Mục lục
Xà Vương Tuyển Hậu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện được đăng tại Vietwriter.com


Xà Vương Tuyển Hậu - Q.3 - Chương 208: KINH VÌ THIÊN NHÂN




Ngoài cung điện, Cô Ngự Hàn và Huyên Trữ công chúa cùng chỉnh tề đi ra.





Đi đến trước mặt, là một quý công tử rất đậm mùi son phấn, tinh mâu nguyệt mi*, đuôi lông mày giống như phác họa nhiều đóa hoa đào, khuôn mặt thanh tú, đôi môi hồng nhuận, y hệt bộ dáng của một công tử tú hoa**.





“Đường huynh, đường muội, đã lâu không gặp rồi.” Hắn cười ha ha chào hỏi.





“Quan Hoa ca, chúng ta xác thực thật lâu không gặp, ngươi vẫn là phong lưu phóng khoáng như vậy.” Huyên Trữ công chúa cười hì hì trêu chọc một câu.





“Ha ha…… đâu có đâu có, phong lưu như thế nào cũng không vượt qua được đường huynh hậu cung có tới ba ngàn giai nhân bầu bạn đúng không.” Quan Hoa dùng một giọng điệu trêu đùa sụt sịt tự than mình thua kém, không biết là cố ý hay là vô tình nhìn về phía Cô Ngự Hàn, ý cười liên tục, ánh mắt giống như rất yêu thích và ngưỡng mộ.





Cô Ngự Hàn nhướng mày, nụ cười tươi đẹp tuyệt mỹ làm ắt người ta đều cảm thấy rung động đến tâm can:“Thật sự là quá khen. Không biết Quan Hoa tiểu Hầu gia tiến cung lần này có phải là ôn chuyện cũ đơn giản như vậy hay không?”





“Ách…… Ha ha…… Lâu như vậy vẫn chưa có con a.”





Nói xong lời cuối cùng, Quan Hoa cố ý hạ giọng, ra vẻ thần bí hề hề nháy mắt mấy cái đối với Cô Ngự Hàn, ám chỉ Cô Ngự Hàn hẳn nên giới thiệu.





Cô Ngự Hàn cong môi, không biến sắc dò xét Quan Hoa liếc mắt một cái, sau đó xoay người quay trở vào điện:“Ta đã sai người chuẩn bị cho ngươi điện phòng, ngươi nghỉ ngơi một chút trước, chuyện gặp Vương hậu của ta để nói sau đi.”





Thấy Cô Ngự Hàn không quá vui thích khi nói tới vấn đề Vương hậu, Quan Hoa sửng sốt, vốn tưởng rằng nói như thế cũng sẽ nhìn thấy được biểu hiện vui mừng hớn hở của Cô Ngự Hàn, nghe nói lần này lập hậu nhưng là Cô Ngự Hàn chính mình hạ lệnh, như thế nào lúc này lại không giống như dáng vẻ vui mừng?





Đẩy đẩy Huyên Trữ công chúa, hắn hiếu kỳ hỏi:“Huyên Trữ đường muội, đường huynh sao lại như vậy? Sắp có Vương hậu xinh đẹp rồi, như thế nào lại biểu hiện không vui?”





“Ai nói Vương hậu xinh đẹp, hừ, tuyệt đối không đẹp.” Huyên Trữ công chúa bĩu môi liếc xéo hắn một cái, sau đó cùng đi trở vào.





Quan Hoa sửng sốt một chút, người được chọn làm Vương hậu không đẹp?





Lắc lắc đầu, hắn đánh chết cũng không tin Vương hậu của Cô Ngự Hàn lại kém hơn so với những nàng quốc sắc thiên hương trong hậu cung.





Mang theo kỳ vọng tràn đầy, hắn vội vàng cũng chạy theo vào.





……





Trong ngự hoa viên, một giọng nói không chịu buông tha liên tục vang lên.





“Huyên Trữ hảo đường muội, muội dẫn ta đi xem Vương hậu tương lai đi, quan hệ thân thích cần bồi dưỡng thêm cảm tình đúng hay không?” Quan Hoa trơ mặt ra đi vòng theo bên cạnh Huyên Trữ công chúa.





Trong đầu vứt sang một bên, tiếp tục đi bên cạnh, Huyên Trữ công chúa tức giận cự tuyệt:“Có cái gì hay mà xem, không phải chính là một nữ nhân bình thường đến nổi cũng không thể bình thường hơn.”





“Người phải làm Vương hậu nha, làm sao có thể bình thường đến nỗi cũng không thể bình thường hơn, ha ha…… Huyên Trữ đường muội thật sự là thích nói đùa.” Quan Hoa không ngừng cố gắng.





“Ta không rảnh, ngươi muốn gặp Tô Bối Bối thì phải đi nói với Vương huynh.” Huyên Ninh công chúa không kiên nhẫn xé từng cánh hoa, bĩu môi, đường huynh này thật đáng ghét, mới đến trong cung liền quấn quít lấy nàng nói tới cái nữ nhân mà nàng không thích, đáng ghét!





Quan Hoa ánh mắt sáng lên:“A, thì ra Vương hậu lai tương tên là Tô Bối Bối a, uhm uhm, tên rất bình thường, nhưng mà người bình thường nhất định cũng có chỗ không bình thường, bằng không làm sao có thể làm cho đường huynh động lòng lập làm hậu đây, cho nên, nàng nhất định là diện mạo như là tiên trên trời, khuynh quốc khuynh thành, tao nhã vô song, vì thế mới có thể làm cho đường huynh anh tuấn phóng khoáng không ai bì được cũng bị mê hoặc.”





Rung đùi đắc ý nói xong, lại phát hiện Huyên Trữ công chúa ánh mắt trừng trừng thực hung ác nhìn chằm chằm mình, hắn thiếu chút nữa uống một ngụm nước bọt.





“Khụ khụ khụ…… Đường muội như thế nào nhìn ta như vậy, chẳng lẽ ta nói không đúng sao?”





Huyên Ninh công chúa khuôn mặt xinh đẹp căng cứng, nắm tay vẫy vẫy ở trước mặt hắn, buồn bực tới cực điểm:“Không chỉ có không đúng, hơn nữa là mười phần sai, Tô Bối Bối một chút cũng không xinh đẹp, so với ta Vương huynh xấu hơn!”





“A?” Quan Hoa dường như muốn đem tròng mắt lồi ra ngoài, cằm cũng muốn rớt xuống.





Xấu? Đường muội thế nhưng dùng xấu để hình dung Tô Bối Bối, không thể nào? Chẳng lẽ thật sự…… Khó coi?





Bả vai run run một chút, hắn thật cẩn thận nhìn Huyên Trữ công chúa:“Đường muội, muội không phải là đang nói sự thật với ta chứ?”





“Vô cùng chính xác!” Huyên Trữ công chúa căm giận ngồi lên ghế ở lương đình, bỏ qua một bên nhìn trời nhìn đất, chính là mặc kệ đường huynh này luôn quay quanh chuyện của Tô Bối Bối.





Quan Hoa mới muốn nói tiếp, bỗng nhiên ánh mắt chộp được một bóng hình yểu điệu xinh đẹp.





Ánh mắt của hắn sáng lên, tập trung tinh thần nhìn theo, miệng thiếu chút nữa đã quên khép lại, nữ nhân đẹp quá!





Da thịt trắng nõn như tuyết, mái tóc như mây, trời sinh mày cong như lá liễu, mũi đẹp như ngọc, môi không chút trang điểm mà hồng, nhất là cặp mắt lóng lánh sáng ngời, như có nước xanh chảy dập dền, dòng nước chảy, chảy xuống ngàn vạn tình thanh khiết.





Đúng vậy, chính là tình cảm thanh khiết!





Thiêng liêng giống như thiên địa sơ khai tiên tử rơi xuống thế gian.





Mỹ nhân như vậy, son phấn không cần, lại sáng ngời như thanh nguyệt, cả người tỏa ra ánh sáng kỳ dị.





Nếu nàng cười, nhất định có thể khuynh quốc khuynh thành……





“Đường huynh, đường huynh? Ngươi đang tự nằm mơ giữa ban ngày a, mắt mở to thành như vậy.” Huyên Trữ công chúa đưa tay vẫy vẫy ở trước mắt của hắn, nghi hoặc, hắn như thế nào đột nhiên ngừng ríu ra ríu rít.





Quan Hoa thật vất vả từ trong nhiếp hồn của mỹ nhân mới bình tĩnh lại, hắn lôi kéo ống tay áo của Huyên Trữ công chúa, chỉ về hướng mỹ nhân, ánh mắt chỉ toàn là thèm thuồng:“Đường muội, hảo đường muội, mau nói cho ta biết, mỹ nhân kia là ai?”





Trăm ngàn lần đừng là Vương hậu, bằng không hắn sẽ không có cơ hội.





Huyên Trữ công chúa thuận thế nhìn qua, nhíu mày, không vừa ý bĩu môi:“Hà Khả Y, hảo tỷ muội của Tô Bối Bối.”





Như thế nào lại nhìn thấy người Tô Bối Bối, thật sự là khó chịu.





“Hà Khả Y?cái tên hay khiến cho lòng người ta đau, ai ai ai, nàng đính hôn chưa? Kết hôn chưa?”





Quan Hoa khẩn cấp tìm hiểu, diện mạo đẹp quá a, nếu là độc thân, hắn nhất định phải theo đuổi tới tay!





Huyên Trữ công chúa nhìn thấy dáng vẻ này của đường huynh, nhất định là lại bị nữ nhân mê hoặc, nàng cười rất ác ý nhìn Hà Khả Y:“Đường huynh, nữ tử bị người ta bỏ rơi ngươi cũng thần hồn điên đảo như vậy?”





“A? Bị…… Bị người ta bỏ? Mỹ nhân…… Mỹ nhân đã từng lấy người khác a, Vậy vậy…… Cũng không có gì, ta không ngại, giới thiệu cho ta.” Ánh mắt Quan Hoa như trước tham lam gắt gao nhìn chằm chằm mỹ nhân đứng ở bên kia.





___





Tinh mâu nguyệt mi*: mày như lá liễu, mắt tựa sao trời





Công tử tú hoa**: người sống trong cảnh sung sướng, áo gấm lụa là

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK