Máu kinh cũng đã đến rồi, thì nàng ta làm sao có thể mang thai chứ?
Vừa rồi nghe thấy Dương thái y nói không phải ra máu, bà †a vốn còn ôm một tia hy vọng may mắn… cho rằng đứa con trong bụng của Vân Ngọc Linh có thể vẫn không sao.
Nhưng ngay khi nghe thấy câu “máu kinh” này…
Hoàng trưởng tôn mà bà ta mong đợi, vui mừng, kích động, khoe khoang bấy lâu nay đều là một sự hiểu lầm sao?
Là một trò đùa?
Triệu hoàng hậu không thể nhịn được nữa, trợn mắt ngất đi.
“Mẫu hậu, mẫu hậu…”
Mặc Vân Khinh nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy bà ta, lúc này mới ngăn được Triệu hoàng hậu ngã xuống đất.
Cả căn phòng đều một mớ hỗn độn.
Vân Ngọc Linh ngẩn người ngồi trên giường.
Máu kinh?
Nàng ta hoàn toàn không có mang thai?
Tân Nghiên Tuyết định thần lại, trong lòng vui mừng khôn xiết!
Nàng ta lập tức chỉ tay vào Vân Ngọc Linh, giận dữ mắng chửi: “Hay lắm Vân Ngọc Linh! Để có thể vào vương phủ, lại có thể dùng phương pháp hèn hạ bỉ ổi như vậy để mưu tính Vương gia nhà ta!”
“Còn lừa gạt mẫu hậu và những người khác đến mù tịt, ngươi đúng là dụng tâm hiểm ác!”
Thấy Mặc Vân Khinh đang cuống quýt đỡ Triệu hoàng hậu lên, nàng ta liền hét lớn: “Người đâu! Quăng nàng ta ra ngoài!”
Dù sao lúc này, cho dù nàng ta xử lý Vân Ngọc Linh như thế nào thì Mặc Vân Khinh cũng sẽ không ngó ngàng tới.
Vân Ngọc Linh không thể suy nghĩ được gì cả, vẫn ngây người nhìn họ.
Mặc Vân Khinh một tay kéo nàng ta xuống giường, để đặt Triệu hoàng hậu đang bất tỉnh lên giường.
“Dương thái y, mau kiểm tra cho mẫu hậu!”
Dương thái y lại vội vàng đến bắt mạch cho Triệu hoàng hậu.
Kết luận cuối cùng là: Cấp hoả công tâm.
Điều này hay thật!
Bởi vì Vân Ngọc Linh “sảy thai”, Mặc Quốc Thiên cấp hoả công tâm ngất đi.
Bởi vì Vân Ngọc Linh không hề “sảy thai”, Triệu hoàng hậu lại cấp hoả công tâm ngất đi!
Cả hoàng thượng và hoàng hậu đều “gấp gọn” trong lòng bàn tay của Vân Ngọc Linh!
Nàng ta cũng biết rõ lần này mình e là không thể thoát được, nhìn mặt bên lạnh lùng và tức giận của Mặc Vân Khinh, và cả ánh mắt nôn nóng muốn giết chết nàng ta ngay lập tức của Tân Nghiên Tuyết…
Vân Ngọc Linh hai chân mềm nhũn, ngồi phịch xuống đất.
Nàng ta làm thế nào cũng không ngờ được, nàng ta không phải đang mang thai sao?
Một vài đại phu đều nói nàng ta đã mang thai một tháng hơn rồi.
Ngay cả Phàn thái y cũng chẩn đoán ra hỷ mạch của nàng ta…
Tháng trước, máu kinh của nàng ta thực sự không có đến.
Tại sao đã trễ một tháng hơn rồi lại đến chứ?
Triệu chứng thai nghén như buồn nôn, tham ngủ, thích ăn đồ chua cay của nàng ta trước đây, không một điều nào không phải đang nói với mọi người: Nàng ta thực sự đã mang thai!
Hơn nữa rất có khả năng là đang mang hoàng trưởng tôn!
Không phải có một câu nói con trai thì chua, con gái thì cay sao?
Rốt cuộc chỗ nào không ổn?
Nửa giờ trước, là Tân Nghiên Tuyết đang nghỉ ngờ rốt cuộc bước nào đã xảy ra vấn đề.
Danh Sách Chương: