• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Quyền hạn và thực lực của ngươi không đủ để hỏi câu này, đổi câu khác đi.”

Văn Vũ đã không còn muốn tiếp tục trò chuyện với tên nhóc nghịch ngợm này nữa, có lẽ tất cả những câu cậu hỏi đều không đủ quyền hạn hoặc không đủ thực lực.

“Còn một câu hỏi nữa, ngươi có biết nơi nào có bảo vật hay không?” Văn Vũ ngừng hỏi những câu thâm thúy mà thay vào đó muốn tìm cho mình một ít bảo vật, tác dụng của ngọc bảo hộ cấp F vừa rồi khiến Văn Vũ phải sửng sốt một chút.

“Bảo vật ở trong bảo địa đó.” Arkada nhìn Văn Vũ đầy khinh thường.

"Bảo địa ở đâu? Hoặc là bảo vật có thể phát hiện ở nơi nào nữa?"

Arkada lập tức sững sờ, suy nghĩ một lúc lâu rồi mới nói nhỏ với Văn Vũ: "Ngươi không đủ quyền hạn và thực lực."

Nhìn thấy dáng vẻ của tên nhóc này, Văn Vũ bỗng chốc cảm thấy an ủi: "Không phải thực lực và quyền hạn của ta không đủ, mà là ngươi cũng không biết ở đâu, ta nói đúng chứ anh Đạt?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Arkada bỗng nhiên đỏ bừng, sau đó yếu ớt lên tiếng: “Cả đời này ta chưa từng ra khỏi bảo địa, làm sao mà người ta biết được chứ.”

Nhìn thấy dáng vẻ Arkada, Văn Vũ đã biết không thể hỏi được điều gì, trực tiếp mở miệng nói thẳng: “Bảo đại này chắc sắp đóng cửa rồi nhỉ.”

“ Đúng đấy, đúng đấy, tên nhóc nhà ngươi thật thông minh.”Arkada vừa nghe được câu hỏi mà mình biết thì lập tức trở nên phấn khích.

Câu hỏi cuối cùng đều bị mình lật tẩy rồi, còn cần ngươi trả lời cái rắm ý, ngay cả hòn đá cũng biết.

“Vậy phần thưởng của ta đâu?” Văn Vũ không còn lòng dạ mà phỉ nhổ nữa.

“Ừm.” Vừa nghe đến phần thưởng, Arkada đột nhiên trở nên nghiêm túc.

"Trước hết, phần thưởng thứ nhất là ngươi có thể giết chết Cổ Ma nhất tộc, đủ để chứng minh thực lực của ngươi, cho nên ta xếp ngươi đứng thứ hai trong bảng xếp hạng của loài người."

"Trước ta vẫn còn có một người nữa hả?" Văn Vũ cảm thấy kinh ngạc trước câu hỏi này, thực lực của cậu chắc chắn đủ mạnh thế nhưng trước mình vẫn còn có một người khác, mà người có thực lực của đứng đầu kia ít nhất cũng thuộc bậc cha chú rồi.

“Hẳn là...đúng đi, không sai, xếp trước ngươi còn có một người nữa.” Arkada đầu tiên do dự một chút, rồi sau đó trả lời với vẻ mặt đầy chắc chắn.

“Không phải ngươi không biết đấy chứ?” Cuối cùng Văn Vũ không nhịn được nghi hoặc trong lòng, nhỏ giọng chất vấn.

“Ta không biết cái gì, ta biết hết, nhưng không nói cho ngươi, sức mạnh và quyền hạn của ngươi…….”

“Đều không đủ, ta biết.” Văn Vũ trực tiếp ngắt lời Arkada.

“Vậy rốt cuộc danh sách này có tác dụng gì? Hoặc là có thể mang đến lợi ích gì cho ta?” Văn Vũ hỏi ra vấn đề rất trực tiếp.

“Cái gọi là danh sách, là một bảng danh sách do chúa tể lập ra. Trên đó là toàn bộ những người có tiềm lực nhất. Danh sách không hạn chế số lượng, nhưng sức mạnh nhất định phải đạt tới tiêu chuẩn nhất định, trải qua đánh giá và đề cử của người bảo vệ bảo địa mới có thể có tên trên danh sách.” Lần này, Arkada trả lời lưu loát hơn nhiều, hiển nhiên là thật sự biết về vấn đề này.

