Mục lục
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cắt đứt con đường tiếp tế từ Hồng Kông đến Nghiễm Châu. Một khi Thượng Hải và Nghiễm Châu đều bị chiếm đóng, chắc chắn Vũ Hán sẽ gặp nguy hiểm. Vì thế tôi mới luôn nói ông phải đến Tứ Xuyên. Đoạn đường từ Thượng Hải đến Hán Khẩu đã rất hỗn loạn, đến lúc đó những người muốn đến Trùng Khánh cũng sẽ giống ông bây giờ, không thể tìm được thuyền. Như vậy chỉ còn cách đi hướng Tây An, đây cũng là một biện pháp tốt!"

Phó Gia Thụ nói chuyện phiếm với đám tài xế xong lập tức đánh xe đi đổ thêm dầu. Ông Khương, một người bạn của ông chủ Lục đi tới: "Phó đông gia, tôi thấy đoàn xe của chúng ta đã chạy lâu thế nhưng cũng không thấy xe nào báo hỏng, đã thế tốc độ còn nhanh hơn những xe khác."

"Ừm. Bây giờ mấy loại ô tô bốn chỗ đều có thiết kế vận tốc khoảng 70-80km/h. Chiếc xe tải này cũng đạt tiêu chuẩn đó, thuộc loại có tốc độ nhanh trong số các dòng xe tải hiện nay. Chỉ là đường xá có vấn đề nên chạy được 30-40km/giờ đã là khá lắm rồi." Phó Gia Thụ đặt can dầu trên tay xuống.

"Đây là xe Oka do Phó thái thái tiên phong phân phối cùng lắp ráp tại Hồng Kông, đúng là khác hẳn những loại xe bình thường, có cạn dầu cũng không dễ báo hỏng."

"Nhà tôi đã cải tiến động cơ và hộp bánh răng. Trong tình trạng xe để trống, loại bình thường phải tốn trên dưới 30l xăng, xe của bọn tôi chỉ cần 23l."

Dựa theo những gì vợ anh nói thì loại xe tại hạng nhẹ này cứ 100km thì chỉ tốn từ 10-12l mới đúng. Chẳng qua ở thời đại này, có thể hạ thấp mức tiêu hao nhiên liệu đến mức này đã là ghê gớm lắm rồi. Phó Gia Thụ cảm thất rất kiêu ngạo, mặc kệ vợ anh nói gì mà chênh lệch niên đại, hạ thấp suy nghĩ... chẳng ảnh hưởng gì cả.

"Phó đông gia, c.h.ế.t cái là nghe nói loại xe này giờ có tiền cũng không mua được."

"Chủ yếu là do gần đây hoa kiều Nam Dương đã đặt làm tận 600 chiếc để quyên tặng cho quân kháng chiến. Chỗ này là sản lượng trong nửa năm của nhà máy ở Hồng Kông, nên tạm thời không có hàng bán lẻ cho người dân. Ở Mỹ kiểu xe này bán chạy đã mấy năm rồi, chúng ta khó mà vượt qua được." Phó Gia Thụ biết cô vợ nhỏ của mình vẫn chưa tìm được cách giải quyết, lúc này sắp sốt ruột đến bốc hỏa rồi.

Ông Khương có vẻ thất vọng.

Thời buổi này đường xá thông suốt, không có đoạn nào đi lại quá khó khăn. Phó Gia Thụ là cậu chủ của nhà máy Hưng Hoa, ngoài việc thỉnh thoảng đi sai đường thì chưa bao giờ chịu cảnh bị làm khó làm dễ.

 

Phó Gia Thụ ngồi trong buồng lái, định cố chịu đựng thêm một đêm, ngày mai là có thể đi vào thành phố Tây An. Ông chủ Lục bỗng mở lời gọi lại: "Phó đông gia, có thể ra ngoài nói chuyện một chút không?"

Phó Gia Thụ gật đầu, mấy người đốt một đống lửa ở ven đường. Giờ đã là cuối tháng mười, thời tiết cũng lạnh rồi.

Hình như ông Khương có điều gì đó khó xử: "Phó đông gia đại nghĩa, lặn lội đường xa đưa tiễn! Tôi có một thỉnh cầu... Có lẽ sẽ rất khó khăn."

"Anh cứ nói."

"Anh có thể đưa chúng tôi qua Bắc Tây An không?"

"Được!"

Phó Gia Thụ dẫn theo đội xe, đưa bọn họ qua trạm gác Bắc Tây An.

Anh còn tận mắt nhìn thấy bọn họ nhận xe, là hai chiếc ZIS của Liên Xô, mấy chiếc xe chở than. Xe ZIS được ra mắt năm 1933. trọng tải còn không trâu bò bằng con xe Truck* nhà mình mà lượng dầu tiêu hao còn lên tận gần 40l. Thấy tình hình như vậy, Phó Gia Thụ tháo đồng hồ trên tay đưa cho ông Khương và nói: "Ông Khương, nếu mọi người đến Hồng Kông thì có thể cầm chiếc đồng hồ này tới tìm vợ tôi. Nếu cô ấy có thể nghĩ ra cách, chắc chắn sẽ tận hết sức.

DTV

** là loại xe tải đã cải tạo, có thùng lớn phía sau để vận chuyển hàng hoá.

Ông Khương nghe Phó Gia Thụ nói vậy thì rất xúc động, nắm chặt lấy tay anh: "Cảm ơn!"

"Thời khắc quốc gia lâm nguy, đây là điều nên làm."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK