"Đại Thanh là Đại Thanh, Dân Quốc là Dân Quốc. Nông thôn thì dựa theo phong tục nhưng đụng đến kiện cáo thì rõ ràng phải dựa vào luật pháp. Bình thường không ai coi trọng bốn chữ nam nữ bình đẳng này, nhưng nếu thực sự xử án, bà có thể làm gì được? Hơn nữa, là bà ức h.i.ế.p mẹ góa con côi bọn họ trước, cô cháu gái này của bà bởi vì ly hôn mà đã khiến cả Thượng Hải xôn xao và trở thành hình mẫu phụ nữ hiện đại. Bà kiện cô ấy, đằng sau cô ấy có rất nhiều nhân sĩ tiến bộ, cả luật sư hàng đầu Thượng Hải cũng đứng về phía cô ấy, bà dốc hết tài sản ra có mời được luật sư không?" Quản sự Thái nhìn Đại lão gia nhà họ Tần, lạnh lùng nói: "Huống chi, những doanh nhân giàu có trong thương hội Ninh Ba đó tài giỏi cỡ nào, ông cũng không nghĩ vị bên trên bây giờ quê ở đâu?"
Thái phu nhân dẫn theo con trai bước vào cửa, quản sự Thái hỏi: "Bà tiễn Phó thiếu gia và Nhã Vận tiểu thư lên xe rồi chứ?"
"Hai vị ấy tự lái theo xe nhà mình rời đi rồi."
Thái phu nhân nói với ông chồng già nhà mình xong, quay qua ôm cháu trai đang ngủ say trong lòng con dâu rồi nói với con trai: "Thằng cả à, con nói chuyện rõ ràng với vợ con đi. Chúng ta kiếm sống nhờ vào Đông gia thì phải làm việc cho Đông gia. Trước kia Đông gia không để Tần gia vào mắt, chúng ta làm ăn được chút vẫn có thể chiếu cố sui gia. Giờ Nhị thiếu đích thân hỏi tới chuyện này, e rằng sau này chúng ta không thể giúp đỡ được gì nữa. Vợ con là đứa con cố chấp hiếu thắng. Chúng ta cũng hết cách, đành để nó tự suy nghĩ rõ ràng, muốn đi về cùng con hay là ở lại..."
Lời của bà Thái không nặng không nhẹ, nghe như đang nói với con trai nhưng là đang yêu cầu con dâu chọn phe, hoặc quay lại với họ, hoặc ly hôn và về nhà mẹ đẻ.
Mặc dù bà mẹ chồng là người giúp việc này có rất nhiều quy củ, nhưng cuộc sống của nhà họ Thái vẫn tốt, về nhà ấy à? Tần Ngọc Đệ nhớ lại những ngày còn nhỏ, đôi chân vô thức đi về phía nhà chồng, đứng sau lưng mẹ chồng.
Nhìn thấy con gái chọn như thế, Đại thái thái nhà họ Tần tóc tai bù xù chỉ vào con gái mắng: "Uổng công mẹ nuôi một đứa vô ơn như con..."
Thái phu nhân nghiêm mặt: "Bà thông gia, có vô ơn hay không bà là người biết rõ nhất. Chúng tôi chỉ là người giúp việc, nhưng cũng biết đau lòng cho con gái mình. Lúc con gái của bà đến nhà chúng tôi, mang theo được mấy cái rương hả? Trong rương có cái gì? Chúng tôi cho năm trăm Đại dương làm sính lễ, nhà các người cho được bao nhiêu? Bình thường con bé đều ở nhà, trong tay chỉ có vài đồng, số trang sức kia từ đâu mà đến, bà còn không biết? Về nhà mẹ đẻ một chuyến thì bị lột sạch, tay không về nhà chồng, bà bảo con bé ở nhà chồng phải cư xử thế nào đây?"
"Thôi đừng nói mấy lời đàm tiếu này nữa." Quản sự Thái ngăn vợ trút nỗi bất bình trong lòng, nói: "Ông thông gia và hai vị trưởng bối, tối nay mọi người cứ bàn bạc kỹ đi, chiều mai tôi sẽ đến nhận nhà cùng Phó thiếu gia và Nhã Vận tiểu thư."
Hai vợ chồng già nhà họ Thái rời đi cùng đôi vợ chồng son, Tần Ngọc Đệ quay đầu nhìn rồi bất đắc dĩ đi theo.
"Đây mà là bàn bạc à? Bàn bạc cái gì chứ?" Tam lão gia nhà họ Tần cất tiếng hỏi: "Bàn bạc một giờ chiều đến nhận nhà hay hai giờ chiều đến nhận nhà?"
"Ông Tư, từ khi Chu thị qua đời, cái nhà này đã là của chúng cháu, không phải con nhóc nhà lão nhị đó đã gả cho một gia đình tốt nên mới ăn h.i.ế.p người khác như thế?" Đại lão gia nhà họ Tần nói.
"Cháu cũng nghe thông gia của cháu nói rồi đấy, cháu cũng không thể thắng kiện được. Thế này đi, để sáng mai chú gọi tất cả mọi người trong họ đến hỏi xem chúng ta nên để ngôi nhà này cho cháu hay là để cho Nhã Vận xây trường học cho bọn trẻ đi học?"
Lúc này ông Tư mới hiểu rõ chiêu này cao tay biết bao. Kiện cáo thì đòi lại được nhà. Đối với người dân ở nông thôn, nhà chỉ truyền cho con trai không để cho con gái, không có con trai thì cho cháu trai, điều này đã trở thành lẽ dĩ nhiên.
Dù Nhã Vận có thắng kiện nhưng muốn đòi lại căn nhà này cũng sẽ tốn rất nhiều công sức. Vừa tốn sức mà Nhã Vận dù ở Thượng Hải hay Ninh Ba cuối cùng vẫn không quay về Hồ Châu nữa nhỉ? Đến cùng nhà này vẫn bị con cháu chi gần của họ chiếm lại. Nếu giờ làm thành trường học, đều tốt cho cả dòng họ Tần, thậm chí cả hàng xóm láng giềng cũng được hưởng lây. Việc tốt như vậy, ai sẽ để cho Đại lão gia nhà họ Tần tiếp tục chiếm giữ chứ?
Đại lão gia nhà họ Tần vừa dọn ra khỏi căn nhà này, nhà họ Trương đã cho người đến thay hết đồ đạc trong nhà. Ngoài ra vợ chồng nhà họ Thái cũng tự dẫn theo năm người giúp việc đến là làm quản gia tạm thời trông coi ngôi nhà này. Họ nói rằng vào ngày giỗ của Nhị phu nhân nhà họ Tần, Phó lão gia và Phó phu nhân cũng sẽ đến.
Đôi vợ chồng son còn mang theo quà năm mới cho ông Tư và ông Sáu. Mỗi người một bộ chăn ga gối đệm và một phong bao lì xì năm mươi đồng Đại dương. Ngoài ra họ còn nhờ ông Tư phát cho mỗi người trong nhà họ Tần một phong bao lì xì một đồng Đại dương để mua bánh kẹo. Họ còn đón cả gia đình Tần Kim Đệ đến ở trong nhà lớn của nhà họ Tần, coi như là nhân viên đầu tiên của trường học. Tần Du để người chị họ này thay cô làm giỗ chạp thắp hương quét mộ cho cha mẹ mình thay cô.
Tần Du đã sắp xếp mọi chuyện ở đây ổn thỏa, đại phòng nhà họ Tần phải chuyển nhà vào đúng dịp tết nên ôm một bụng tức. Đôi vợ chồng son không ra mặt, mà người đuổi họ đi lại chính là thông gia của mình. Bây giờ ông bà thông gia còn ở đây làm giúp việc cho đôi vợ chồng son kia. Lúc này họ mới phát hiện tìm nhà thông gia làm người hầu còn mất mặt hơn cả việc bị họ đuổi ra khỏi cửa.
Vào ngày giỗ của Chu thị, có hơn chục chiếc xe hơi nhỏ đậu ở trước cây cầu nhỏ trong trấn. Thời đại này ở quê, ngồi cả ngày cũng chưa chắc đã thấy được chiếc xe hơi nào đi qua, cảnh tượng này khiến người trong ngoài thôn tưng bừng kéo đến xem.
DTV
Cổng lớn nhà họ Tần, đôi vợ chồng son mặc thường phục màu trắng, đứng bên cạnh là vợ chồng nhà họ Phó cùng nhau đón tiếp bạn bè khách quý, đâu có chỗ cho hai anh em nhà họ Tần?
Ngày vợ chồng Chu thị qua đời, hai anh em nhà họ Tần tổ chức tang lễ và đãi tiệc còn không bằng gia đình bình thường. Bạn bè đến viếng ai cũng cảm thấy thương tiếc cho Chu thị? Hai vợ chồng họ đều là người tốt, họ hàng thân thích khó khăn đến cửa xin giúp đỡ, họ đều đưa tay ra nhưng cuối cùng lại rơi vào kết quả như vậy. Nhất là chút m.á.u mủ ruột rà cũng bắt nạt họ như thế.
Hôm nay thấy con gái của lão nhị nhà họ Tần đứng cạnh chàng rể tuấn tú hào hoa như vậy, lại được cha mẹ chồng yêu thương, mọi người đều cảm thấy mừng thay cho cô.
Buổi sáng cúng bái ở nhà, đến buổi trưa là tiệc rượu, vợ chồng Phó lão gia tiếp đãi người thân và bạn bè ở nhà, còn Tần Du cùng Phó Gia Thụ và năm người họ hàng gần của nhà họ Tần đến viếng mộ cha mẹ.
Trải hai tấm chiếu cói trước phần mộ, Tần Du và Phó Gia Thụ quỳ xuống song song với nhau rồi ập đầu. Tên hiếu tử Tần Nguyên, chính là tên của Nguyên Bảo nhà Tần đại lão gia đã được xóa khỏi bia mộ, thay vào đó là khắc tên hiếu nữ Tần Nhã Vận cùng hiền rể Phó Gia Thụ.
Tần Du quỳ trước mộ nói cho cha mẹ nghe một bí mật không thể nói với người khác.