một ly đi." Nói xong, Tiền Hào nâng ly rượu kính Tô Vũ.
"Đúng rồi, đám cưới của hai người định tổ chức khi nào vậy?" Đặt ly rượu xuống, Tô Vũ hỏi.
Nhưng câu này lại khiến Tiền Hào và Triệu Mộng Nhã đều im lặng, có thể thấy hẳn là có điều khó nói.
Thực ra việc họ có vấn đề, nhiều người đều có thể đoán trước được.
Dù sao trước đây một người ở trên trời, một người dưới đất, hai người sống trong giới hầu như không hề giao thoa, dần dà nảy sinh khoảng cách cũng là chuyện đương nhiên.
Tình huống như vậy, hoặc là hai bên từ bỏ tất cả trước đây, kiên quyết chọn tình yêu, hoặc là chia tay, từ đây quên nhau nơi giang hồ. Coi mọi chuyện quá khứ như kỷ niệm tan thành mây khói là được.
Thấy hai người đều không trả lời, Tô Vũ cũng hiểu mình hỏi phải đề tài không nên hỏi, liền vội chuyển chủ đề, đưa câu chuyện sang Tiêu Tuyết Ny: "Tuyết Ny, cô cũng lớn rồi, đến lúc nên tìm người yêu rồi. Nói xem có đối tượng để ý chưa?"
Tiêu Tuyết Ny chu môi: "Tôi thích người chín chắn một chút, có chút vẻ đàn ông."
Tô Vũ suy nghĩ rồi nói: "Ơ, nghe cô nói vậy, tôi nghĩ ngay đến một người vừa chín chắn vừa có vẻ đàn ông, quan trọng nhất là còn đẹp trai nữa, muốn tôi giới thiệu không?"
Tô Vũ nói xong, Mã Hiểu Lộ cũng tò mò, cô muốn xem trong mắt Tô Vũ, người đàn ông xứng với Tiêu Tuyết Ny là như thế nào.
"Ai vậy?" Ở trước mặt Tô Vũ, Tiêu Tuyết Ny không thấy xa lạ, Tô Vũ cho cô ấy cảm giác nhiều lúc giống như cha, hay nói là trưởng bối.
"Trần Phúc." Tô Vũ buột miệng.
Ai ngờ lại bị Mã Hiểu Lộ và Tiêu Tuyết Ny tấn công từ hai bên.