• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào đêm diễn ra Star Gala, phòng phát sóng trực tiếp chính thức đã chật kín hàng chục triệu khán giả và người hâm mộ, bọn họ đều đang chờ đợi để cổ vũ cho các soái ca và soái tỷ nhà mình.

Buổi lễ diễn ra tại trung tâm hội nghị Silver Palace ở quận Bắc thành phố Giang Thành.

Quả đúng như tên gọi của nó, Silver Palace trông giống như một cung điện khổng lồ theo phong cách châu Âu cổ điển, luôn là địa điểm tổ chức yêu thích cho nhiều sự kiện khác nhau.

Tấm thảm đỏ được trải suốt dọc theo cầu thang lớn lên tới lối vào bên trong.

Khi Huyền Thanh duyên dáng cầm váy bước xuống xe limousine, cô liền liếc mắt nhìn một cái, dường như còn có người xuống xe cùng lúc với cô.

Cô tưởng là ban tổ chức đã sắp xếp để Quách Thiên Văn đi thảm đỏ cùng cô, dù sao trước khi lên đường, chị Thẩm còn đặc biệt nhắc nhở cô lần này ban tổ chức sẽ sắp xếp một diễn viên phim "Đen trắng" đi thảm đỏ cùng cô.

Suy cho cùng, bộ phim này trong tương lai sẽ được ra mắt trên nền tảng truyền thông Thanh Tư nên cũng có thể coi đây là một cách tuyên truyền trước công chúng.

Huyền Thanh ngước mắt định đi về phía đối phương thì người này đã chủ động đi về phía cô, sau đó còn cực kỳ thân sĩ chủ động đưa tay về phía cô.

Người nọ mặc một bộ vest cao cấp màu xám đậm, trông anh ta càng trẻ trung và quý phái hơn, vài sợi tóc đen rớt trên trán trông có vẻ tùy ý nhưng thực ra đã được stylist lên ý đồ cẩn thận, dưới lông mày là một đôi mắt hiền lành.

Khuôn mặt tuấn tú quen thuộc của Hạng Dĩ Hàn lập tức lọt vào mắt Huyền Thanh, cô không khỏi hơi mở to mắt, cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

Khi chị Thẩm nói với cô, cô lập tức mặc định người đó là Quách Thiên Văn, nhưng không ngờ đó lại là Hạng Dĩ Hàn.

Cảnh tượng hai người một người choáng váng, một người ôn hòa mỉm cười đã được camera ghi lại và hiển thị trên màn hình lớn theo thời gian thực.

Trên bục đầu cầu thang vang lên giọng tươi cười của hai người dẫn chương trình:

“Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của bọn họ, tôi biết chắc chắn là do ban tổ chức đã cố tình sắp xếp hai người bọn họ đi thảm đỏ cùng nhau.”

Nữ MC cười nói thêm: “Đúng vậy, bây giờ tôi cũng đã hiểu rồi. Suy cho cùng không ai là không thích nhìn mỹ nam mỹ nữ trong cùng một khung hình cả.”

Ở dưới cầu thang, Hạng Dĩ Hàn đưa tay về phía trước, chàng trai trẻ khẽ nhếch môi, còn mang theo vài phần quyến rũ "Huyền Thanh lão sư, xin mời."

Sau một hồi kinh ngạc, Huyền Thanh đã khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh, nghe anh ta nói vậy cô liền khẽ gật đầu, lịch sự nói: “Vậy đành làm phiền Hạng lão sư rồi.”

Đầu ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng đặt lên tay Hạng Dĩ Hàn, trông giống như một nàng công chúa đang được một chàng hiệp sĩ tao nhã đỡ lấy, hai người cùng chậm rãi bước lên cầu thang đã được trải thảm đỏ.

Mái tóc đen dài của Huyền Thanh tối nay đã được buộc cao lên, làm lộ ra gần như cả t.ấm l.ưng tr.ắng nõn, chiếc váy màu xanh thẫm có tà váy kéo dài quết đất, mỗi bước đi nhẹ nhàng đều tản ra hào quang sáng ngời..

Lúc này, khu vực bình luận theo thời gian thực của buổi phát sóng trực tiếp chính thức đã hoàn toàn nổ tung.

[Ah ah ah, diện mạo trên thảm đỏ tối nay của Thanh Thanh thật tuyệt vời! Nhìn cô ấy chẳng khác nào đang đeo cả một dãy thiên hà lên người vậy!]

[Vợ tôi đẹp quá! Vợ tôi là ngôi sao sáng nhất đêm nay!]

[Chụp đại một tấm hình cũng có thể đặt làm hình nền điện thoại được luôn đấy.]

[Wow! Anh Hạng thực sự bước đi trên thảm đỏ cùng với nữ diễn viên khác! Anh ấy không hề phản kháng chút nào!]

[Và anh ấy thậm chí còn chủ động đưa tay ra giúp đỡ đối phương! Đây có phải là anh Hạng lạnh lùng mà tôi biết nữa không?]

[Tôi hiểu rồi, chẳng trách weibo chính thức của đoàn làm phim ngày hôm qua mới đăng tập cuối, thì ra là hôm nay muốn phát đường cho chúng ta.]

[Trông hai người họ xứng đôi quá]

Hai người ung dung đi trên thảm đỏ mà không hề biết cư dân mạng đang phát cuồng vì bọn họ, họ đi thẳng đến bục đầu cầu thang, nhận lấy bút cảm ứng từ người trợ lý thảm đỏ rồi ký tên của mình lên màn hình.

Nam MC lần lượt đưa micro cho hai người: “Nghe nói hai người gần đây đang hợp tác chung trong một bộ phim phải không?”

Hạng Dĩ Hàn gật đầu: "Đúng vậy."

Nữ MC: “Khó trách hôm nay hai người lại đi thảm đỏ cùng nhau, thì ra là có nguyên nhân sâu xa cả.”

Sau đó cô ấy liền chuyển micro sang cho Huyền Thanh: "Không biết tối nay Thanh Thanh cảm thấy như thế nào?"

Huyền Thanh mím môi, ngượng ngùng cười nói: "Tôi cũng rất bất ngờ với sự sắp xếp lần này, có thể đi thảm đỏ cùng với Hạng lão sư là một vinh dự của tôi."

Câu trả lời của cô rất tự nhiên, lịch sự và nhã nhặn, không có cố tình “trưng ra” cho mọi người thấy mối quan hệ thân thiết giữa mình và Hạng Dĩ Hàn.

Chưa kể những người khác, sự ưu ái của người hâm mộ của Hạng Dĩ Hàn đối với Huyền Thanh đột nhiên càng tăng vọt.

[Thật hiếm khi thấy một nữ minh tinh không cố tình bám lấy anh Hạng.]

[Quả thật vừa rồi tôi cũng có đặc biệt chú ý khi hai người bước lên thảm đỏ, Huyền Thanh mặc dù nắm tay anh Hạng, nhưng cô ấy chỉ lịch sự nắm lấy ngón tay của anh ấy, không có giống như những nữ minh tinh nào đó có cơ hội liền muốn đan hết các ngón tay vào tay anh ấy.]

[Khó trách anh Hạng lại không cự tuyệt cô ấy, một mỹ nữ ôn nhu lễ phép như vậy ai mà không yêu?]

Trên khu vực thảm đỏ, hai MC chỉ phỏng vấn họ vài câu đơn giản nữa rồi mời bọn họ vào trong.

Dù sao vẫn còn rất nhiễu diễn viên khác đang xếp hàng đợi bước vào thảm đỏ.

Buổi phát sóng trực tiếp trên blog chính thức chỉ theo hai người họ tới đây, sau đó lại quay lại địa điểm nơi thảm đỏ ban đầu bắt đầu, chỉ còn lại những người hâm mộ bất mãn la hét trong khu vực bình luận.

Huyền Thanh và Hạng Dĩ Hàn vừa vào trong đã có nhân viên tới hướng dẫn.

Nhìn thấy Huyền Thanh đi giày cao gót, Hạng Dĩ Hàn cố ý giảm tốc độ rồi nói: "Lúc đó trông cô rất ngạc nhiên, người đại diện của cô không báo trước cho cô sao?"

Huyền Thanh lắc đầu giải thích: "Người đại diện cũng có nói qua nhưng cô ấy không có nói rõ ràng, tôi còn tưởng là Thiên Văn sẽ đi với tôi."

Hơn nữa, cô cũng biết Hạng Dĩ Hàn hiếm khi bước lên thảm đỏ cùng người khác, kể cả đó là minh tinh nam chứ đừng nói đến là minh tinh nữ.

Đó là lý do tại sao cô lại có vẻ ngạc nhiên.

"Còn Thiên Văn thì sao?"

Huyền Thanh nhịn không được hỏi.

Hạng Dĩ Hàn rũ mắt nhìn cô: “Cô ấy đã đến sớm hơn chúng ta, hơn nữa cũng được phân công bạn diễn đi cùng trên thảm đỏ.”

"Là ai vậy?"

“Là một nam diễn viên phụ có quan hệ tình cảm với cô ấy trong quá trình quay phim, công ty cũng muốn hỗ trợ anh ta nên đã lôi kéo anh ta đi cùng Quách Thiên Văn.”

Sau đó Hạng Dĩ Hàn chỉ vào mình và Huyền Thanh: "Vừa đủ bốn người họ thật đối xứng."

Đang nói chuyện, bỗng có hai người dưới sự dẫn dắt của nhân viên đi tới chỗ bọn họ, giây tiếp theo, một bóng người quen thuộc chạy tới chỗ cô.

"Huyền Thanh!"

Quách Thiên Văn mặc váy đỏ lao tới nắm lấy cánh tay Huyền Thanh: "Sao cô lại tới trễ như vậy chứ? Tôi đã đợi cô rất lâu rồi đấy."

Không hiểu sao kể từ khi cô ấy thú nhận bí mật của mình và nói lời xin lỗi với Huyền Thanh, Quách Thiên Văn không còn xa cách hay lạnh lùng như trước kia nữa mà thay vào đó cô ấy càng có xu hướng trở nên đeo bám.

Nói xong, cô ấy lúc này mới chú ý tới Hạng Dĩ Hàn bên cạnh, cô ấy liền hắng giọng, đứng thẳng dậy, lấy lại vẻ mặt lạnh lùng thường ngày: "Hạng lão sư cũng ở đây à, thật trùng hợp."

Cô ấy chỉ vào chiếc ghế hình vòng cung ở giữa, hơi nâng cằm lên: “Hạng lão sư, chỗ ngồi của chúng ta đã được sắp xếp ở bên kia rồi, hay là anh qua đó trước được không?"

Ý là cô ấy muốn nói chuyện với một mình Huyền Thanh.

Hạng Dĩ Hàn không khỏi mỉm cười, sau đó anh ta liền giơ tay lên và nắm tay che môi, gật đầu rồi bước tới chỗ Quách Thiên Văn chỉ.

Nhìn thấy anh ta đã rời đi, Quách Thiên Văn liền vội vàng kéo Huyền Thanh vào góc, thần thần bí bí kêu Huyền Thanh ghé sát lỗ tai lại gần cô ấy.

"Huyền Thanh, cô có biết công ty giải trí Thịnh Duyệt không? Đó là công ty giải trí mới nổi gần đây đấy."

"Tôi biết, có chuyện gì vậy?"

Quách Thiên Văn nghiêm nghị nói: “Hợp đồng của tôi với công ty hiện tại sắp hết hạn rồi, tôi cũng không muốn ở lại công ty này nữa, có quá nhiều quy tắc ngầm thối nát cần phải đề phòng. Chẳng phải truyền thông Thịnh Duyệt đang tích cực tìm kiếm các tài năng đang có triển vọng sao? Bọn họ cũng đã gửi lời mời cho tôi rồi, bọn họ nói nếu tôi bất mãn với cách làm việc của công ty cũ thì có thể liên lạc với bọn họ bất cứ lúc nào.”

Huyền Thanh chớp chớp mắt.

Truyền thông Thịnh Duyệt? Huyền Thanh cũng có quen với cái tên này.

Đây là một dự án mới liên quan đến ngành giải trí mà Huyền Gia và Qúy Gia đang cùng đầu tư hợp tác, một công ty mới do đích thân Quý Hành và Trình Tích đích quản lý và tổ chức.

Nhìn thấy Quách Thiên Văn cau mày, vẻ mặt đau khổ, Huyền Thanh liền hỏi: "Có chuyện gì nữa à?"

"Tôi vừa mới đến gặp người đại diện của truyền thông Thịnh Duyệt, nhưng anh ta chỉ là một cậu thanh niên mới lớn. Nghe nói anh ta còn là một trong hai cổ đông lớn nhất của công ty. Tôi đột nhiên cảm thấy có chút... không đáng tin cậy."

Quách Thiên Văn có chút khẩn trương, tuy rằng cô ấy không phải là loại người nhìn bề ngoài để đánh giá người khác, nhưng người kia nhìn quá trẻ, tuổi còn trẻ mà đã có thể nắm giữ quyền lực, hoặc là cực kỳ thông minh hoặc là...

Suy cho cùng, lựa chọn này có liên quan đến triển vọng nghề nghiệp tương lai của cô ấy, Quách Thiên Văn tuyệt đối không dám đánh cược.

"Tôi biết cô luôn rất nhạy bén trong việc đánh giá con người và sự việc." Quách Thiên Văn thì thầm: “Vậy nên tôi mới muốn hỏi ý kiến của cô, cái người tôi vừa nhắc đang ngồi ở chỗ ghế VIP kia kìa."

Chàng trai nọ đang mặc một bộ âu phục màu đen, áo khoác không cài khuy, vạt áo buông lơi ở hai bên, trước ngực cài một chiếc trâm cài hình ngôi sao màu xanh đậm, càng làm tăng thêm vẻ chững chạc cho cậu ta.

Hai cô vừa đưa mắt nhìn sang trùng hợp người nọ cũng quay lại nhìn hai cô như có thần giao cách cảm.

Đột nhiên chạm phải ánh mắt của đối phương làm Quách Thiên Văn nhất thời cảm thấy ớn lạnh.

Chết rồi, đã nhìn lén còn bị người ta phát hiện.

Chỉ thấy chàng trai trẻ lạnh lùng và ngang ngược không chịu nói chuyện với những người xung quanh, cậu ta liền đứng dậy và đi thẳng về hướng này.

Vẻ mặt Quách Thiên Văn đầy bối rối: "Gì đây? Đừng nói là cậu ta đang muốn lại đây đấy nhé?"

Chàng trai trẻ có đôi chân dài nên bước đi cũng nhanh, chẳng mấy chốc cậu ta đã nhanh chóng đứng trước mặt hai người, khuôn mặt vốn lạnh lùng với người khác giờ đây lại vô cùng dịu dàng và ngoan ngoãn, cậu ta ngước mắt lên và gọi Huyền Thanh không chút do dự: “Chị Thanh."

Quách Thiên Văn: ?

Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?

Lúc này Qúy Hành cũng vừa mới tới Silver Palace.

Ban tổ chức đã bố trí một lối vào đặc biệt dành cho những vị khách mời vô cùng đặc biệt, sẽ có một cô gái dẫn đường các ông chủ lớn vào bên trong.

"Ồ! Ngài Quý!"

Ngay khi anh chậm rãi bước vào hành lang, phía sau liền vang lên giọng nói của một người đàn ông nói tiếng Trung không lưu loát cho lắm.

Người đàn ông liền dừng bước chân lại.

Một người đàn ông ngoại quốc tóc vàng mắt xanh rất nhanh đã bước tới chỗ Qúy Hành, cô gái dẫn đường đang đi trước mặt anh còn rất chuyên nghiệp cố ý tránh sang một bên.

Ông ta đưa tay về phía Qúy Hành: “Không ngờ hôm nay lại gặp được anh ở đây, thật bất ngờ.”

Qúy Hành khẽ nhướng mày, sau đó anh cũng lịch sự duỗi ra bàn tay to lớn bắt tay với ông ta: "Lawrence tiên sinh."

Người đàn ông nước ngoài cao ráo trước mặt anh là giám đốc của thương hiệu Ruishiyadi, một thương hiệu mỹ phẩm cao cấp quốc tế.

Qúy gia cùng Ruishiyati từng hợp tác rất nhiều lần trong một số dự án ở nước ngoài, hồi còn ở nước K Qúy Hành cũng cùng Lawrence tiếp xúc mấy lần, cũng có ấn tượng rất tốt với ông ta.

Lawrence đưa tay ra làm động tác mời gọi, hai người cùng nhau đi về phía trong, bọn họ vừa đi vừa nói chuyện.

“Lần này tới Trung Quốc, Lawrence tiên sinh có ý định đích thân lựa chọn người đại diện cho thị trường Châu Á Thái Bình Dương của Ruishiyadi sao?” Qúy Hành liền lên tiếng hỏi ông ta.

"Quả nhiên không có gì có thể giấu được Qúy tiên sinh." Hai mắt Lawrence liền sáng lên: "Tình cờ là hôm nay lại có tổ chức Star Gala. Ban tổ chức đưa cho tôi thiệp mời nên tôi định ghé qua xem thử."

Lawrence có thói quen khi lựa chọn người đại diện cho thương hiệu là ông ta không chỉ xem xét địa vị và sức ảnh hưởng của ngôi sao đó mà còn chú ý hơn đến việc người đó có phù hợp với mình hay không.

Các đồng nghiệp tại trụ sở Ruishiyati cũng từng báo cáo điều này với các lãnh đạo cấp cao vì cảm thấy phong cách làm việc của Lawrence hơi cá nhân và quá thiếu chuyên nghiệp. Tuy nhiên, tất cả đều bị gạt bỏ bởi kết quả làm việc hiệu quả của Lawrence và sự cải thiện lợi ích to lớn mà nó mang lại cho thương hiệu.

Sau khi tham gia Star Gala này, Lawrence về cơ bản đã có thể phân loại các ngôi sao đang có mặt ở đây.

Hai người vừa bước vào trong đã được dẫn đến ghế VIP ngồi xuống.

Sự quan tâm của Lawrence lúc này rõ ràng vẫn là ở trên người Qúy Hành, sau khi ngồi xuống, ông ta cũng không quan sát xung quanh mà không nhịn được liền quay sang hỏi người đàn ông nghiêm nghị và lãnh đạm bên cạnh:

"Anh Quý, mấy tháng trước anh nóng lòng muốn trở về Trung Quốc, chắc là anh đã hoàn thành giao dịch ba năm gì đó với ông Qúy rồi hả?."

Qúy Hành lười biếng ngước mắt lên: "Đương nhiên rồi."

Dù biết người đàn ông trước mặt có năng lực không thể xem thường nhưng Lawrence vẫn không nhịn được cảm thán một phen.

Chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi, Qúy Hành đã có thể nắm quyền điều hành toàn bộ sản nghiệp ở nước ngoài của Qúy gia, chàng trai trẻ đẹp trai này có thể coi là sự tồn tại thần thánh trong giới kinh doanh.

Chẳng trách anh lại dám nhận lời cá cược của ông Qúy, một mình lao đến nước K và cực khổ “tôi luyện” ở đó ba năm.

“Vậy…” Lawrence hạ giọng một cách bí ẩn: “Còn người phụ nữ anh thầm thương trộm nhớ thì sao?”

Có lần ông ta uống rượu xong cùng Qúy Hành nói chuyện, lúc đó vẻ mặt của người đàn ông vô cùng lạnh lùng lãnh đạm, nhưng khi nhắc tới người nào đó, lông mày của anh lập tức dịu đi một chút.

Lúc đó, Lawrence say khướt hỏi anh: "Sao anh lại vội vàng như thế làm gì?"

Rõ ràng là có rất nhiều phương pháp nhẹ nhàng hơn, nhưng Qúy Hành lại luôn chọn giải pháp nhanh nhất.

Đây là lý do tại sao mọi người hay nói anh là một con người máu lạnh và tàn nhẫn.

Trong ly rượu, rượu vang đỏ đung đưa dưới bóng đèn, trong đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông thoáng hiện lên một tia dịu dàng, giọng nói trong trẻo hòa vào làn gió đêm mát lạnh:

“Tôi phải nhanh chóng về nước cưới cô ấy.”

Một năm sau, tại bữa tiệc Star Gala, Lawrence lại lần nữa hỏi về chủ đề này, đôi mắt đen nhánh của Qúy Hành chậm rãi quét qua toàn bộ khán phòng, cuối cùng liền dừng lại ở một bóng dáng mảnh khảnh đang mặc một chiếc váy màu xanh đậm, đột nhiên anh liền vui vẻ mỉm cười trả lời câu hỏi của Lawrence.

"Bây giờ cô ấy là vợ tôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK