Edit: Su
Sau lần mở lòng nói chuyện với Thẩm Kính Hiên, tâm trạng Thẩm Khinh Vũ đã tốt hơn nhiều, không còn ốm yếu mệt mỏi như trước, mặt lúc nào cũng nở nụ cười.
Ngày rằm tết Nguyên Tiêu.
Từ sáng sớm Thẩm Khinh Vũ đã được Tố Tâm Tố Ca đánh thức dậy để tắm rửa. Cả tiểu viện ngập tràn hơi nước, hơi nóng phả vào đôi má trắng nõn đánh bay cơn buồn ngủ của nàng. Bước chân trần ra khỏi phòng là một mỹ nhân uyển chuyển rực rỡ, nàng khoác trên mình chiếc váy trắng thêu hoa đỏ, cổ váy thêu hình lá trúc màu mật ong phô hết đường cong thân thể, dáng người nhỏ nhắn xinh đẹp, búi tóc đeo một đôi bạc mạ vàng điểm ngọc trai lắc lắc, kêu linh đinh theo từng bước chân, rạng rỡ sáng sủa, họa mày, nhuộm môi, má phấn, không ai khác chính là Thẩm Khinh Vũ.
Móng tay nhuộm màu đỏ hồng vui vẻ kiều diễm như hoa, sau khi khoác lên người áo choàng vân đỏ Thẩm Khinh Vũ mới ôm thủ lô màu đồng in hình hoa mai hít sâu một cái, dẫm lên tuyết xuất môn.
Ngoài cửa đã có một chiếc mã xa đứng đợi từ lâu, nhưng không phải là xe của phủ Thượng thư mà là xe bằng gỗ lim của phủ Hổ Uy Tướng quân. Tất cả hoa văn điêu khắc hay bình phong trên xe Thẩm Khinh Vũ đều quen thuộc, thấy phu xe, Thẩm Khinh Vũ như bị chôn chân xuống đất, không di chuyển, chỉ đứng im trên bậc cửa, nhìn...
Cố Tĩnh Phong khoác trên người trường bào đen tứ hỷ như ý, cổ bào lằn vân, áo khoác xanh lam, cài trâm thúy ngọc, đai lưng khảm ngọc, đầu đội mũ tuyết, cả người thiếu đi nét chi khí trên chiến trường, ha má trũng sâu, sắc mặt nhợt nhạt, trông gầy yếu vô tình. Hắn không nói gì xuống xe, đứng dưới thềm ngóng trông nhìn Thẩm Khinh Vũ.
Thẩm Khinh Vũ đứng ở môn khẩu nhìn thấy Cố Tĩnh Phong thì không kịp phản ứng, quay người nói với Tố Tâm:
"Tố Tâm, chuẩn bị mã xa."
Tố Tâm sợ sệt nhìn Thẩm Khinh Vũ, mở miệng:
"Mã xa trong phủ phu nhân và thiếu phu nhân dùng hết rồi. Sáng sớm nay thiếu gia cùng thiếu phu ngân về nhà mẹ đẻ, mã xa to nhỏ đều đã dùng hết, phu nhân lại đi thắp hương trên miếu, không..."
Thẩm Khinh Vũ không khỏi tức giận, cả một phủ Thượng thư lớn như vậy, làm sao lại không có được một cái mã xa cho nàng chứ. Ca ca với tẩu tử về gia nương có thể hiểu được, nhưng mẫu thân lại cũng lên miếu thắp hương. Đã nói rõ hôm nay sẽ cùng vào cung, lại đi thắp hương là thế nào? Chắc chắn là nam nhân kia tính kế mình..
Thẩm Khinh Vũ thấy Cố Tĩnh Phong tâm liền loạn như ma, không thể bình tĩnh được, nàng hận tới phát điên, cao giọng nói:
"Vậy thì chuẩn bị kiệu, đừng nói ngay cả kiệu cũng không còn."
Tố Tâm oan ức không biết nói gì thì Cố Tĩnh Phong mân môi, đi xuống bậc mã xa, nói với Thẩm Khinh Vũ:
"Lên xe đi, lên mã xa rộng cho thoải mái, hôm nay ta chỉ đánh xe cho nàng, không nhiều lời, nàng nể mặt mũi ta một chút được không?"
Đứng dưới tuyết, mũ Cố Tĩnh Phong đã tích một tầng sương dày, Thẩm Khinh Vũ thấy thế, biết hôm nay mình không có quyền lựa chọn, cũng không thể xé rách mặt nhau giữa ban ngày ban mặt được. Nàng đành nhịn, dẫm vào bậc, lên xe.
Trong xe hòa thuận ấm áp, huân hương là mùi hoa Chi Tử mà nàng thích nhất, thực hạp cùng chè xanh, ngửi mùi thơm liền biết à những điểm tâm mà nàng thích nhất. Chờ Thẩm Khinh Vũ ngồi xuống, trên mặt Cố Tĩnh Phong mới hiện ra vài điểm sinh khí, cười nói với Tố Tâm:
"Trong thực hạp có bánh ngọt phu nhân thích nhất, ngươi hầu hạ nàng cho tốt..."
Vừa nói xong hai chữ "phu nhân", Thẩm Khinh Vũ liền tháo vòng tay phỉ thúy ra, ném vào mặt nam nhân, cao giọng quát:
"Đánh xe thì đánh đi, nhiều lời như thế làm gì?!"
Cố Tĩnh Phong thấy Thẩm Khinh Vũ quát lớn liền ngậm miệng. Mà Tố Tâm với Tố Ca cũng không dám làm loạn, ngồi im.
Mã xa một đường thông suốt tới hoàng thành, xe dừng lại rồi mặt Thẩm Khinh Vũ cũng không chuyển biến, lạnh lùng khiến người khác không dám tới gần.
Lý Toàn đã sớm đợi ở cửa cung, thấy Cố Tĩnh Phong bèn vội vã chạy tới đón. Thẩm Khinh Vũ hất rèm, xuống xe, bừng bừng lửa giận hận không thể bước nhanh qua cửa thành, sắc mặt so với khí trời lạnh lẽo cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Không ai dám động chạm gì tới Thẩm Khinh Vũ. Lan Thảo tới đón nàng tới Phượng Nghi cung cũng không dám nhiều lời, mãi cho đến lúc tới nơi không khí mới hòa hoãn đôi chút. Cố Tĩnh Phong đi theo Lý Toàn đến điện Thái Hòa, có thể đưa Thẩm Khinh Vũ tiến cung, tâm tình hắn vui vẻ không ít, cả mặt đầy ắp ý cười.