• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Văn Vũ quyết định, lập tức bước nhanh xuống tầng.

Mùi máu tươi hấp dẫn zombie, lúc Văn Vũ đi xuống, cả văn phòng đã chật ních zombie, hiển nhiên, máu thịt tươi rói khiến đám zombie khinh thường người đàn ông trước mặt.

Nhìn thấy zombie tập tễnh bước đến, Văn Vũ kiểm tra trang bị trên người mình: dao bằng thép cấp F, trang phục bảo hộ cấp F, cộng thêm 3 điểm tố chất cơ thể.

"Vậy thì… bắt đầu xuống đao giết người thôi."

Chỉ thấy linh thú vốn đang trôi nổi bỗng vèo một cái vào lỗ tai Văn Vũ, theo sức mạnh khổng lồ mà xuất hiện, Văn Vũ cảm nhận được nguồn sức mạnh cực lớn trong cơ thể, cậu cầm dao bằng thép trực tiếp lao về đám zombie trước mặt.

. . . . . .

Cửa sổ vốn không lớn đã bị đám người ông chủ Trương vây quanh, lúc nhìn thấy cảnh tượng dưới tầng, ai cũng không khỏi há hốc mồm.

"Đây, đây, đây là con người à?"

Một người phụ nữ trung niên nói lắp bắp, đám người xung quanh không để ý tới sự ngạc nhiên của người phụ nữ, trong lòng không hẹn mà cùng cảm thán "Đây là con người à?".

Đám zombie vốn đang chen chúc đi về phía cục cảnh sát liền trực tiếp bị tách ra, cả con đường ít nhất cũng phải trăm con zombie điên cuồng tấn công vào một chỗ, zombie lít nhít không nhìn rõ tình hình bên trong, người xem trong văn phòng chỉ có thể nhìn thấy đầu zombie liên tục bay ra khỏi trung tâm vòng lớn, sau đó zombie đếm mãi không hết lại tiếp tục đánh tới.

Mọi người ăn dưa quần chúng cho rằng, nhiều nhất là mấy chục giây, con người không biết tự lượng sức mình dưới tầng kia sẽ bị đám zombie hung mãnh xé thành từng mảnh nhỏ, nhưng thời gian trôi qua, thi thể zombie dưới chân Văn Vũ càng ngày càng nhiều, dần dần chồng chất thành một ngọn núi nhỏ, cuối cùng mọi người cũng nhìn thấy bóng dáng Văn Vũ.

Áo khoác cũ nát đã sớm không thấy tăm hơi, thay vào đó là bộ quần áo bó hơi mỏng, bởi vì có quần áo bó bảo vệ nên vết thương zombie gây ra cho Văn Vũ cũng không lớn, nhưng đầu lộ ra ngoài chắc chắn không chịu được lễ rửa tội khổng lồ của zombie, ba vết máu lớn in rõ trên mặt cậu, ông chủ Trương nhìn thấy, đó là vết thương do một con zombie cấp 1 biến dị tạo ra, nhưng không đợi con zombie cấp 1 ra tay, dao bằng thép sắc bén đã cắt đứt đầu zombie.

Gương mặt vốn thanh tú bị máu làm bẩn trở nên hơi dữ tợn, nhưng sức chiến đấu của người dưới tầng cực mạnh, thi thể zombie chồng chất lại trở thành lá chắn, đám zombie trèo lên liên tục bị chém đầu, sức mạnh của lưỡi đao mạnh mẽ khiến mọi người trong văn phòng không khỏi rùng mình.

"Nhanh lên, đừng xem nữa, bây giờ mau chạy ra ngoài đi."

Trong vô thức, đám zombie ngoài cửa văn phòng cũng bị thu hút bởi âm thanh chém giết của Văn Vũ, ông chủ Trương thấy đường thoát của nhóm mình đã hình thành, bất chấp quan sát kết cục của người kia, anh ta chỉ huy những người còn lại trong văn phòng điên cuồng chạy trốn ra ngoài.

Đám người trong văn phòng hiểu, tính mạng của mình quan trọng hơn của người khác, cũng bất chấp xem trò hay, chạy trốn dưới sự chỉ đạo của cục trưởng Vương và ông chủ Trương.

. . . . . .

Văn Vũ nhìn thấy đám zombie trước mắt đã giảm bớt, cậu biết sự cuộc chiến kích thích này đã gần kết thúc rồi.

Đúng vậy, chính là kích thích.

Kiếp trước, Văn Vũ là bia đỡ đạn, cậu còn phải đối mặt với nhiều tình huống nguy hiểm hơn thế này nhiều, zombie bình thường không thể phá vỡ phòng ngự được, chỉ cần chú ý mặt mũi và tay là có thể tiêu diệt được đám zombie này. Còn nếu thỉnh thoảng gặp phải zombie cấp 1, Văn Vũ chỉ có thể nói, làm gì có cuộc chiến nào là không có ngoài ý muốn?

Qua một hồi chém giết, Văn Vũ nhìn biển máu trước mắt, cậu há miệng thở hổn hển, tố chất cơ thể lớn mạng cho Văn Vũ sức chịu đựng, đáng tiếc có sức chịu đựng có lớn mạnh thế nào cũng không chịu nổi mấy trăm con zombie tấn công. Cũng may Văn Vũ đã cẩn thận tính toán số lượng zombie trên đường, hoàn toàn không vượt ra khỏi phạm vi năng lực của mình.

Thả lỏng cổ tay tê dại, Văn Vũ giải phóng trạng thái chiến đấu, cậu giẫm lên đống xác zombie, trực tiếp trèo vào cửa sổ tầng hai bên cạnh.

Nhìn linh thú im lặng bên tai, Văn Vũ xử lý vết thương trên mặt mình, cẩn thận tìm kiếm người sống sót mà mình vừa nhìn thấy.

Văn Vũ đã sớm biết bên cạnh có người quan sát mình.

Vừa rồi solo, trực tiếp được gần 800 điểm tích luỹ, Văn Vũ không có lý do gì để từ bỏ, thấy đàn zombie bên cạnh càng ngày càng ít, Văn Vũ đau lòng, đều là điểm tích luỹ đó.

Mà vừa rồi mình solo đã là cao nhất, nếu lúc này có người giúp đỡ, trước không nói có thể cướp được bao nhiêu điểm tích luỹ, nếu vận khí tốt, nói không chừng còn có thể đụng độ với chuột biến dị.

Cậu vừa nhai thịt khô trong miệng, vừa cẩn thận đánh giá xung quanh, ánh trăng sáng rực khiến tầm nhìn của Văn Vũ không bị gò bó.

Một lúc sau, Văn Vũ liền phát hiện một nhóm người, hơn nửa mặc cảnh phục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK