"Đối với chuyện xảy ra vừa rồi, tôi chỉ có thể xin lỗi mọi người, nếu Vương Chí Cương tôi còn có thể sống sót trở về, tôi nợ mọi người một mạng."
Không để ý đến đám người phía sau ồn ào, cục trưởng Vương lấy súng lục bên hông ra, đưa cho một người đàn ông phía sau, trực tiếp đi đến trước mặt Văn Vũ.
"Tôi tên là Vương Chí Cương, vốn là phó cục trưởng cục cảnh sát, bây giờ tôi muốn cùng cậu đi giết đám zombie kiếm điểm tích luỹ, nhưng tôi có một điều kiện."
"Ồ, điều kiện gì?"
Đối với vị cục trưởng Vương này, Văn Vũ thật là cảm giác vui như lên trời, thân là người mạnh nhất trong nhóm người này, về cơ bản thì một mình người này đã đứng trên tất cả những người khác rồi, Văn Vũ cũng không rõ rốt cuộc tiểu đội này đã xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện này cũng không liên quan đến cậu.
"Cậu phải giúp tôi giết sạch đám chuột kia."
Vương Chí Cương oán hận nói. Nhìn biểu tình phẫn nộ và oán hận này, rất có thể là người thân của anh ta đã bỏ mạng trong miệng đám chuột biến dị kia. Lại kết hợp với một đám zombie có vấn đề vừa rồi, Văn Vũ nhanh chóng hiểu đầu đuôi câu chuyện.
"Tôi nói thật nhé, chỉ với hai người chúng ta thì không thể đánh thắng được nhiều chuột biến dị trong cục cảnh sát như vậy đâu."
Văn Vũ trực tiếp từ chối.
Đùa cái gì vậy? Văn Vũ tuyệt đối không đồng ý cái điều kiện tự tìm đường chết này.
"Tôi có cách."
"Tôi có một cách."
Lời nói của Vương Chí Cương đã thu hút sự chú ý của Văn Vũ.
Nếu có cách nào đó để chạm vào những con chuột đột biến đó, ngay cả khi chỉ giết được một phần mười bọn chúng, thì sẽ được rất nhiều điểm tích luỹ.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, anh nhìn vào đôi mắt gần như phát điên của Vương Chí Cương.
"Được rồi, vừa đi vừa nói chuyện."
Văn Vũ không muốn nói nhiều hơn trước mặt nhiều người, cậu ra hiệu với Vương Chí Cương và hai người lần lượt biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
……
"Vợ tôi mất sớm và để lại cho tôi một đứa con gái. Con bé năm nay 8 tuổi. Ngày hôm qua là thời điểm mạt thế bùng nổ, con gái tôi tình cờ có mặt trong văn phòng của tôi."
Vương Chí Cương dường như đang hồi ức lại, tự nói với chính mình.
"Con gái tôi rất dễ thương, con bé là thiên thần của tôi."
“Cứ tưởng có thể bảo vệ con bé dù là mạt thế nhưng không ngờ lại bị lũ chuột phá hoại”.
"Con bé chết rồi sao?"
"Ừm, con bé bị ăn thịt trước mặt tôi."
Văn Vũ rùng mình nhìn Vương Chí Cương đang ngày càng bình tĩnh trước mặt anh.
Quái vật Văn Vũ không sợ, thế nhưng một kẻ có khuynh hướng tự hủy hoại bản thân, nhất là khi hai người vẫn còn là đồng đội, đối mặt với chuyện như thế này quả thực rất là khủng khiếp.
"Hãy nói cho tôi biết về kế hoạch của cậu. Nói trước cho tôi biết. Nếu anh không chắc chắn, tôi có quyền trực tiếp chấm dứt sự hợp tác này."
Văn Vũ nói thẳng với Vương Chí Cương.
"Đừng lo lắng, hoàn toàn chắc chắn, tôi chắc chắn rằng anh có thể làm nên chuyện lớn."
Vẻ mặt Vương Chí Cương bình tĩnh không chút dao động, mái tóc thẳng tắp khiến Văn Vũ nhìn không ra, nhưng Văn Vũ vẫn không thể bỏ qua cơ hội có thêm điểm tích lũy từ đám chuột đột biến.
Văn Vũ quyết định nghe theo kế hoạch của Vương Chí Cương.
"Có chất nổ trong đồn cảnh sát. Những chất nổ này đều là thuốc nổ tự chế. Đồn cảnh sát từng thu gom chúng từ tay bọn tội phạm. Tôi biết nơi cất giữ chúng. Lượng thuốc nổ đủ để lũ chuột đột biến này có thể đi chết."
"Haha, hoá ra đây là phương pháp sao?"
Văn Vũ cảm thấy bất lực khi nghe thấy điều đó, cái phương pháp chết tiệt này được gọi là gì vậy.
"Hãy nghe tôi nói trước. Không có nhiều zombie ở cửa sau của đồn cảnh sát. Đây vốn là chiêuđể lại để khiến zombie và chuột đột biến chiến đấu với nhau. Tôi sẽ đi thẳng vào từ cửa sau để trả thù cho con gái tôi. Cuối cùng thì cậu cũng thấy đấy. Con chuột đột biến không những không bị thương mà còn ngày càng mạnh hơn."
"Rõ ràng là không thực tế khi trông cậy vào Zombie. Chúng ta không thể giết một vài con chỉ với hai người. Vì vậy, tôi sẽ lao vào từ cửa sau để kích hoạt chất nổ và trực tiếp cho nổ tung toàn bộ đồn cảnh sát. Sau đó chúng ta quay lại để thu hoạch cá đã lọt lưới. Kế hoạch này không tốt sao? "
Vương Chí Cương nói với giọng điệu bình thản về kế hoạch sống chết với kẻ thù này.
Văn Vũ càng nghe càng ngạc nhiên
"Anh có chắc chắn muốn làm điều này không?"
"Chắc chắn."
Nhìn ánh mắt chết chóc của Vương Chí Cương, Văn Vũ yên lặng gật đầu.
"Quả nhiên, kẻ điên không nên nói lý."
……
Dưới ánh trăng mờ ảo, cuộc chiến giữa zombie và chuột đột biến vẫn tiếp tục, điều không ngờ tới là khi những zombie đang lao về phía chuột đột biến thì bỗng nhiên lại tản ra, lao sang một con phố hẹp khác.
Đây là nơi được Văn Vũ và Vương Chí Cương lựa chọn cẩn thận, là một con phố hẹp chỉ có ba người đứng cạnh nhau, bên cạnh có một tòa nhà dân cư đổ nát.
Văn Vũ và Vương Chí Cương đã ở đây mấy tiếng đồng hồ, từ đầu cho tới khi xác sống rải rác khắp nơi, trên đường đi hai người đều nghỉ ngơi trong các khu tiểu khu, cuối cùng lũ gặm nhấm đột biến này đã giết chết phần lớn đám zombie này.
Nhìn thấy điểm không ngừng tăng lên, Văn Vũ cười không khép miệng được.
Đi tìm ra một cột đá trao đổi, "Kiểm tra điểm"
"Còn lại 2036 điểm."
Văn Vũ suy nghĩ kỹ càng, trước tiên đổi một kỹ năng cấp F, cái trước đó đã là một thứ không ra gì rồi.
Sau đó đổi 14 viên ma thạch thuộc tính cấp một.
Nhìn kiếm và áo giáp cấp E trong danh sách trao đổi, Văn Vũ không khỏi bĩu môi, trao đổi trang bị cấp E cần phải có chức nghiệp cấp hai, hiện tại Văn Vũ cũng không đổi được.
Cầm lấy kiếm và ma thạch trên cột đá, Văn Vũ nhanh chóng hấp thu.