Ly Diên rất hài lòng với người thức thời, trên khuôn mặt già nua nhăn nheo lập tức lộ ra một tia hung ác: “Phượng vương điện hạ cảm thấy mạng này của ngươi dùng gì đổi mới thỏa đáng?”
Vệ Giới liếc nàng một cái, môi mỏng khẽ mở, vẻ mặt lạnh lùng: “Vô giá!”
“Ha ha ha... không hổ là Phượng vương điện hạ, rất có tự tin!” Ly Diên chế nhạo đến đây, ánh mắt sắc bén: “Mỗi một người ở trước mặt lão thân bàn điều kiện, đều nói mạng mình quý giá, thế nhưng cuối cùng thì sao? Không phải vì cái mạng này mà phải trả giá đắt à. Ngươi, đương nhiên cũng không ngoại lệ.”
Vệ Giới từ chối cho ý kiến, đôi mắt thâm thúy khẽ nheo lại, ánh sáng lạnh lùng lóe lên: “Giá đương nhiên phải trả, chỉ là mạng này của bản vương, tiền bối có thể kham nổi hay không?”
Bởi vì hắn uy hiếp, khoé mắt của Ly Diên không khống chế được mà giật giật nhưng rất nhanh, nàng ngước mắt nhìn hắn, một đôi mắt trong veo toát ra ba tầng băng mỏng: “Ngươi bán, lão thân tự nhiên nhận. Nếu như không có dũng khí này, lão thân đã sớm chết không chỗ chôn!”
Khuôn mặt lạnh như băng của Vệ Giới đột nhiên nở một nụ cười kỳ quái vì lời nói của Ly Diên. Nhưng mặc dù hắn đang cười, nhưng không ai cho là hắn đang cười cả. Bởi vì nụ cười này quá mức rét lạnh, dù là bây giờ đang là đầu hè cũng khiến cho bọn họ không tự chủ được rùng mình.
“Tử Bối Thiên Quỳ, Năng Ngưng Thuỷ Thạch, Thanh Hạ Khô Thảo, Tử Kim Độc Chu.”
Sau khi Vệ Giới nói ra bốn tên thuốc ra, thần sắc trầm ổn lặng lẽ nhìn nàng.
Ly Diên vốn là bị vẻ mặt của hắn làm cho kinh ngạc, thế nhưng sau khi nghe được tên bốn vị thuốc này cảm thấy ngạc nhiên. Đột nhiên ngẩng đầu lên, nghênh tiếp ánh mắt lạnh lùng bất động của Vệ Giới, theo bản năng sau lưng truyền đến một trận ớn lạnh ý.
Người này, làm sao, làm sao có thể?
Hắn thế mà biết?
Nhưng sao hắn lại biết được?
Đừng nói Ly Diên nhìn như không đau không ngứa lại choáng váng tại chỗ trước tên của vốn vị thuốc này, ngay cả Thẩm Tứ và Hàn Tẫn cũng không giấu được vẻ kinh ngạc.
Người khác không biết thì thôi, thế nhưng với đám Hàn Tẫn lại biết ý nghĩa của bốn loại thảo mộc với Quỷ Y này. Bình thường một vị thuốc đã khó tìm, càng không nói bốn vị thuốc này cùng lúc xuất hiện. Đây tuyệt đối là thế gian hiếm có, không, thế gian chỉ có một.
Bởi vì bốn loại thảo mộc này là bước cuối cùng để giải độc tố trên mặt của Ly Diên. Trong gần hai mươi vị thảo dược, nàng chỉ còn thiếu bốn vị này. Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ tới, bốn vị thuốc này sẽ dùng cách này xuất hiện trước mặt nàng.
Mặc dù những năm gần đây nàng dựa vào cái danh Quỷ Y có được không ít mánh lới, thế nhưng bốn vị thuốc chưa bao giờ được tiết lộ. Vậy mà người này dựa vào dấu chân trước đó của nàng, phán đoán ra được bốn vị thuốc cuối cùng, cũng dùng thứ này để làm điều kiện trao đổi. Năng lực như vậy khiến cho Ly Diên cảm thấy da đầu tê dại.
Ánh mắt ngạc nhiên không cách nào hiện rõ trên khuôn mặt của người kia.
Mà Vệ Giới chỉ dựa vào bốn vị thuốc này đã xác định người trước mắt này chính là Quỷ Y.
“Giải độc, đưa thuốc.” Bốn chữ ngắn ngủi khiến cho trong lòng của Ly Diên không cách nào bình tĩnh được. Nàng nhìn hắn, không chút do dự gật đầu: “Thành giao!”
“Nhưng mà độc của ngươi tương đối phức tạp, cần thời gian mười ngày.”
Lúc đầu không cần, nhưng hắn tự tay đả thương nàng, mười ngày đã là cực hạn của nàng.
Vệ Giới nhếch môi suy nghĩ, gật đầu nhẹ đến mức không thể nhìn thấy: “Có thể.”
Ly Diên nhẹ nhàng thở ra, trao đổi ánh mắt với Hàn Tẫn và Thẩm Tứ, “Nếu như thế, mời Phượng vương đến đến ngâm trong Hàn Băng trì phía sau núi hai ngày rồi nói tiếp!”