“Mời các vị khách quý đi theo thị nữ và gã sai vặt tới vị trí được chỉ định phía trước để quan sát đại điển kế thừa.”
Vừa dứt lời đã có đội ngũ thị nữ và gã sai vặt lần lượt tới sân của khách nam và khách nữ, bọn họ mặc đồ thống nhất, đeo tộc huy của Mặc tộc phục vụ, được huấn luyện nghiêm chỉnh, cử chỉ khéo léo nói với các khách mời.
“Mời các vị khách quý đi bên này.”
Ai ai cũng biết Mặc tộc lớn đến đáng sợ, vị trí bây giờ của bọn họ chỉ là một trong số những nơi tổ chức yến hội thường ngày mà thôi. Là đại điển kế thừa được mỗi người Mặc tộc coi trọng, việc lựa chọn vị trí không cần phải nói cũng biết là nơi thần bí nhất của Mặc tộc.
Các khách mời không ai có ý định gì, yên lặng âm thầm đi theo thị nữ và gã sai vặt, từng bước từng bước đi về phía nơi mê hoặc nhất của Mặc gia. Mỗi khi tiến thêm một bước đều có cảm giác linh khí dồi dào thêm một phần, điều này khiến đám người tập võ cảm thấy ngạc nhiên, đồng thời trong lòng cũng âm thầm suy đoán, chẳng lẽ lời truyền lại của tổ tiên là thật?
Nguồn linh khí liên quan tới sự hưng vong của đại lục này thật sự nằm trong cấm địa Mặc tộc sao?
So với khí thế sang trọng của tất cả gia tộc, quy hoạch của Mặc tộc lại khiến người ta có cảm giác đất thiêng sinh hiền tài. Đập vào mắt nhiều nhất chính là thực vật xanh, bất kể hoa cỏ cây cối, hay là dược thảo độc thảo, cần gì cũng có, khiến người ta không thể dời mắt. Nếu không nhờ các đình đài lầu các và núi giả cảnh giả được phân bố ở các nơi, bọn họ đã cho rằng mình tiến vào rừng nguyên thủy.
“Nơi này đẹp thật!”
Linh Vận dạo bước trong môi trường tràn đầy năng lượng và sức sống như vậy, tâm trạng vừa nãy còn đè nén thoáng cái đã được thư giãn.
Mộ Thiến nghe vậy nhẹ giọng nói với nàng: “Không chỉ có thế, nghe nói Mặc gia không chỉ bên ngoài tràn ngập màu xanh biếc, ngay cả trong phòng cùng bày đầy hoa hoa cỏ cỏ, tất cả như dung nạp bản thân vào thiên nhiên vậy. Thế nên con thấy không, khí chất tổng thể của Mặc tộc khác hẳn với đám người chúng ta. So ra, chúng ta giống như bị trần thế làm ô nhiễm, dơ bẩn không chịu nổi, còn bọn họ lại có được khí chất như thần tiên. Đây chính là khác biệt cốt yếu nhất!”
Linh Vận gật đầu, cực kỳ tán thành, “Mỗi ngày đều ở trong môi trường nhiều linh khí như vậy, cơ thể có dơ bẩn hơn nữa cũng sẽ được tẩy rửa sạch sẽ!”
Phản ứng của hai mẹ con kỳ thật cũng giống đại đa số mọi người. Mọi người bước vào môi trường như vậy, cảm giác đầu tiên đều giống nhau. Chỉ là không biết tộc nhân Mặc thị có bao nhiêu người nghĩ vậy.
Chẳng ai ngờ rằng, bọn họ đi lần này lại đi hơn nửa canh giờ.
Nửa canh giờ sau, bọn họ đứng ở lối vào của một khu rừng nguyên thủy, ngẩng đầu nhìn lên, bốn chữ “Cấm địa Mặc tộc” oai nghiêm bất ngờ đập vào mắt.
Tất cả mọi người theo bản năng hít vào mọi hơi, bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng lần này Mặc gia lại mạnh tay như vậy, thế mà dẫn bọn họ tới cửa vào cấm địa. Chẳng lẽ người Mặc tộc không sợ bị người có ý ghi nhớ đường đi, từ đó ảnh hưởng tương lai Mặc tộc hay sao?
Thế nhưng suy nghĩ này vừa nổi lên, mọi người đã bị cơn động đất đột ngột dọa.
Bởi vì động đất quá mạnh nên bọn họ không kìm được cơ thể của mình, phải giúp nhau mới có thể đứng vững.
Đúng lúc này có người lơ đãng quay đầu lại, đồng tử thoáng cái giãn ra: “Mau nhìn kìa, mọi người mau nhìn ra sau đi!”
Chỉ thấy con đường vốn có thể thấy rõ đã vì cơn động đất dữ dội này mà trở nên vờn quanh khúc chiết trong khoảnh khắc, vị trí bọn họ đứng đã bắt đầu xoay tròn với tốc độ cao trong lúc bọn họ bất ngờ không kịp đề phòng. Vì tốc độ quá nhanh, mọi người ngã trái ngã phải, thoạt nhìn cực kỳ chật vật.
Cuối cùng một khắc sau, tốc độ xoay tròn từ từ chậm lại. Đến khi cảm giác chóng mặt kịch liệt biến mất, cảnh tượng trước mắt đã hoàn toàn thay đổi. Chẳng biết bọn họ đã ở bên cạnh một hồ nước xanh biếc từ bao giờ.
“Trời ạ, đây là tác phẩm kỳ công gì thế nào, ban nãy chúng ta còn ở bên ngoài cấm địa, sao nháy mắt đã bị dịch chuyển tới trước hồ nước rồi? Không phải chúng ta đang nằm mơ chứ?”
“Vừa rồi trước mắt chúng ta đảo điên một trận, căn bản không thấy rõ cái gì, chuyện này làm sao làm được?”
“Cái hồ này đẹp thật, trời ạ, đúng là quá đẹp. Mặt trời ở đây chói mắt quá, ta sắp không mở mắt ra nổi rồi.”
Vì tuyến đường của khách nam và khách nữ hoàn toàn khác nhau nên lúc các khách nữ đang mê mẩn cảnh vật trước mắt, đột nhiên một đống người ngổn ngang lộn xộn rơi xuống trước mặt bọn họ. Nhìn kỹ lại, không phải là đám khách nam kia sao?
Cảnh tượng này lại khiến các nữ khách trợn tròn mắt, mẹ con Mộ Thiến cũng ngạc nhiên theo.
“Trời ạ, bọn họ vậy mà xuất hiện từ trong không khí, chẳng lẽ đây chính là uy lực của cấm địa Mặc tộc?”
“Trên thế giới này vậy mà có trận pháp huyền diệu như thế, chuyến đi hôm nay không uổng phí chút nào!”
Các trưởng giả đã từng tham gia đại điển kế thừa lần trước thì vuốt chòm râu, vẻ mặt thâm sâu khó lường cảm thán..
“Hình như trận pháp của Mặc tộc đã phát triển hơn lúc trước, không hổ là hộ quốc thần tộc của đế quốc chúng ta!”
Rất nhanh, mười đội hộ vệ áo đen đã xuất hiện. Bọn họ mặc áo giáp thống nhất của Mặc tộc, phía trên bên phải đều có khắc tộc huy của Mặc tộc, thân hình cao lớn rắn rỏi đứng sừng sững trước hồ nước, thoạt nhìn vô cùng oai phong, khí phách lẫm liệt.
Trong nháy mắt sau khi những thị vệ này hạ xuống đã tách mình khỏi hồ nước. Sau khi tất cả những hộ vệ mặc giáp đen xếp thành một hàng liền đồng loat xoay người, ánh mắt cung kính nhìn mặt hồ màu xanh ngọc dưới ánh mặt trời chiếu rọi trong rừng.
“Tình hình gì đây, trông những người này thật lợi hại!”
Có nữ nhân nhỏ giọng thầm thì, vốn tưởng rằng không ai nghe thấy, chẳng ngờ thị vệ hắc y cách nàng ta gần nhất quay phắt người lại, ánh mắt lạnh thấu xương thoáng cái đã nhìn nữ nhân đang thấp thỏm lo âu. Lúc nàng ta sắp thét chói tai, nữ nhân bên cạnh phản ứng nhanh chóng đưa tay che miệng nàng ta lại.
Thị vệ kia cảnh cáo nhìn bọn họ rồi mới cứng ngắc xoay đầu.
“Câm miệng!” Nữ nhân bị che miệng hiển nhiên chưa từng thấy trận thế như vậy, chỉ cái nhìn thoáng vừa rồi đã khiến trong mắt nàng ta tràn đầy nước mắt, mà nữ nhân che miệng nàng ta thì cảnh cáo nàng ta trong im lặng rồi mới thận trọng buông tay.
Động tĩnh bên này hiển nhiên bị người xung quanh thấy rõ, mọi người bất giác hạ thấp tiếng thở của mình. Hoàn cảnh trang nghiêm áp lực đến không thở nổi này khiến bọn họ theo bản năng vểnh tai, cơ thể cứng ngắc, căng thẳng nhìn chăm chú động tĩnh xung quanh.
Nói sao thì những người có thể xuất hiện ở cấm địa chắc hẳn đều là nhân vật có mặt mũi ở đế quốc, nhưng hôm nay, nhất là vào thời khắc này, bọn họ lại cảm thấy mình nhỏ bé như thế. Chỉ cần là người tập võ đều có thể thấy được giá trị linh lực bùng nổ của những thị vệ hắc y này, nếu không sao lại khiến bọn họ áp lực như vậy?
Dưới áp lực, cả tự do nhúc nhích một cái cũng bị cưỡng chế tước đoạt.
Người biết bọn họ đang tham gia đại điển kế thừa của Mặc gia, người không biết còn tưởng bọn họ sắp đối mặt với kẻ địch cùng hung cực ác gì!