Mục lục
Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Qua một phút, cửa mới bị người hùng hùng hổ hổ mở ra.

"Cái con nhỏ chết tiệt kia, không thể nói nhỏ chút à, em trai của chị còn đang ngủ đây này."

Lý Thanh Vận cạn lời, mắt trợn trắng, cô bước vào cửa.

Mẹ Lý thấy cô đi không tay về nhà, bà ta tức giận nói: "Hai đứa bây đều không có lương tâm, hôm qua em gái lớn của mày về nhà còn biết mang về chút lương thực và điểm tâm, còn mày về nhà tay không như vậy, tiền tháng này đâu? Mau móc ra đây.”

Nói xong, bà ta mở lòng bàn tay ra, nhìn cô.

"Ngày hôm đó, Lý Đắc Bảo chưa nói gì cho bà biết hay sao?" Lý Thanh Vận hỏi.

Đương nhiên là mẹ Lý đã biết, Lý Đắc Bảo quay về nhà trong ngày, anh ta còn thêm mắm dặm muối mà kể lể những sự oan ức mà bản thân phải chịu đựng ở trong nhà của chị cả, còn nói chị cả cầm dao chém anh ta và bắt bọn họ phải trả lại tiền.

Mẹ Lý không biết rằng con gái của mình đã thay đổi thành một người khác, bà ta còn tưởng rằng đây chỉ là Lý Chiêu Đệ nhất thời tức giận nên cũng không có để ở trong lòng. Bà ta còn an ủi Lý Đắc Bảo rằng dù sao cô cũng là phiếu cơm dài hạn của bọn họ, bảo anh ta cứ nhẫn nhịn chút nóng giận này đi, sau này bọn họ còn phải dựa vào số tiền mà cô đưa nữa.

Bà ta không ngờ con gái thật sự quay về nhà đòi tiên như thế? Tiên đã đưa thì làm sao mà đòi lại được chứ? Khó mà làm được.

Mẹ Lý lập tức thay đổi sắc mặt, dáng vẻ trở nên hung ác, bà ta giơ cây đòn gánh ở sau cửa lên định đánh người. Lý Thanh Vận đã sớm đề phòng chiêu này của bà ta, cô trực tiếp chạy vào phòng của Lý Đắc Bảo, móc con dao gọt hoa quả sắc nhọn từ trong túi quần ra, kê dao vào cổ Lý Đắc Bảo khi anh ta còn chưa tỉnh ngủ.

Mẹ Lý khiêng cây đòn gánh dài tiến vào phòng đã nhìn thấy cảnh tượng khiến bản thân khiếp sợ.

"Mày... Mày làm gì, mau buông em trai mày ra. Ông nó ơi, mau ra đây nhìn xem, con gái của ông muốn giết người đây này!"

Mẹ Lý gào thét lên, cha Lý nghe thấy tiếng động nên giày cũng chưa tới kịp mang mà đã đi chân trần chạy từ bên ngoài lao vào trong phòng, Lý Đắc Bảo cũng bị đánh thức bởi tiếng thét như giết heo của mẹ mình.

Vừa mới tỉnh dậy, anh ta đã nhìn thấy một con dao sắc nhọn dí sát cổ mình, chị của anh ta nhìn anh ta bằng vẻ mặt ác độc. Ai có thể nhẫn nhịn được chứ. Anh ta sợ tới mức há to miệng nhưng cái gì cũng không kêu lên được. Sau đó, anh ta trực tiếp tiểu tiện mất khống chế. Đái trong quần...

Lý Thanh Vận lộ ra vẻ mặt một lời khó nói hết, kẻ hèn nhát này chưa từng trải qua nỗi sợ như thế.

Cha Lý nhanh chóng khuyên cô buông con dao ở trong tay xuống: "Chiêu... Chiêu Đệ à, người một nhà có thù có oán gì thì con cứ việc nói cho cha mẹ biết, đừng làm em trai con bị thương mà.

"Tôi có thể nói chuyện với mấy người sao? Tôi còn chưa kịp mở miệng ra thì mẹ của tôi đã cầm đòn gánh lên muốn đánh tôi rồi. Nếu tôi đe dọa mạng sống của thằng nhóc này, mấy người sẽ chịu lắng nghe tôi nói chuyện sao?”

Cha Lý vội vàng tránh né cây đòn gánh ở trong tay của mẹ Lý, sau đó ông †a ném nó ra ngoài. "Được rồi, như vậy còn có thể nói chuyện đàng hoàng rồi đó. Nghe lời của cha, mau buông em trai con ra."

Cha Lý và mẹ Lý thật sự đã bị dọa sợ. Các cô gái ở trong thôn đều rất nhát gan và chất phác. Đừng nói dùng dao giết người, ngay cả lời nói của cha mẹ cũng không dám phản bác nữa kìa. Bọn họ còn tưởng rằng Lý Chiêu Đệ bị cái gì k.ích thích nên nổi điên rồi.

"Tiên của tôi đâu, đem tiền của tôi ra đây, một xu cũng không được thiếu, tôi sẽ thả nó ra. Tôi đếm tới hai mươi mà mấy người còn không chịu lấy tiền ra thì tôi sẽ khoét một cái lỗ ở trên người của nó trước."

Lý Thanh Vận đè Lý Đắc Thủy lại và dí con dao vào càng gần hơn.

Lý Đắc Thủy sợ tới mức không thể động đậy.

"Cha, mau bảo mẹ đi lấy tiền đi. Kẻ điên này thật sự sẽ làm được đó. Ngày hôm đó, chị ta suýt chút nữa đã cắt đứt tay của con rôi."

"Một."

"Hai."

Mẹ Lý thấy thế, vừa lăn vừa bò vào trong phòng của mình để lấy tiền. ...

“Hai mươi."

Đúng lúc cô đếm tới hai mươi, mẹ Lý cầm theo một chồng tiền tiến vào phòng.

"250 đồng (đồ ngốc), một xu cũng không thiếu, mày mau buông em trai ra." Mẹ Lý đặt tiên xuống đất.

Lý Thanh Vận biết thủ đoạn của bà ta. Tuy nhiên, bà ta nhân lúc cô thả lỏng cảnh giác trong lúc đi nhặt tiền để cứu Lý Đắc Bảo.

Cô không chút hoang mang liếc nhìn hai vợ chồng nhà họ Lý một cái.

"Mấy năm nay, ba chị em chúng tôi đã kiếm được không ít tiền cho mấy người rồi nhỉ? Nhìn căn nhà ngói mới tinh khang trang này xem, nó vừa rộng rãi vừa sáng sủa, rốt cuộc mấy người còn có cái gì không hài lòng cơ chứ?

Chúng tôi vất vả lắm mới thoát khỏi sự khống chế của mấy người, nhưng mấy người lại còn âm hồn không tan, làm cho chúng tôi cũng không thể sống yên ổn ở nhà chồng.

Mấy người đã bất nhân thì tôi bất nghĩa. Nếu mấy người không cho ba chị em chúng tôi một con đường sống, vậy thì nhà họ Lý mấy người không cần đứa con nối dõi này nữa.

Tôi giúp mấy người tiễn thằng súc sinh đi lao động cải tạo thì thế nào?”

"Đứa con gái bất hiếu này, mày nói cái gì?' Cha Lý kinh ngạc nói.

"Ha ha, hai người còn chưa biết đâu nhỉ? Đứa con trai ngoan của hai người nhậu nhẹt, chơi gái, cờ bạc, làm cho vợ của người ta có thai nữa. Hai người sắp lên chức ông bà rồi đó. Nếu hiện tại tôi đi tố cáo những tội danh lưu manh của nó thì nó sẽ bị phán ngồi tù bao nhiêu năm đây?”

Đây là tình tiết mà Lý Thanh Vận đã đọc qua từ trong sách. Điều kiện của Lý Đắc Bảo không tồi, tất nhiên là xung quanh anh ta có không ít ong bướm, anh ta không thích mấy cô gái trẻ, chỉ thích vợ của người ta mà chơi rất vui vẻ nữa.

Thật ra, anh ta và người phụ nữ này cũng là đôi bên tình nguyện, kẻ muốn cho và người muốn nhận. Chồng của người phụ nữ này vắng nhà quanh năm nên hai người thường xuyên đi chơi với nhau.

Tuy nhiên, người phụ nữ này có mang, cô ta muốn ly hôn chồng và gả cho anh ta. Dù sao thì điều kiện của Lý Đắc Bảo không tồi, lại có ba người chị cho anh ta hút máu.

Nhưng Lý Đắc Bảo lại không muốn, người đàn ông nào cũng theo chủ nghĩa đàn ông gia trưởng. Nếu chỉ chơi đùa thì có thể, bảo anh ta đi cưới hàng secondhand của người khác, đây không phải là nói lời vô nghĩa hay sao?

Vì thế, anh ta từ chối yêu cầu của người phụ nữ và cắt đứt liên hệ. Người phụ nữ không có cách nào phá được đứa bé này dù đã phá nhiều lần nên chỉ có thể ngụy trang đứa bé này thành con của chồng mình và nói là sinh non.

Sau đó, cô ta bị chồng mình phát hiện ra manh mối, cầm dao lên ép buộc người phụ nữ. Người phụ nữ mới nói ra gian phu là Lý Đắc Bảo. Chồng của cô ta nhất quyết kiện cáo Lý Đắc Bảo vào tống anh ta vào tù.

Cha Lý và mẹ Lý còn gọi tới nhà họ Cố nhờ Cố Đình Chu hỗ trợ.

Cố Đình Chu từ chối bằng lời lẽ nghiêm khắc.

Đừng nói là Lý Chiêu Đệ đã chết, cho dù cô ấy còn sống, anh cũng không thể giúp đỡ người khác mà hãm hại cô được.

*

Cha Lý và mẹ Lý nghe thấy tin tức này, phản ứng đầu tiên của bọn họ là không thể nào, nhưng đến khi nhìn thấy phản ứng kinh sợ của con trai, trong lòng bọn họ biết chắc chắn đây là sự thật.

"Cái thằng nhóc thúi, có nhiều cô gái trong trắng như vậy, vì sao mày lại cố tình xem trọng vợ của người ta mà còn làm người ta mang thai nữa hả?”

Mẹ Lý vỗ đùi mắng.

Lý Thanh Vận trợn trắng mắt, cô thật sự muốn phun một bãi nước bọt vào bọn họ.

Đến bây giờ, ở trong tình trạng này mà bọn họ còn đang bảo vệ con trai của mình nữa. Lời nói của bọn họ có ý là có thể làm bụng của con gái người ta to lên là được sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK