Mục lục
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nào! Nếu thuyết phục con bé, xem ra muốn tài sản do chú hai để lại. Trong lòng cô ấy muốn chính là làm đại phu nhân của Tống gia, để cô ấy gả cho đứa con trai của quản sự Trương gia, không biết cô ấy hận em ba như thế nào đâu!"

Cô hai đảo mắt xem thường: "Phù, dù sao nó cũng là một đứa con gái, được nhà chúng ta nhận nuôi. Chú hai không có con trai, tóm lại nhà chúng ta phải có một đứa nối dõi, giống như hai mẹ con cô ta thì ngay cả đất vườn chú hai cũng đều phải bán sạch sẽ, để cô ta qua đó, cũng không có mấy nhà phải không? Một đứa con gái có lòng dạ đen tối như vậy, ngay cả nhà mẹ đẻ cũng ăn sạch sẽ. May mà ông trời có mặt, mang nhiều đồ vật qua đó. Nhưng người đàn ông kia cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái."

Lúc này, một người phụ nữ mặc áo khoác vá víu từ cửa bước vào, kéo theo một cậu bé mười tuổi quần áo xộc xệch, người phụ nữ đi vào, rụt rè gọi một tiếng: "Mẹ."

Đại thái thái nhà họ Tần có vẻ kinh ngạc, đi tới: "Kim Đệ, sao con lại tới đây?"

Đây là cô con gái lớn nhất của nhà họ Tần, cô ấy có chút xấu hổ: "Trong nhà không có gạo bỏ vào nồi."

Đại thái thái nhà họ Tần tức giận đến mức lỗ mũi thở phì phì, dáng vẻ vừa chán ghét vừa thất vọng về cô con gái này: "Mẹ đã nói con phải độc ác một chút, không cần phải lo cho hai người kia nhà họ Lý, mang theo Trường Canh tái gia đi. Bây giờ đói bụng biết tới nhà mẹ đẻ xin cơm? Bây giờ vẫn còn tốt, sau này cơ hội đều không có. Người ta đã sớm lấy lòng làm vợ kệ, con đói c.h.ế.t cũng đáng."

Nói xong đại thái thái nhà họ Tần đưa cháu ngoại cho con gái thứ hai, tức giận nói: "Đi theo mẹ!"

Cô ấy đi theo phía sau mẹ mình, vươn tay trộm lau nước mắt, đại thái thái nhà họ Tần quay đầu lại nhìn: "Năm mới, khóc cái gì mà khóc? Có phải muốn rước xui xẻo vào người không?"

Cô cả cũng không dám lau nước mắt nữa, ôm con trai đi theo đại thái thái nhà họ Tần vào phòng bếp.

Hai người phụ nữ ở trong bếp đang bận rộn, thấy đại thái thái đi vào, liền gọi một tiếng: "Phu nhân."

Đại thái thái nhà họ Tần tìm một chiếc túi vải, dùng một chiếc lon tre múc bốn lon gạo ra khỏi thùng gạo, bà ta cúi đầu nhìn cháu trai, nhìn chằm chằm vào con gà đã được cắt tiết luộc chín, giận dữ chửi: "Đồ ăn mày!

DTV

Sau đó bà ta đi tới lấy một cái đùi đưa cho cháu trai, đứa bé nhận lấy há miệng cắn một tiếng to.

Tần đại lão gia vừa đi vào vừa nói: "Sao tìm khắp nơi không thấy bà! Để tôi nói cho bà biết, Ngọc Đệ sai người tới nói, tối hôm nay ông bà thông gia sẽ cùng nhau tới ăn tối, lúc trước bà thông gia từng hầu hạ bà hai nhà họ Trương, bà nhất định phải chiêu đãi cho tốt."

Nghe vậy, Tần đại thái thái đang định phản ứng lại, liền thấy Tần đại lão gia lấy đùi gà từ trong tay cháu ngoại: "Ai cho mấy đứa đòi nợ này đồ ăn?"

Đại thái thái nhà họ Tần nhất thời không dám nói chuyện, cháu trai nhìn thấy Tần đại lão gia vội gọi: "Ông ngoại... Ông ngoại!"

Tần đại lão gia đoạt lấy túi gạo từ trong tay đại thái thái nhà họ Tần: "Bà làm cái gì vậy? Lần nào nó tới, bà cũng sẽ đưa cho nó? Bà có nuôi nó được cả đời không? Cho nó một con đường tốt nó không chịu đi. Để nó hiểu rõ rồi tự quay lại đây."

Cô con gái lớn nhà họ Tần quỳ xuống, ngẩng đầu lên khóc: "Ba... Ba không thể nhìn con và cháu trai c.h.ế.t đói được phải không?"

"Khóc, khóc, khóc, lần nào đến cũng khóc. Con cứ ở mãi cái nhà đó thì làm sao còn đường sống?" Đại thái thái nhà họ Tần mắng con gái.

 

Cô con gái lớn liền đứng dậy kéo tay con trai, lau nước mắt đi ra ngoài...

Mới sáng sớm đã xuất phát đi từ Hàng Châu, cái máy dẫn đường chạy bằng cơm Phó Gia Thụ này đúng là không ổn mà!

Trên đường đi còn chỉ sai hướng những mấy lần, đường xá thời nay đâu còn cái kiểu mọi hướng thông nhau như ngày xưa nữa đâu, rẽ đi rẽ lại, suýt chút nữa thì bị lạc đường.

Cũng may là giữa đường đi chặn được một chiếc xe chở hàng cũng muốn đi đến Hồ Châu, sau khi đi theo chiếc xe đó thì cũng coi như là có thể vào được huyện Ngô Hưng một cách an toàn, tìm một trạm xăng dầu và đổ đầy xăng cho nó.

Đi đến đây thì Tần Du cũng nhớ được đường rồi, dù sao thì nhà mẹ của em gái nguyên chủ còn đến mấy trăm mẫu ruộng nữa, bình thường mẹ cũng hay đưa cô ra ngoài thu tiền thuê đất, ở bên đường có những mảng ruộng dâu cao bằng đầu người, đều là dùng vào việc nuôi tằm.

Nhà họ Tần chính là ở trong thị trấn nhỏ ở phía trước, có một con sông nhỏ chảy xuyên qua thị trấn, Tần Du lái xe đi về phía đó, việc chiếc xe chạy trên con đường gồ ghề xóc nảy đúng là một thử thách đối với cái mông.

"Đợi đến hôm đi sửa xe, em nhất định sẽ sửa lại hệ thống giảm xóc. Thế này cũng thật là xóc nảy quá đi."

"Anh tưởng em rất hưởng thụ cảm giác như thế này chứ?"

Hưởng thụ cái rắm! Tần Du còn đang âm thầm mắng chửi thì đã nhìn thấy hai người một lớn một nhỏ đang đi về phía này, đây chẳng phải là con gái lớn nhà bác cả hay sao?

Nếu như nói cô còn có chút hảo cảm nào với người của nhà họ Tần thì chỉ có người con gái lớn này mà thôi. Hình như là nhà họ Tần hình như vẫn luôn sinh con gái, bất kể là nhà bác cả sinh liên tiếp một mạch ba cô con gái rồi mới sinh được hai cậu con trai, hay là nhà bọn họ cũng chỉ có một cô con gái là cô đây, rồi nhà chú ba cũng sinh hai cô con gái rồi mới sinh được một cậu con trai.

Ngoại trừ nhà cô ra, mẹ cô rất khó mang thai, đã bị sảy thai những mấy lần, khó khăn lắm mới có được một người con là cô đây, vậy nên cha của cô không muốn sinh con thêm nữa.

Quay lại, quay lại! Dù sao thì người chị họ này của cô tuy rằng là người của nhà bác cả nhưng từ nhỏ đã không được xem trọng, tính tình thì lại vô cùng tốt, khi cô ấy còn chưa lấy chồng, cứ mỗi lần nhìn thấy mẹ cô đều sẽ gọi một tiếng: "Thím hai."

Sau này khi mẹ biết được cô ấy được bác cả sắp xếp gả cho con trai của một tiểu thương buôn tơ lụa thì còn cảm thấy vui mừng thay cho cô ấy nữa, chí ít thì người nhà họ đều rất ôn hòa mà tính tình của người anh rể này cũng khá tốt. Cứ mỗi dịp lễ Tết khi về tặng quà cho cha mẹ của cô ấy thì đều sẽ đến nhà bọn họ một chuyến và cũng tặng một chút quà cho bọn họ. Mặc dù nhà vợ cũng không thiếu thốn những thứ này nhưng cũng coi như là một chút tâm ý.

Đâu ai biết trước được chuyện ngoài ý muốn, anh rể ra ngoài buôn tơ lụa thì không may gặp phải cướp ở trên đường, hàng mất rồi, mạng cũng mất luôn, trụ cột của gia đình không còn nữa, con thì vẫn còn nhỏ, cha chồng còn phải uống thuốc quanh năm, nhà bọn họ chẳng được mấy năm đã sụp đổ rồi.

Khi mẹ còn sống, mẹ vẫn luôn tiếp tế một ít tiền cho cô ấy, sau này khi biết tin mẹ bị bệnh nặng, bác cả và chú ba đều lộ ra răng nanh và ép mẹ phải giao tiền ra.

Chị họ từ trước đến nay vẫn luôn yếu đuối nên không dám nói gì, chỉ có thể âm thầm đến giúp đỡ em gái nguyên chủ trông mẹ cô buổi đêm, bị bác cả và bác gái mắng chửi không biết bao nhiêu lần.

Tần Du dừng xe lại, mở cửa xe ra: "Chị cả."

Nghe thấy giọng nói này, Tần Kim Đệ đang cúi đầu buồn bã và đi đường bỗng quay đầu qua, nhìn thấy có một cô gái ăn mặc thời thượng bước ra từ trong xe, đứa trẻ ở bên cạnh cô ấy hô lên một tiếng kinh ngạc: "Dì nhỏ Nhã Vận."

"Trường Canh." Tần Du gọi đứa bé, đi về phía trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK