• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng Giang Bắc Nhiên vẫn còn sống, hắn cũng biết mình bị lừa, nhận rõ sự thật mình phải đi đào mỏ.

Hắn cười nhạo bản thân quá ngu nhưng hắn không cam tâm, vì hắn có hệ thống, hắn có thể lật bàn!

Dù cái hệ thống này rất hố người nhưng Giang Bắc Nhiên cảm thấy mình đã thăm dò được cách hoạt động của nó.

Sức nặng của phần thưởng tỷ lệ nghịch với độ khó nhiệm vụ.

Ví dụ như nhiệm vụ bái sư trước đó, dù đạo trưởng mặc hắc bào chỉ là tên lừa gạt, có lẽ căn bản không phải đạo sĩ Ly Hỏa tông gì đó, nhưng mục tiêu nhiệm vụ chỉ kêu hắn bái đối phương làm sư phụ, không nói bái sư xong sẽ học gì, sư phụ dạy võ công hay dạy bán hàng đa cấp giống sư phụ.

Hiểu rõ được điểm này, Giang Bắc Nhiên rút kinh nghiệm xương máu, ngẫm lại nếu trước đó hắn có thể nghĩ tới sớm hơn một chút, hắn thông minh hơn một chút, lại dùng phương thức uyển chuyển hơn để phá vỡ âm mưu của đạo nhân hắc bào kia, có lẽ hắn không bị bắt tới đây đào mỏ, mà có khi đã được ông ta dẫn theo đi lừa gạt khắp thiên hạ rồi.

Nhưng biểu hiện của hắn quá chân chất, tin tưởng tên đạo trưởng kia không chút nghi ngờ, còn nói cho đối phương biết hắn là cô nhi bỏ nhà ra đi. Này chẳng phải kêu đối phương mau lừa gạt hắn đi, về sau không có nỗi lo nào hết à…

Mỗi lần nghĩ đến đây, Giang Bắc Nhiên liền muốn táng cho mình mấy bạt tai, cảm khái bây giờ hắn đào mỏ tới mức mệt muốn chết đều là do tên đạo nhân đó mà ra cả!

Nhưng bây giờ hắn đã không giống lúc trước! Hắn đã biết hệ thống này cũng không phải tới để đưa phúc lợi cho hắn, cho nên sau này nhất định sẽ cẩn thận hành xử!

. . .

Cơ hội tới so với trong tưởng tượng của Giang Bắc Nhiên thì nhanh hơn một chút, hắn nhận hết thảy các loại ngược đãi không giống người được hai tuần, khi thân thể đã quen dần với việc đào mỏ, không mệt mỏi đau nhức nữa, hắn bắt đầu lên kế hoạch chạy trốn. Bốn sự lựa chọn hiện ra trước mặt hắn.

[Một: Lợi dụng giữa trưa giám sát uống rượu ăn cơm, nhân cơ hội trốn xuống núi. Thưởng: Khiếu Nguyệt Bá Chỉ (Huyền cấp hạ phẩm).]

[Hai: Trong lúc đào mỏ âm thầm đào đường thông ra ngoài núi. Thưởng: Tử Kim Hổ Đầu Câu (Hoàng cấp thượng phẩm).]

[Ba: Lôi kéo người khác chạy trốn, cùng nhau nghiên cứu thảo luận kế hoạch. Thưởng: Liên Hoa Giáp (Hoàng cấp hạ phẩm).]

[Bốn: Mau ngủ đi bố trẻ, mai phải đi vác gạch rồi đó! Thưởng: + 1 điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.]

Đầu tiên Giang Bắc Nhiên bỏ qua lựa chọn bốn, sau đó bắt đầu phân tích ba lựa chọn còn lại.

Lựa chọn một, buổi trưa đám giám sát thật sự uống đến say mèm, hoàn toàn sẽ không tới để ý tới những công nhân như Giang Bắc Nhiên, thật sự là cơ hội tốt.

Nhưng hiện tại Giang Bắc Nhiên đã khắc sâu việc chỉ có ban thưởng mới đáng tin nhất, cho nên trong nháy mắt, bốn chữ Huyền cấp hạ phẩm đã khiến hắn bỏ qua lựa chọn này.

Thông qua mấy lần lựa chọn, Giang Bắc Nhiên đã hiểu rõ cách hoạt động của hệ thống, từ trên xuống dưới hẳn được chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, bởi vì Địa, Huyền cùng Hoàng hắn đều gặp qua rồi, sau đó là tam phẩm thượng trung hạ.

Phần thưởng lần trước hắn chọn bái đạo nhân hắc bào là sư phụ chính là Hoàng cấp thượng phẩm công thể. Nó giày vò khiến hắn xém chết, lần này tới Huyền cấp hạ phẩm cao hơn, hắn sợ mình không còn mạng mà chơi.

Ban thưởng ở lựa chọn hai chắc cũng có độ khó tương đương với nhiệm vụ bái sư. Nhưng nội dung nhiệm vụ khiến Giang Bắc Nhiên không tin lắm.

Mỏ là nơi nào? Mỗi lần đào tiếp đều phải xây giá đỡ phòng ngừa sụp đổ, là nơi vô cùng nguy hiểm, sao có thể chạy loạn được? Coi như hắn làm được lại không bị phát hiện đi nữa, chỉ sợ đào mới được một nửa đã bị đè chết tươi.

Cuối cùng chỉ còn lại lựa chọn ba là trông khả thi nhất. Ở trên núi đào mỏ ngần ấy thời gian, Giang Bắc Nhiên biết được người ở đây đều bị lừa tới như hắn, oán khí trong lòng cực lớn.

Mà giám sát nơi này căn bản không coi họ như người, chỉ cần thấy có người hơi dừng lại một chút là đi tới đạp người ta.

Mặt khác, dưới tình huống đào mỏ khổ cực như thế, mỗi ngày những giám sát kia chỉ cho họ ăn hai bữa, đồ ăn là cháo loãng như nước cùng bánh bao cứng như sắt, tất cả công nhân đã sớm oán khí ngất trời.

Lại nói, ban thưởng của lựa chọn này là Hoàng cấp hạ phẩm, tuyệt đối là loại phần thưởng kém nhất, đại biểu cho độ khó thấp nhất. Nếu như ngay cả loại nhiệm vụ này hắn còn không giải quyết được, vậy Giang Bắc Nhiên hắn còn làm người xuyên không làm gì, tìm khối đậu hũ đâm đầu chết mọe đi cho rồi.

Chọn số ba!

Chọn xong, Giang Bắc Nhiên lập tức khua chiêng gõ trống bắt đầu chuẩn bị kế hoạch khởi nghĩa. Trong lúc đó, hắn lợi dụng ưu thế người xuyên không của mình, chỉ một câu vương hầu tướng lĩnh chẳng phải trời sinh! Đã chấn nhiếp đám thợ mỏ nhao nhao cúi đầu triều bái.

Sau đó Giang Bắc Nhiên còn nói, tối hôm qua hắn thừa dịp mọi người ngủ say chém chết một con cự xà màu trắng, ban đêm mơ thấy một lão phụ nhân tới khóc, nói nhi tử mình là Bạch Đế Tử đã bị Xích Đế giết chết.

Một đợt tạo thế này khiến đám thợ mỏ tưởng Giang Bắc Nhiên là thần tiên chuyển thế đến cứu vớt họ, càng thêm sùng bái.

Mắt thấy đội ngũ của mình ngày càng lớn mạnh, Giang Bắc Nhiên uống cháo hoa ngửa mặt lên trời cười to. Quả nhiên, chỉ cần hắn chuẩn bị kỹ càng, một nhiệm vụ Hoàng cấp hạ phẩm nhỏ này vượt qua dễ như trở bàn tay.

Sáng hôm sau hắn đã bị tố cáo.

Tiếp theo tất nhiên không cần phải nói, nếu không phải đám giám sát kia muốn tra tấn Giang Bắc Nhiên làm gương cho đám công nhân có suy nghĩ như hắn, chỉ sợ Giang Bắc Nhiên đã bị giết ngay trong đêm.

Từ nay về sau, Giang Bắc Nhiên triệt để mở ra hình thức tự bế, chỉ cần hệ thống nhảy ra lựa chọn, hắn liền chọn cái có ban thưởng thấp nhất, tuyệt đối không dám đụng vào những lựa chọn khác.

Kể từ đó, Giang Bắc Nhiên an toàn được hai tháng, có thể nói là vô bệnh vô tai, đào mỏ tuy vẫn mệt như cũ nhưng cũng chẳng có gì xảy ra nữa.

Thế là Giang Bắc Nhiên lại hiểu!

Hệ thống này nói là đến giúp đỡ hắn trưởng thành, còn không bằng nói là một loại dự báo, chỉ cần hắn chọn lựa chọn có ban thưởng đơn giản nhất sẽ có thể tránh thoát các loại tai hoạ.

Loại trạng thái này một mực bảo trì cho đến một hôm, trong lúc Giang Bắc Nhiên đang nghĩ ngơi trong phòng thì đột nhiên nghe tiếng nổ mạnh!

Ba lựa chọn đồng loạt xuất hiện trước mặt hắn.

[Một: Ở yên tại chỗ không di chuyển. Thưởng: Quyển Vân Bá Chưởng (Hoàng cấp thượng phẩm).]

[Hai: Hỗ trợ cứu hỏa. Thưởng: Tang Môn Đại Thương (Hoàng cấp hạ phẩm).]

[Ba: Thừa dịp hỗn loạn chạy trốn. Thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ bản ngẫu nhiên.]

Hử! ? Lần này lựa chọn có chút không theo bài cũ nha.

Có thể nói, thừa dịp hỗn loạn chạy trốn là hành động không sáng suốt. Dù sao đám giám sát kia không ngốc, biết chắc sẽ có người thừa dịp chạy trốn, cho nên sẽ phái người canh giữ ở giữa sườn núi hoặc chân núi. Đến lúc đó bị bắt được không chết cũng bị thương.

Nhưng hai tháng nay Giang Bắc Nhiên đã trải qua các loại tra tấn và khó dễ, có thể nói không được hệ thống nhắc nhở thông qua lựa chọn, có lẽ hắn đã sớm chết, cho nên lần này hắn lựa chọn tin hệ thống!

"Chọn cái thứ ba đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK