• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 23: Kẻ gây sự (1)




Edit: Thiên



Beta: Su






Đến giữa trưa, bụng của Thẩm Khinh Vũ bắt đầu đói... Thế nên nàng dứt khoát gọi Liễu ma ma gọi trù nương chuẩn bị bếp lò cùng nồi niêu, dựng lều làm bữa trưa ở Khóa viện.


Nấu cơm đơn giản chỉ là việc "Học một biết trăm*", chỉ cần luyện tập cẩn thận củi lửa, đều tay cầm xẻng nấu cho thật chắc và biết nêm nếm gia vị là đã có thể làm được. Thẩm Khinh Vũ lớn bụng không thể cứ nhốt mình trong trù phòng để làm đồ ăn được, mà cho dù nàng nguyện ý, thì Liễu Ma Ma cũng không chịu.


*nguyên văn là nhất lý thông bách lý minh


Vậy biện pháp tốt nhất là dạy mọi người làm. Thẩm Khinh Vũ nhìn rồi chậm rãi chỉ đạo. Mấy trù nương trong bếp chủ yếu là để hầu hạ Thẩm Khinh Vũ, đầu tiên các nàng mang mấy cái lò than lên trước, sau đó thì rất nghiêm túc học tập. Trong sân mùi đồ ăn quanh quẩn tản ra bốn phía. Các trù nương này dù tay nghề không cao như Thẩm Khinh Vũ nhưng cũng được ba, bốn phần. Không lâu sau, hương thơm bay ra ngoài, hận không thể dụ dỗ toàn bộ người đang đói bụng trong phủ tướng quân tới.


Cá phi lê ướp rượu, nộm giao bạch(nộm củ niễng), canh gà hải sản,tôm viên chiên, thịt kho tàu, đầu cá hầm, gà hấp lá sen, bò kho cay, nấm xào dầu mè, một núi thức ăn được xếp đầy một bàn. Thẩm Khinh Vũ dạy, các trù nương cứ thế chiếu theo lệnh mà làm, mùi vị so với lúc trước trong phòng bếp toàn các loại chưng hấp, đều ngon hơn, đẹp hơn.


Các trù nương làm xong liền lui xuống để Thẩm Khinh Vũ dùng bữa, các nàng biết thân phận của mình ở đâu nên chỉ bới một phần đặt trên dĩa để dùng, sẵn tiện nếm thử tài nghệ của chính mình. Ai đi qua hành lang Khóa viện lúc này sẽ thấy có một người đang liều mạng ăn một bàn toàn đồ ăn.


Hương thơm từ Khóa viện của Thẩm Khinh Vũ bay ra bốn phía. Hải Đường nếm mùi vị đồ ăn mới được mang đến thì nôn ọe liên tục, nước chua trong bụng càng lên càng nặng, lắc đầu với trù nương bảo không được.


Nôn xong thì càng muốn ăn, nhưng nàng ta không thể ăn đồ lũc nãy được, liền âm thầm tính toán trong đầu,đám gia nhân bận rộn học nấu ăn ở bên Thẩm Khinh Vũ, tất cả đều dựa vào thực đơn làm sẵn. Nếu lấy ra một người trong đó thì cùng lắm chỉ mất một cái lò than, trên bàn chỉ thiếu một phần thôi.


Thẩm Khinh Vũ gọi tất cả nha hoàn trong sân cùng với hộ vệ, quản sự, trù nương tới thử đồ ăn. Nghe lời này của Thẩm Khinh Vũ, mọi người vui mừng như thể một trận phong vân. Vương An cũng may mắn được hưởng náo nhiệt, ăn một cách vui vẻ đến nỗi miệng toàn là dầu mỡ.


Vương An lén lút lấy một chút đồ ăn để mang về cho Cố Tĩnh Phong, vừa vặn bị Thẩm Khinh Vũ nhìn thấy, nàng giơ tay cầm thước cản lại, thoáng cái bắt hắn cùng tang vật giấu diếm để mang đi, nói:



"Vương quản sự, nếu ngươi muốn ăn thì ăn ở đây đi, sao lại mang chúng đi chứ? Vậy ngươi muốn đem cái đó cho ai ăn vậy?"


"Phu nhân, đồ ăn của người làm ngon như vậy nên tiểu nhân muốn đem chút ít cho chủ nhân ăn thôi."



Vương An ngượng ngùng cười nịnh nọt với Thẩm Khinh Vũ, nói.


Trong sân, ánh sáng không chiếu tới, mấy người trong viện cùng một giuộc với Cố Tĩnh Phong, mà Vương An này cũng nằm trong số đó. Hắn là kẻ dối trá, sớm đã thay mặt chủ nhân tới đây nghe ngóng. Canh lúc Thẩm Khinh Vũ không chú ý mà mang đồ ăn đi, nhưng không ngờ mưu kế bị nhìn thấu!


Thẩm Khinh Vũ kêu Tố Ca sắp xếp một chút, sau đó đưa đồ cho Vương An, đi theo phía sau cười nói:



"Muốn ăn thì đây nè, là do ta làm. Vương quản sự ngươi ở bên ngoài đã giúp đỡ tân chủ thu xếp không ít việc, mà bây giờ ở chỗ ta ngươi lại dám giở thủ đoạn trộm cắp, cẩn thận ta đánh cả ngươi đấy."



Nói xong còn hung hăng trừng mắt.


Vương An không được tự nhiên ho nhẹ một tiếng, đi theo sau "Vỗ Vỗ Vỗ" chưa kịp gật đầu thì thấy Cố Tĩnh Phong mang theo Hải Đường đi tới.


Hải Đường ở bên trong nội viện nôn đến không thành hình người, khó khăn lắm mới được đại phu cho ít dược làm dịu lại. Đông Xuân báo tin cho Cố Tĩnh Phong, Cố Tĩnh Phong đi theo Đông Xuân đi vào viện, thấy sắc mặt Hải Đường tái nhợt như lụa trắng, liền mang nàng ta đi Khóa viện.


Thẩm Khinh Vũ trong tay còn cầm thước, vừa thấy bộ dạng Cố Tĩnh Phong mang theo Hải Đường tìm đến tận cửa kia, không khỏi buồn cười. Lẳng lặng nhìn bọn hắn nói: "Nay đã vào tiết tháng bảy, trời rất nóng đấy. Tướng Quân không sợ nóng chết hay không sợ ảnh hưởng tới vị phu nhân này sao, dù sao vị này cũng có thai mà , nếu có bất luận sơ xuất gì thì chúng ta không gánh nổi đâu. Thế nên không biết các vị đại giá quang lâm tới đây làm gì?"


"Tiểu thư..."



Thẩm Khinh Vũ vừa dứt lời, Liễu Ma Ma liền khẽ gọi một tiếng, đem nàng kéo lại.


Cố Tĩnh Phong mấp máy môi, đau khổ, e ngại Liễu Ma Ma ở đây cũng không thể nhiều lời. Hắn hòa hoãn thương lượng với Thẩm Khinh Vũ:


"Hải Đường gần đây nôn oẹ rất nhiều, lại ăn không vô, thấy ở đây ngươi làm đồ ăn có chút khẩu vị. Ta nghĩ ngươi nên điều một trù nương cho nàng ấy, chăm sóc nàng ấy một ngày ba bữa, ngươi thấy được không?"


"Ngươi cảm thấy thế nào?"




Cố Tĩnh Phong nói vừa xong, trên mặt Thẩm Khinh Vũ hiện lên nụ cười lạnh, hận không thể một phát cắn chết hắn. Căm tức nhìn Cố Tĩnh Phong, không thèm trả lời mà hỏi ngược lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK