Mục lục
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những người được gọi là không phải chịu sự khan hiếm mà là sự bất bình đẳng, hôm nay là ngày nộp bản thảo, không ít các nhà báo trong tòa soạn, nghe thấy con số này dựa vào việc rao bán những từ thô tục bẩn thỉu để kiếm được nhiều tiền, đối với một nhà văn nghiêm túc của những bài đánh giá và đăng ký liên tiếp mà nói, quả thật là đáng xấu hổ, đang muốn đi tìm chủ bút nói chuyện, có phải là trong tương lai "Tam nhật đàm" sẽ chỉ chấp nhận những bài viết như thế này?

Có ai đó xông vào: "Phó Gia Thụ và Tần Du đến cổng tòa soạn rồi, liên hợp phụ nữ căng băng rôn trước cổng, một nhóm nữ công nhân dệt may, ở trước cổng la hét ra oai!"

Báo lá cải, trong triều đại Nam Tống thì Chu Hi cũng phải chịu thiệt thòi, nói Chu Hi đã lấy ni cô làm vợ lẽ, và con dâu quả phụ mà lại có thai. Mặc kệ chuyện này có thật hay không, dù sao cũng vướng vào rồi, chỉ có thể chịu thiệt.

Hơn nữa hầu hết các gia đình giàu có đều có đủ các loại bí mật không thể nói ra, chỉ là có một số người viết không muốn xúc phạm những gia đình giàu có này, cho nên cho tiền cũng không viết mà thôi, rốt cuộc thì có người viết vì đưa ra dữ liệu bùng nổ là một ông trùm lưu manh yêu Hoa Đán, mà bị chặt tay. Nhưng, hầu hết những người giàu sẽ không tàn nhẫn như vậy, thông thường đều là lấy tiền giải quyết mọi thứ, vì thế luôn có người sẽ chấp nhận rủi ro.

Hồng Lăng Tiếu Tiếu sinh này phán đoán nhà họ Tống và nhà họ Phó, hai nhà đều là doanh nhân nghiêm túc, không cần thiết phải loại bỏ ông ta, tiền này kiếm được cũng không phải là vô ích.

Hồng Lăng Tiếu Tiếu sinh này chưa từng gặp qua Tần Du, chỉ nghe Trần Hoa Bình nói, Tần Du quả thực rất xinh đẹp, anh ta muốn ra ngoài xem xem rốt cuộc là xinh đẹp đến mức nào, viết cũng sẽ có cảm giác hơn.

Anh ta cũng với người trong tòa soạn báo cùng đi nhau lao ra, thứ anh ta thấy là cổng tòa soạn, kéo theo biểu ngữ có các kí tự màu đen trên nền trắng, bên trên viết tòa soạn: "Tam nhật đàm" đứng lên nâng đỡ tư tưởng áp bức phụ nữ, chiến binh bôi nhọ sự tiến bộ của quyền phụ nữ.

Và ở dưới biểu ngữ là một hàng nữ tử, những nữ tử này đội mũ bông màu xanh, trên người đeo tạp dề trắng, trên tạp dề in dòng chữ "Nhà máy kéo sợi bông số một Hải Đông Thượng Hải."

Những người phụ nữ này thấp đến mức nhìn tưởng họ không đến mười tuổi, những người cao đang ở độ tuổi hai mươi, một cô gái đôi mươi đứng phía trước: "Chúng tôi là những nữ công nhân của nhà máy kéo sợi bông Hải Đông, Thiếu đông gia Tống Thư Ngạn tìm tiên sinh dạy chúng tôi đọc sách viết chữ, anh ấy nói với chúng tôi là nam nữ bình đẳng, các cô gái cũng nên biết chữ đọc báo..."

Lúc này con đường đã hoàn toàn bị bao vây, mà Tần Du và Phó Gia Thụ sóng đôi đứng trước xe, Tần Du xinh đẹp phóng khoáng, Phó Gia Thụ có khí chất xuất chúng, hai người họ không quan tâm đến những người bên cạnh đang chỉ trỏ vào mình, không chút biểu cảm nhìn các cô gái nói biện pháp mà Hải Đông thực hiện, những phóng viên đi theo họ lấy cuốn sổ nhỏ ra, nhanh chóng ghi chép.

Ngoài những phóng viên báo lá cải này ra, còn có các phóng viên từ các tờ báo chính thống như "Nhật báo Thẩm Giang" và "Tuần báo phụ nữ" được mời bởi Hạ Tình, cũng ở đó ghi chép.

Ở một bên trong đám đông, còn có tiểu thư Trần Lục, Đường Uyển Nhi và Hoàng Minh Quân, cùng với những người mà Hoàng Minh Quân đưa đến, đấu tranh cho quyền lợi của phụ nữ, những người này cũng thu hút được rất nhiều sự chú ý.

 

Tổng biên tập của "Tam nhật đàm" nhìn thấy tình thế này, nhìn thấy Hoàng Minh Quân, ông ta ý thức được sự việc có thể trở nên lớn hơn, bà cô này cũng không dễ đáp ứng, nhưng mọi người ngày ngày đều hô hào "Nam nữ bình đẳng", bài viết này sao lại liên quan đến nam nữ bình đẳng rồi?

Vội vàng bước tới trước mặt Hoàng Minh Quân: "Bà Minh Quân, điều này là có ý gì?"

Hoàng Minh Quân cười lạnh một tiếng: "Tổng biên tập Mạc bây giờ càng ngày càng không biết xấu hổ rồi sao?" Dựa vào tin bịa đặt của những tên lang thang không đủ để thu hút mọi người nữa. Cho nên phải hắt nước bẩn vào những người trong hiện thực? Bản thân ông tự nghe đi, Tống Thư Ngạn tiên sinh vì để cải thiện quyền lợi của phụ nữ trong xưởng của mình mà đã làm bao nhiêu việc? Một người vì phụ nữ mà buôn ba, lại có thể bị mấy người khắc họa thành một kẻ ngu ngốc không biết vợ mình?"

"Những lời bà Minh Quân nói, nội dung bài báo của chúng tôi chủ yếu là giai thoại. Nếu nói nhà máy kéo sợi Hải Đông cải thiện điều kiện sống của công nhân." Tổng biên tập Mạc lắc đầu cười khổ, ông nhìn Hạ Tình đang hóng chuyện cùng với tiểu thư Trần Lục: "Lẽ nào không phải nên tìm một tờ báo lớn như "Nhật báo Thẩm Giang" sao? Họ mới là những tờ báo đưa những tin tức này. Ở đây phóng viên của chúng tôi cũng tốt, nhà văn cũng tốt, chưa từng viết những bài này, bà muốn tuyên truyền cho những việc mà Tống tiên sinh làm, vậy thì bà tìm sai người rồi."

Tổng biên tập này thực sự nghĩ về anh ấy, Hạ Tình đi tới bên cạnh bà Hoàng Minh Quân, lấy số kỳ trước của "Tam nhật đàm" rồi nhìn tổng biên tập: "Tổng biên tập Mạc, nhà báo đồng nghiệp, năm ngoái tiến sĩ William đã đến thăm Thượng Hải, ông cũng chào đón sự xuất hiện của ông ấy, cũng tuyên thệ ngay tại chỗ là tuân thủ đạo đức nghề nghiệp của một người làm báo. Để tôi đọc cho ông nghe nội dung mà ông đã thề: Phải tôn trọng quyền tự do báo chí. Phải tận tụy vì công lý, vì nhân đạo, vì hạnh phúc dân tộc. Báo cáo trung thực, công bằng. Đề cao tư cách và trách nhiệm, từ chối nhận quà và hối lộ. Không được ích kỷ, công kích, vu khống, sao chép hoặc lan truyền tin đồn. Không xâm phạm quyền riêng tư cá nhân. Vì nguồn gốc của tin tức mà bảo mật. Từ chối và không viết tin quảng cáo. Xin hỏi ông làm được mấy điều rồi?"

Cô ấy mở rộng trang báo đó: "Ông dám bảo đảm tính xác thực của bài báo này không?"

Nói đến vài điểm này, tổng biên tập Mạc ngay lập tức có sự tự tin: "Tất nhiên, đây là từ nguồn tin đáng tin cậy."

DTV

Lúc này một người bị đẩy đến trước mặt tổng biên tập Mạc, Tống Thư Ngạn bước ra từ đám đông: "Tổng biên tập Mạc, ông nói nguồn tin đáng tin cậy là chỉ ông ta đúng không?"

Bị Tống Thư Ngạn đẩy đến chính là Trần Hoa Bình, Trần Hoa Bình lúc này bị trói lại, sau ông ta có hai người đàn ông vạm vỡ.

Tổng biên tập Mạc không biết Trần Hoa Bình vẫn không thể thừa nhận, ông ta nhìn vào chủ bút của trang này, người chủ bút này biết sự việc rất khó khăn rồi, bây giờ chỉ có thể đổ mọi thứ lên đầu Trần Hoa Bình, anh ta đi đến nói: "Đúng vậy, chính là ông ta, bài báo này được viết dựa trên tài liệu của ông ta, ông ta nói có thể bảo đảm tính xác thực."

Tống Thư Ngạn lấy ra một tờ giấy, đi tới trước mặt Trần Hoa Bình: "Chú Trần, nội dung trên tờ giấy này, đọc cho mọi người nghe, để mọi người biết được, tại sao chú lại bị cha mẹ tôi đuổi khỏi xưởng Hải Đông."

Trần Hoa Bình lúc này răng vẫn còn đang run cầm cập, ba giờ sáng hôm nay ông ta bị vài người đàn ông lôi ra khỏi giường, bị kéo đến một chiếc thuyền trên sông Hoàng Phố, trên người bị trói bởi một sợi dây, một hòn đá trên cả hai chân, ném xuống sông Hoàng Phố, chân có đá, cơ bản là không có cách nào nổi lên được, muốn nắm lấy sợi dây bò lên, người trên thuyền dùng sào tre, chọc vào người ông ta: "Ông chủ Tống muốn hỏi ngươi, có phải lời ông ấy nói, ngươi đều coi như gió thổi qua tai?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK