“Đi gọi bảo vệ lên cho tôi, đem...” Đến hiện tại Tống Thanh Xuân vẫn còn không biết tên gọi của người phụ nữ đó là gì, nói đến đây vấp một cái, chỉ là cô cũng không có hứng thú biết tên gọi của cô ta là gì, nếu cô đều phải biết tên mỗi một phụ nữ thích Tô Chi Niệm là gì, vậy chẳng phải mỗi ngày cô sẽ bận đến chỉ có thể nhớ tên thôi ư?
Tống Thanh Xuân dứt khoát dùng tay chỉ người phụ nữ ở trên ghế sôpha: “... ném cô ta ra công ty cho tôi!”
Thư ký Dương nghe được câu này, khuôn mặt không thể tưởng tượng nổi chớp chớp mắt, lại không dám đi đến trước bàn làm việc, đi gọi điện thoại cho bảo vệ, mà là mang theo vài phần do dự nhìn về phía Tô Chi Niệm.
“Cô ta” trong miệng Tống tiểu thư, chính là khách hàng lớn nhất gần đây của công ty họ... Bọn họ lấy lòng còn không kịp, sao có thể dùng ném ra để đối đãi chứ?
Người phụ nữ đó nhìn thấy phản ứng của thư ký Dương, khóe môi hơi hơi câu lên, giống như là đang khoe khoang với Tống Thanh Xuân, tặng cho cô một ánh mắt vui sướng khi người gặp họa, sau đó ngay trước mặt Tống Thanh Xuân, nở rộ một nụ cười muốn bao nhiêu khiêu khích liền có bấy nhiêu khiêu khích với Tô Chi Niệm.
XX! Tống Thanh Xuân nhìn thấy một màn này, hoàn toàn không có thời gian để lo dưỡng thai, dưới đáy lòng mắng một câu.
Cô ta năm lần bảy lượt khiêu khích cô thì thôi, còn len lén hôn người đàn ông của cô, hôn người đàn ông của cô cũng thôi đi, lại còn ở trước mặt cô, diễu võ dương oai nở nụ cười mị hoặc với người đàn ông cô như vậy!
Quả thực là...
Tống Thanh Xuân còn chưa nghĩ xong, người phụ nữ quyến rũ vẫn luôn trầm mặc từ khi cô bước vào phòng đột nhiên mở miệng, nhưng không phải nói chuyện với cô, mà là nói với Tô Chi Niệm: “Niệm? Đây chính là cô gái anh thích sao?”
Trong ngữ khí của cô ta, rõ ràng mang theo một chút xem thường.
Tô Chi Niệm nhẹ nhăn mi tâm một chút, đáy mắt hiện ra một chút không đồng ý, bất giác động môi muốn mở miệng nói chuyện, kết quả chưa phát ra được một âm thanh nào, liền nhận được ánh mắt cảnh cáo của Tống Thanh Xuân đang nổi trận lôi đình phóng tới: “Tô Chi Niệm, trước khi chưa trải qua sự cho phép của em, anh dám nói một câu với người phụ nữ khác thử xem!”
Coi như em biết, anh mở miệng là bởi vì lời nói của cô ta khiến cho anh không cao hứng, em cũng không đồng ý anh mở miệng nói chuyện với cô ta!
Tô Chi Niệm không chần chờ chút nào, ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
“Sao trên thế giới này còn có người phụ nữ hung dữ như vậy?” Người phụ nữ đó khẩy móng tay, khuôn mặt không đồng ý cười khẽ một tiếng, sau đó chậm rãi ngồi dậy từ trên ghế sofa, “Niệm, hợp tác của chúng ta còn chưa bàn xong, có phải nên tiếp tục không?”
Cô không cho Tô Chi Niệm nói chuyện với cô ta, Tô Chi Niệm liền thật sẽ không nói với cô ta sao? Cô ta nhắc đến chuyện công việc, cô ta liền không tin anh sẽ không để ý đến cô ta!
Theo sau, người phụ nữ đó liền cầm văn kiện trên mặt bàn lên, nói chính sự: “Niệm, yêu cầu anh nói, em có thể đồng ý, chẳng qua em có một yêu cầu, Niệm...”
Niệm, Niệm, Niệm... Mở miệng liền một tiếng Niệm, quả thực là gọi đến dấm chua trong bụng Tống Thanh Xuân lật đến 800 bình!
Càng quan trọng là, đây rõ ràng cho thấy cô ta đang đánh lôi đài với cô mà... Cô vừa mới nói không cho Tô Chi Niệm nói chuyện với cô ta, cô ta liền nhắc đến công việc... Đây là tiết tấu muốn đánh lên mặt cô sao?
Tống Thanh Xuân thở gấp, dưới đáy lòng âm thầm cười khẽ hai tiếng, đứng vũng tại chỗ, không rên một tiếng.
Được rồi, nếu cô ta đã không chết tâm như vậy, vậy Tống Thanh Xuân cô liền để cho cô ta nhìn xem, rốt cuộc Tô Chi Niệm có thể hay đáp lại cô ta hay không!