• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cổ Ma trước mắt này rất mạnh, hoặc là nói cổ ma nhất tộc rất mạnh.

Không hề có bất kỳ kỹ năng nào hỗ trợ, chỉ dựa vào cơ sở của bản thân đã có thể đạt tới trạng thái chiến đấu của mình, thậm chí mỗi một con Cổ Ma đều như thế!

Cả thế giới có được bao nhiêu chức nghiệp giả ẩn giấu loại cấp bậc này như Hồn Sư chứ? Không đến mấy người.

Đáng sợ nhất chính là kỹ năng của Cổ Ma quá mạnh.

Mỗi một lần thăng cấp đều sẽ đạt được một kỹ năng cấp A trở lên, cấp độ càng cao thì thực lực càng mạnh, với mức độ gia tăng thực lực này như thể một ngọn núi lớn đè ép lên người của nhân loại.

Con Cổ Ma trước mắt này, kỹ năng của nó là tan biến mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Bởi vì đây là một kỹ năng không cần phải bận tâm đến sự chênh lệch đẳng cấp, có thể tưởng tượng một chút, nếu như con Cổ Ma này sử dụng loại kỹ năng kia, sau đó đánh vào đầu một chức nghiệp giả cấp mười, kết quả chính là người đó sẽ bị giết chết trong vòng mấy giây. Có rất ít kỹ năng có thể đạt được hiệu quả tấn công như vậy.

"Vậy thì bắt đầu đi."

Giọng nói non nớt truyền đến.

Cùng lúc đó con Cổ Ma ở phía đối diện cũng di chuyển.

Cổ Ma như thể chìm vào giấc ngủ đã lâu, đầu tiên nó hoạt động thân thể một chút, phát ra hàng loạt tiếng lách cách trên cơ thể.

Sau đó toàn bộ thân thể chậm rãi hiện lên một luồng ánh sáng màu đen, từ từ hòa vào thân thể rồi biến mất không thấy.

"Cẩn thận một chút, nó đang chuẩn bị phát ra chiêu thức tan biến. Chỉ cần chống đỡ qua mười giây, thì năng lực này sẽ không có tác dụng trong một khoảng thời gian ngắn.”

Lời còn chưa dứt, con Cổ Ma ở phía đối diện nhanh chóng xông về phía Văn Vũ, tuy rằng đã không còn thần trí, nhưng bản năng chiến đấu của Cổ Ma nói cho nó biết, mười giây này sẽ trở thành ranh giới phân chia thắng bại, cho nên không thể chậm trễ bất cứ một giây nào cả.

Thể lực của Cổ Ma không chênh lệch quá nhiều so với Văn Vũ, trong trạng thái chiến đấu cậu hoàn toàn có thể theo kịp tốc độ của nó.

Nhìn thấy Cổ Ma lại gần, Văn Vũ nhanh chóng lùi về phía sau, hai chân dùng sức đạp một cái trực tiếp nhảy ra xa hơn năm mét.

Việc lui lại lần này tương đương tăng thời gian 0,5 giây cho Văn Vũ.

Sau đó khi Văn Vũ vừa mới đứng vững gót chân, thì thân ảnh của Cổ Ma đã gần ngay trước mắt.

Tiếng gào thét truyền đến, hai cánh tay bên trái của Cổ Ma có một bàn tay nắm lại thành quyền rồi đánh về phía Văn Vũ, tay còn lại mở ra, ỷ vào lợi thế chiều cao mà vỗ về phía cậu, cùng lúc đó chiếc đuôi thon dài hung ác đâm tới từ bên phải.

Thế nhưng trong nháy mắt tấn công Văn Vũ từ ba phía, hơn nữa còn cộng thêm ánh sáng đen lấp lánh trên người nó, chỉ trong tích tắc Văn Vũ lập tức cảm giác được nguy hiểm cực lớn đánh úp về phía mình.

Nếu không phòng thủ chỉ cần bị đánh trúng, nhất định sẽ rơi vào kết cục tan biến.

Kinh nghiệm chiến đấu trong một năm ở mạt thế ở kiếp trước của Văn Vũ đã phát huy tác dụng, tuy rằng bản năng chiến đấu của Cổ Ma rất mạnh, nhưng trừ phi bản năng này đạt tới cực hạn, nhưng làm sao có thể so sánh được với kinh nghiệm chiến đấu giữa lằn ranh sinh tử chứ?

Văn Vũ nhanh chóng nghiêng người tránh được móng vuốt đập từ trên xuống dưới, sau đó thanh đao chiến đấu trong tay chém thật mạnh vào bàn tay trái đang đấm về phía cậu, sức lực rất lớn đã chặn được quả đấm từ tay trái của Cổ Ma. Cùng lúc đó tay trái nắm chắc thời cơ trực tiếp bắt lấy đoạn dưới đầu nhọn không bị ánh sáng đen bao phủ của chiếc đuôi đang phóng tới, sau đó thắt lưng dùng sức hất văng Cổ Ma ra ngoài.

Cuối cùng Văn Vũ quay người bỏ chạy thật nhanh.

Bởi vì cậu phát hiện ra một vấn đề, chiêu thức tấn công vào linh hồn của mình hoàn toàn không có tác dụng gì đối với Cổ Ma ở trước mặt này.

Đây cũng là sơ suất của Văn Vũ, là một con rối thì làm sao có linh hồn chứ?

Trong kế hoạch ban đầu của cậu việc tấn công vào linh hồn gây ra đau đớn và tổn thương cực lớn, nếu chính mình nắm bắt được cơ hội có thể tiêu diệt được Cổ Ma ở trước mặt này chỉ bằng mười mấy đao mà không cần quá nhiều. Hơn nữa sự đau đớn do tấn công linh hồn gây ra đủ để khiến một người có ý chí không vững trở thành kẻ chỉ biết chịu đòn chứ không đánh trả. Đáng tiếc là không dùng được chiêu này với nó, cho nên kế hoạch của cậu đã hoàn toàn trở nên vô dụng, chỉ dựa vào thanh đao cấp F, phải mất quá nhiều thời gian mới có thể gây đủ thương tích cho Cổ Ma. Những chiếc vảy trên người nó chắc chắn không phải chỉ để trang trí mà thôi.

Trong trường hợp này, lựa chọn duy nhất của Văn Vũ chính là chạy trốn, thoát khỏi thời gian tan biến, rồi sau đó chiến đấu tay đôi với Cổ Ma. Khi thể lực của cả hai bên về cơ bản là như nhau, dưới tình huống đều không có kỹ năng và năng lực gì, thì cạnh tranh chính là kinh nghiệm chiến đấu hoặc mức độ liều mạng, Văn Vũ hoàn toàn không sợ những điểm này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK