• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Văn Vũ đang kiểm kê thu hoạch của mình, ở phía xa Tôn Thụy Tinh và Lý Toàn An đang nói chuyện với nhau .

"Trưởng trấn Lý."

Tôn Thụy Tinh nhìn cái tên có mưu đồ với doanh trại của mình, nếu nói trong lòng không có chút oán hận nào, thì chính là không có khả năng, nhưng là nghĩ tới trong doanh trại của mình còn có rất nhiều người già và trẻ em không có sức chiến đấu, Tôn Thụy Tinh cưỡng chế ác cảm đối với Lý Toàn An, tiếp tục nói.

"Vừa rồi tôi đã suy nghĩ, hiện tại người có sức chiến đấu ở đây đã không nhiều lắm, vì sự an toàn của những người còn lại, tôi muốn mang theo người tìm Trưởng trấn Lý nương tựa, không biết Trưởng trấn Lý có thể thu lưu chúng tôi hay không?"

Vừa rồi Trưởng trấn Lý đang thương lượng với người bên cạnh kế tiếp nên làm cái gì, nghe được lời của Tôn Thụy Tinh, không khỏi mừng rỡ.

"Cảm ơn anh Tôn đã để mắt đến tôi, nếu anh Tôn không chê, thì gọi tôi một tiếng anh Lý đi, vốn mục đích tôi đến, chính là muốn tiếp xúc với anh Tôn một chút, xem xem doanh trại của hai chúng ta có thể kết phường chống lại trận tai nạn này hay không, hiện tại anh Tôn đã có giác ngộ cao như vậy, tôi đây đương nhiên là vô cùng hoan nghênh các anh."

Lý Toàn An căn bản không ngờ tới sự việc sẽ xoay chuyển như vậy, vốn tưởng rằng lần hành động này là hoàn toàn giống như ném đá xuống nước, không ngờ Tôn Thụy Tinh vậy mà lại chủ động đưa ra chuyện sát nhập doanh trại dưới tình huống như thế.

Lý Toàn An cũng có suy nghĩ của riêng mình, doanh trại càng lớn, người càng nhiều, thì tự nhiên tốc độ phát triển cũng càng lúc càng nhanh, cùng với sự lớn mạnh của doanh trại, sẽ kéo theo thực lực của mình tăng trưởng.

Nếu Văn Vũ biết ý tưởng của Lý Toàn An, nhất định sẽ cười nhạt với ý tưởng này, tuy rằng doanh trại có thể mang đến cho người thống trị thật nhiều chỗ tốt, nhưng mà, điều này cần doanh trại phải phát triển tới trình độ nhất định mới có thể, việc này cần thời gian, mà ma tai, sẽ không cho người ta nhiều thời gian.

Đối với Văn Vũ mà nói, đầu tiên là cậu căn bản không có thủ đoạn và kinh nghiệm quản lý doanh trại, thứ hai, thời gian rỗi dùng để quản lý doanh trại, Văn Vũ không biết đã trở nên mạnh mẽ biết bao nhiêu lần. Hiện tại nơi tập trung đối với Văn Vũ hoàn toàn chính là liên lụy.

Không thể không nói, phương hướng suy nghĩ của Lý Toàn An và Văn Vũ không giống nhau, trong hai người ai đúng ai sai, mỗi người tự nhiên cũng có cái nhìn bất đồng.

Tôn Thụy Tinh nghe được câu trả lời của trưởng trấn Lý thì thở phào nhẹ nhõm, ông ta nói chuyện với trưởng trấn Lý vài câu rồi nói cho mọi người biết tin tức này.

Nghe thấy mấy tiếng hoan hô, trong lòng Tôn Thụy Tinh lẫn lộn cảm xúc, không biết nên nói cái gì, cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài.

“Đúng rồi, anh Tôn, chàng thanh niên mang theo con chó lớn kia rốt cuộc có lai lịch gì thế?”

Lý Toàn An nhìn Văn Vũ cách đó không xa đang quét dọn chiến trường, nghi ngờ hỏi Tôn Thụy Tinh.

“Đây là cậu em tôi cứu được ở nhà xưởng hai ngày trước. Nhìn thực lực của cậu ta thì có vẻ như hành động cứu người của tôi hôm đó là một hành động thừa thãi.”

“Ồ? Không biết người này có thể ở lại đây được không? Nếu có một người mạnh mẽ như vậy ở lại đây thì nơi đóng quân của chúng ta sẽ được an toàn.”

Lý Toàn An tươi cười nói.Tôn Thụy Tinh suy nghĩ một chút rồi nói: “Chắc là không được, tôi thấy người anh em Văn Vũ không thích tụ tập, hơn nữa thực lực cá nhân của cậu ấy quá mạnh, không cần phải tụ tập làm gì.”

“Ừ, nói cũng đúng, đáng tiếc quá.” Lý Toàn An bên ngoài tỏ vẻ thất vọng nhưng trong lòng thực ra lại cười như hoa nở. Nếu Văn Vũ thực sự gia nhập cứ điểm của mình, vậy thì Lý Toàn An này còn có thể làm lão đại sao? Vấn đề này Lý Toàn An không cần nghĩ cũng biết.

Nhìn Văn Vũ thêm một cái nữa, Lý Toàn An chỉ muốn người này mau rời khỏi đây.

Cũng may là Văn Vũ không để Lý Toàn An chờ lâu. Văn Vũ thu dọn đồ đạc xong thì cũng không thèm quay đầu lại mà dắt theo con chó lớn của mình, đi càng lúc càng xa.

Đây là lần đầu tiên Văn Vũ đến trấn HL.

Cơ sở hạ tầng đổ nát, các tòa nhà cao tầng rất ít, chủ yếu là những ngôi nhà ngói thấp bé.

Đây là một thị trấn nhỏ ở vùng Đông Bắc, trình độ phát triển kinh tế thậm chí còn không bằng một số vùng nông thôn.

Nhìn cảnh tượng đổ nát hoang tàn, trong lòng Văn Vũ có một linh cảm xấu.Lúc tụ tập nghe người ta nói số lượng zombie và sinh vật biến dị ở trấn HL càng lúc càng ít. Khi mới bắt đầu Văn Vũ còn không tin, nhưng sau khi tự mình quan sát thì cậu cảm thấy có gì đó không ổn.

Zombie thì không nói, trấn HL không có nhiều zombie, hơn nữa sau khi bị những người sống sót xử lý thì số lượng sẽ càng ngày càng ít.

Nhưng sinh vật biến dị thì sao? Văn Vũ đi một quãng dài mà không nhìn thấy bóng dáng một con nào, điều này hoàn toàn không bình thường.

--

Mọi người hãy ủng hộ truyện để nhóm dịch có động lực chi phí chạy chương nhiều nhé.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK