Mà Văn Vũ cũng cảm nhận được sự xuất hiện của Độc Nhãn trong hồn cảnh thứ hai. Sức sống yếu ớt của nó từ từ tăng lên, đồng thời những bộ phận thiếu sót trên cơ thể cũng dần dần mọc lại. Năng lực chữa trị của Hồn cảnh vượt xa tưởng tượng của Văn Vũ. Nhìn tốc độ này thì chỉ cần một ngày là Độc Nhãn có thể khỏi hẳn.
Bây giờ không phải lúc quan tâm đến Độc Nhãn, Văn Vũ có thể cảm nhận được tiếng gầm gừ của Simba ngay sau lưng, sau mông có trận gió thổi đến, đó là tiếng thở hổn hển của Simba.
“Hồn sủng gia trì.” Văn Vũ đọc thầm, đồng thời hai năng lực của Độc Nhãn nằm ngay trước mắt Văn Vũ.
Mệnh đấu ( cấp S): Ý chí chiến đấu vượt qua sức tưởng tượng sẽ khiến kí chủ không cần sợ hãi, cảm giác đau đớn giảm đi đáng kể. Vết thương càng nặng thì tố chất thân thể của kí chỉ sẽ tăng lên theo cấp số nhân, tăng trưởng không giới hạn.
Chữa trị mạnh mẽ ( cấp B): Trong trường hợp không chiến đấu thì vết thương của kí chủ sẽ nhanh chóng lành lại, nhưng các bộ phận bị mất không thể tái tạo.
“Chọn Mệnh đấu.” Văn Vũ cảm thấy ở trong hồn cảnh có một ánh sáng màu tím bao lấy Độc Nhãn, đồng thời kết nối với cơ thể mình. Không hiểu sao Văn Vũ lại có cảm giác mình có thể kích hoạt Mệnh đấu.
Nhìn sau lưng càng lúc càng truyền đến cảm giác ngột ngạt, Văn Vũ liều mạng chạy trốn, chớp mắt đã ra đến cổng công viên.
Simba điên cuồng gầm lên, nỗi đau này mang đến cho nó sự nhục nhã và cảm giác sợ hãi cô cùng. Chỉ thiếu chút nữa nó đã bị con chó kia cắn đứt cổ, đây là một chuyện không thể tha thứ.
Phải xóa bỏ tất cả các mối đe dọa.
Vết thương trên cổ vẫn còn chảy máu ròng ròng, vết thương ở chân làm Simba chỉ có thể chạy bằng ba chân còn lại. Dáng vẻ chật vật này làm nó hạ quyết tâm, cho dù đuổi đến chân trời góc biển thì cũng phải giết chết hai sinh vật đã xâm lấn lãnh thổ của mình.
Simba trực tiếp phá tan cột trụ ở cổng công viên, nhìn thấy Văn Vũ đang chạy đằng xa, nó há miệng, sau đó dòng dung nham đỏ sẫm lao thẳng về phía văn Vũ.
Ngọn lửa này không giống ngọn lửa vừa rồi Simba phun Độc Nhãn. Đường kính ngọn lửa lúc nãy chỉ khoảng nửa mét, nhưng bây giờ nó cao đến hơn hai mét, giống hệt một bức tường lửa khổng lồ lao về Văn Vũ.
Thấy Viêm Lưu của Simba càng lúc càng gần, trái tim Văn Vũ như thắt lại, lập tức nhảy lên.
Thể lực mạnh mẽ nên lực bật nhảy của Văn Vũ cũng đạt tới trình độ kinh người. Cậu nhanh chóng thoát khỏi dòng dung nham nóng chảy, đồng thời lấy ra phần thưởng của bảo địa vừa rồi: Quyển trục dịch chuyển không gian.
Quyển trục dịch chuyển không gian: đạo cụ cấp D, sau khi sử dụng có thể tùy ý di chuyển xa mười mét về bất kì phương hướng nào ( Chỉ giới hạn trong tầm mắt).
Thần khí bảo mệnh vừa vặn tới tay, không dùng không được.
Bởi vì bóng đen to lớn đã lao đến.
Simba vừa phun Viêm lưu ra thì đã điên cuồng lao về phía Văn Vũ.
Nhìn thấy bóng dáng to lớn của Simba càng lúc càng đến gần, Văn Vũ lập tức xé mở quyển trục dịch chuyển không gian.
Dịch chuyển tức thời, phía trước mười mét.
Sức mạnh dịch chuyển rất lớn, ngay khi Văn Vũ chạm hai chân xuống đất thì hầu như không lãng phí một chút thời gian nào mà tiếp tục điên cuồng chạy trốn, đồng thời cầm đao tự rạch mấy vết thương trên người mình.
Tốc độ vừa rồi của Simba khiến Văn Vũ giật mình, nếu chỉ dựa vào tốc độ của Văn Vũ bây giờ thì không thể thoát khỏi sự truy sát của nó.
Simba nhìn thấy Văn Vũ tránh được cú tấn công của mình thì hơi lảo đảo một cái.
Nó ngẩng đầu nhìn Văn Vũ, chỉ thấy trên người Văn Vũ xuất hiện thêm mấy vết thương, nhưng tốc độ càng lúc càng nhanh.
Sự tức giận đã nhấn chìm lí trí của Simba, nó gầm lên một cách điên cuồng, sau đó lại tiếp tục lao đến phía Văn Vũ.
Văn Vũ nghe được tiếng thở của Simba thì trong lòng không khỏi lo lắng, trái tim cũng trở nên tàn nhẫn, thanh đao trong tay đâm thẳng vào bụng.
Bụng lập tức truyền đến một cơn đau nhức, lưỡi đao sắc bén thậm chí còn cắt đứt ruột của Văn Vũ. Văn Vũ dùng đao rất chuyên nghiệp, vừa khiến cơ thể chịu tổn thương to lớn, vừa không ảnh hưởng đến tốc độ chạy của mình. Các vết thương cũng không cần nghĩ nhiều, chỉ cần an toàn thì chắc chắn có thể chữa lành.
Simba thấy Văn Vũ càng chạy càng nhanh thì cũng bám riết không buông, một người một thú nhanh chóng biến mất ở cuối con đường.
...
Bên trong công viên lại khôi phục lại sự yên tĩnh, bên cạnh lối vào bảo địa, thi thể Vạn An yên tĩnh nằm đó, mặt đất đầy máu đen, không khí đầy bi thương.
Nhóm ba người từ từ tiến lại, chính là ba người tiểu đội của Quan Đào.
Sau khi ba người trốn thoát thì căn bản không đi xa lắm. Nhìn thấy Văn Vũ chiến đấu với Độc Nhãn, dựa vào thực lực của Văn Vũ thì mọi người đều nghĩ Văn Vũ có thể làm Độc Nhãn bị thương. Chờ đến lúc đó họ sẽ lấy một số vật phẩm ra trao đổi với Văn Vũ để đổi lấy tính mạng của Độc Nhãn, sau đó tự tay giết nó báo thù cho Vạn An.
Nhưng tình hình trước mắt lại đột nhiên thay đổi. Đầu tiên là con chó kia càng đánh càng mạnh, chuyện báo thù cũng trở nên vô vọng. Sau đó, càng khủng bố hơn là đây lại là sào huyệt của một con sư tử, giờ nó đang đuổi theo Văn Vũ và Độc Nhãn.
Chờ đến khi Simba và Văn Vũ đi khuất thì ba người mới ra ngoài.
Vạn Bình yên lặng đi tới bên cạnh Vạn An, nhìn đứa em trai đã mất đi sinh mạng, yên lặng khóc.
Cởi trang phục phòng hộ trên người, Vạn Bình băng bó vết thương khổng lồ trên eo Vạn An, đảm bảo nội tạng của Vạn An không bị chảy ra ngoài rồi cõng Vạn An lên lưng.