“Còn chỗ tốt của danh sách là sau khi có tên trên danh sách, sẽ xuất hiện trong mắt toàn bộ người bảo vệ bảo địa. Nói cách khác, về sau ngươi ở trong bảo địa khổng lồ hoặc siêu cấp, thì sẽ có được sự bảo vệ hoặc ủng hộ trình độ nhất định của người bảo vệ bảo địa. Lợi ích này thế nào.” Arkada trừng đôi mắt to, vẻ mặt chờ mong nhìn Văn Vũ.

“Không tồi, thật không tồi.” Văn Vũ lập tức trả lời. Đây đâu chỉ không tồi, điều này tương đương với đánh phó bản.

“Ha ha ha, còn có phần thưởng hạng hai nữa cơ. Cái này mới là phần thưởng mà ngươi nên có được. Phần thường vừa rồi chỉ là anh Arkada muốn vui vẻ cảm ơn cảm ơn ngươi thôi, ha ha ha ha.”

Arkada cười không khép miệng được, mà Văn Vũ cũng không có oán giận gì, ngược lại còn thấy Arkada càng ngày càng đáng yêu.

“Phần thưởng hạng hai thì sao, chính là bảo vật cuối cùng của bảo địa này. Đây, cho ngươi.”

Nói xong, Arkada trực tiếp rút một tờ giấy ở trong không gian ra, đưa cho Văn Vũ.

“Một tờ giấy?” Văn Vũ nghi hoặc nhận lấy.

“Đây không phải giấy, đây là bảo vật.” Arkada khẳng định nói.

Văn Vũ nhìn tờ giấy trước mặt, ừm, thật là không thể xem như giấy, thứ này làm bằng da, bên trên vẽ đầy hoa văn hiếm lạ cổ quái.

Khi Văn Vũ còn đang nghi ngờ rốt cuộc thứ trước mặt này là gì, thì tiếng nhắc nhở trong đầu chậm rãi phát tới.

“Đinh, phát hiện vật phẩm chưa biết, đang giám định.”

“Giám định hoàn tất, đang bình xét cấp bậc.”

“Không thể bình xét cấp bậc, đang thu hoạch sức mạnh.”

“Thu hoạch xong.”

“Sách Đen (trang lời nguyền, tàn quyển): Hấp thu linh hồn, bùng nổ sức mạnh hắc ám. Trang sách này là phần đầu tiên của lời nguyền Sách Đen, sức mạnh đã bị suy yếu rất nhiều.”

“Khả năng hiện tại, khi hấp thụ đủ sức mạnh linh hồn, thì pháp thuật được ghi lại trên Sách Đen sẽ có hiệu lực. Hiệu lực hiện tại là:”

“Áp chế: Giảm 10% tốc độ của tất cả sinh vật xung quanh.”

“Suy nhược: Giảm 10% sức mạnh của tất cả sinh vật xung quanh.”

“Gia tăng tổn thương: Giảm sức mạnh phòng thủ của tất cả sinh vật xung quanh.”

“Thời gian tác dụng mười phút, hiệu quả tác dụng là trăm mét xung quanh người sử dụng. Lời nguyền cấp bậc làm lơ, pháp thuật được kích hoạt từ người sử dụng.”

Văn Vũ đọc sức mạnh của Sách Đen, âm thầm tính ra một chút.

Sách Đen đưa ra mấy sức mạnh lời nguyền vô cùng thực dụng, hơn nữa mấu chốt nhất là chúng không chiếm kỹ năng của mình.

Ba kỹ năng này có thể nói là ngoài định mức. Điểm giá trị này thậm chí vượt qua cấp bậc làm lơ.

“Rất tốt, ta rất hài lòng.” Văn Vũ gật đầu với Arkada.

“Ngươi biết vị trí mấy trang còn lại của Sách Đen không?” Văn Vũ thử tính hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK