Đêm khuya thanh vắng, Giang Bắc Nhiên nhẹ bước về hướng Lam Tâm đường. Trên đường đi, hắn ngước đầu nhìn lên trời, chỉ thấy trên trời lấp lánh vô số ánh sao, nhỏ vụn như cát chảy. Cảnh trời đêm thật sự nhìn mãi không ngán. Giang Bắc Nhiên thầm tán thưởng một câu, lấy bầu rượu treo bên hông ra, uống một hớp Quỳnh Hoa Lộ. Bước chân Giang Bắc Nhiên ngày càng nhẹ, rất nhanh đã quay về phòng nhỏ của mình, nhưng hắn vừa tính mở cửa thì bên tai vang lên một thanh âm quen thuộc. "Sư huynh." Giang
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.