• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khụ khụ.” Trưởng trấn Lý ra sức ho khan, thể chất cơ thể của chức nghiệp giả mạnh mẽ khiến giọng ho khan của trưởng trấn Lý giống như chấn động.

Nhìn thấy đám đông không xác định đang nhìn mình lần lượt, trưởng trấn Lý hài lòng gật đầu, trực tiếp phát biểu bài mình đã chuẩn bị trước đám đông bên dưới.

“Các người dân, tin là mọi người đều biết tôi là ai. Không biết tôi cũng không sao, trước tiên tôi tự giới thiệu một cách đơn giản, tôi là Lý Toàn An, là trưởng trấn của trấn HL.”

“Hôm nay tôi tới đây, là muốn nói cho mọi người biết, quốc gia của chúng ta, chính phủ của chúng ta đã triển khai công tác cứu viện, còn tôi chính là người chịu trách nhiệm tổ chức công tác cứu viện tại trấn HL do chính phủ bổ nhiệm.”

“Lý Toàn An tôi, lúc thảm hoạ bắt đầu thì đã bắt đầu công tác cứu viện. Vị trí doanh trại của chúng tôi chính là ở trung tâm trấn, nhưng tên tiểu nhân Tôn Thụy Tinh, vì tư lợi riêng, ức hiếp đám đông, mưu toan trong thảm hoạ, xưng vương xưng bá. Đây là hành vi phản bội đất nước, hành vi như vậy chắc chắn sẽ bị nhà nước chế tài. May mắn, anh em Lâm Hổ vẫn nhớ đến chính nghĩa của đất nước, chủ động liên lạc với tôi, để cho tôi biết ở đây vẫn còn rất nhiều người chịu cực chịu khổ.”

Lâm Hổ bình tĩnh phản bội, Lý Toàn An không để ý vẻ mặt tái nhợt của Lâm Hổ, tiếp tục bài nói của mình.

“Hôm nay, tôi ở tại đây, đón mọi người trở về vòng tay của đất nước, quay về cuộc sống văn minh trước đây.”

Trong doanh trại của chúng tôi, có một số vật tư do đất nước chuyển tới, chắc chắn có thể bảo đảm một ngày 3 bữa cho mọi người, còn rất nhiều chức nghiệp giả mạnh mẽ bảo vệ sự an toàn của mọi người. Còn có các biện pháp phòng thủ hoàn hảo để chống lại sự quấy phá của các sinh vật biến dị và zombie.”

Nhìn vẻ mặt phấn khích của rất nhiều người dưới khán đài khi nghe thấy tới đất nước, một ngày 3 bữa, Lý Toàn An hiểu lời nói của mình không phải vô ích.

“Mọi người, mọi người có cần cuộc sống như vậy không? Mọi người có muốn quay về xã hội văn minh không? Chờ khi tai hoạ kết thúc, mỗi người đều sẽ phát đất đai và vật tư, Mấy thứ này, mọi người có cần không? Nếu cần thì tôi sẽ tổ chức công việc sơ tán cho mọi người, vị trí nơi này không tốt lắm, tôi sẽ đưa mọi người đến nơi an toàn.”

Bên dưới, mấy người bị người của Lý Toàn An mua chuộc đã làm náo nhiệt bầu không khí, những người dân không biết sự thật đã hoàn toàn bị chính phủ và thân phận của Lý Toàn An doạ dẫm, dần dần lớn tiếng đáp trả. Một số chức nghiệp giả biết sự thật cũng cũng nằm trong lưỡi kiếm lờ mờ của Lý Toàn An, không thể nói được.

“Được. Vậy chúng ta đi thôi. Mọi người xếp thành hàng, tôi sắp xếp xe bên ngoài, đón mọi người rời khỏi.”

Mắt thấy âm mưu tại nơi tụ tập của mình tan thành mây khói, Lý Toàn An tràn ngập cảm giác thành tựu tuyệt vời.

“Khoan đã, tôi muốn nói vài câu.”

Còn đang đắm chìm trong niềm vui thành công không cách nào thoát ra, bây giờ Lý Toàn An bị âm thanh đột ngột cắt ngang, ông ta bất giác tức giận.

Nghĩ tới bên dưới nhiều người như vậy, trước khi chuyện của mình vẫn chưa thành công, nên duy trì hình tượng, Lý Toàn An mỉm cười và nói: “Là người dân nào có thắc mắc vậy? Lý mổ chắc chắn biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe.”

Đám đông tự nhiên nhường một lối đi, lộ ra bóng dáng Văn Vũ đứng ở phía sau.

Văn Vũ gãi đầu, nhe hàm răng trắng bóc với Lý Toàn An, dùng giọng điệu hỏi han bàn bạc: “Chuyện này, tôi hứa với Tôn Thụy Tinh, trước khi trời tối phải bảo đảm sự an toàn của doanh trại này. Tuy tôi không muốn nhúng tay vào chuyện lộn xộn này, nhưng tôi muốn bàn bạc với ông một chút, có thể chờ tới trời tối chúng ta hãy đi được không?”

Vẻ mặt của Lý Toàn An xụ xuống, không ngờ Tôn Thụy Tinh khôg những để lại đội tuần tram còn để lại một tên thanh niên trông nhà cho anh ta, ông ta nén cơn giận, Lý Toàn An nói: “Người anh em, sau khi trời tối thì không an toàn lắm đâu.”

“Haiz, tôi biết chuyện này rất phức tạp.” Văn Vũ lẩm bẩm một câu, nhìn thẳng vào Lý Toàn An nói: “Vậy, ý của ông là, chuyện này không được ư?”

Lý Toàn An tức quá hóa cười, tên nhóc này, cơ bản không nhìn rõ tình hình, hoàn toàn là một tên ngốc. Không thèm để ý Văn Vũ nữa, ông ta quay đầu bắt đầu cho nhân viên tổ chức điều chuyển người dân.

Mắt thấy Lý Toàn An hoàn toàn coi thường đề nghị của mình, Văn Vũ cũng không muốn nói thêm gì nữa, trực tiếp mở ra hồn cảnh thứ hai.

Trong hồn cảnh thứ hai, vết thương của Độc nhãn đã hoàn toàn hồi phục, thậm chí đôi mắt bị mù lúc nhỏ cũng trọng sinh mọc ra lại.

Nhưng thời gian 2 ngày chưa ăn gì khiến Độc nhãn đói cồn cào.

Chỉ thấy một tia sáng màu tím xẹt qua bên người Văn Vũ, tiếp theo, một mẫu hình tròn phức tạp nhấp nháy với tốc độ cực nhanh, đầu của một con chó to lớn chui ra từ ánh sáng màu tím, dùng sức đánh hơi mùi tự do, sau đó cơ thể dài hơn 3m của Độc nhãn bước ra từ ánh sáng màu tím.

Đám người Lý Toàn An đã bị sốc trước sự xuất hiện đột ngột của sinh vật, chó, không những là chó nhà thường gặp, nhưng chú chó này bị ma khí tăng lên quá lợi hại, thân hình khổng lồ, sát khí hung hãn, thỉnh thoảng chảy nước miếng xuống đất khiến trái tim của chức nghiệp giả xung quanh như thắt lại.

--

Mọi người hãy ủng hộ truyện để nhóm dịch có động lực chi phí chạy dl nhiều nhé.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK