• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 96: Tiên trong nước (2)




Edit: Anh


Beta: Hy





Một pháo đánh thập phần vang dội ở Nam Nhứ Lâu này, cũng không phải là cái thùng rỗng có hoa không quả. lại là cái có hoa không quả cái thùng rỗng. Sau khi buổi tiệc kết thúc ở bài múa của Thẩm Khinh Vũ, Tuyên Thành đã đính đầy hơn mười trương giấy, thủ hạ chưởng quầy kia đã để ngân lượng bên trong hộp gỗ, hận không thể để nó tràn ra ngoài.





Thẩm Khinh Vũ bọc áo khoác nhợt nhạt hành lễ với mọi người sau đó rời đi, tự trở về hậu thuẫn thay một thân y phục ẩm ướt ra. Sau đó sải bước hướng tới Thiên tự hào lâu mà đi.





Vân Ý Sơ vẫn quỳ gối ở ngoài cửa, còn có chưa đi vào. Lúc đó Thẩm Khinh Vũ đã đến, không chút khách khí một phen đẩy cửa phòng Thiên tự hào ra, cũng không biết nàng có phải là đang hoa mắt hay không. Nàng rất nhanh đã thấy được một thân ảnh từ từ hiện lên trước mắt…





Tô Hành cũng bị nha đầu này làm cho đầu óc mông lung, không nhịn được sờ đầu một cái. Lý Toàn vừa mới bẩm báo bên ngoài có việc muốn nói, nhưng lại không nói là việc gì, trùng hợp khi đó Thẩm Khinh Vũ đang ở trên sân khấu, hắn chỉ phất phất tay, khiến người ở bên ngoài phải chờ. Hiện giờ khi nhìn thấy Tấn Vương Phi đang chật vật, đầu đầy châu ngọc, quỳ trên mặt đất, sợi tóc hỗn độn, hắn không nhịn được nhíu mày một cái, nhìn Thẩm Khinh Vũ, muốn hỏi nàng làm như thế nào mà khiến một phó đức hạnh biến thành như vậy.





Thẩm Khinh Vũ lời ít ý nhiều, chỉ đem sự việc vừa mới phát sinh lặp lại lần nữa với hoàng thượng, đem một bao bột đậu được giấu trong lòng ngực của Vân Ý Sơ lấy ra tới, đặt ở trên bàn của hoàng thượng:





“Bản thân biểu huynh nói thử, bây giờ người nên làm sao! Cũng không biết Thẩm gia chúng ta đã đắc tội gì với các nàng, tỷ muội hai người đều không yên phận. Lão ở trong cung thì thi thoảng đối đầu cùng tỷ tỷ, còn tiểu nhân này thì lại xem ta không vừa mắt. Vân Ý Sơ, bây giờ ngươi nói thật với ta xem, ta rốt cuộc đã làm gì ngươi, ngươi không lẽ tính cùng ta không thoải mái đến già. Ta đã giết phụ mẫu của ngươi hay đoạn đi cơm áo của ngươi?”





Nhân chứng vật chứng đều ở đây, lại chính miệng nàng ta thừa nhận, Thẩm Khinh Vũ tuyệt đối sẽ không dễ dàng phóng túng cho nàng ta. Cũng nên hảo hảo khiến Vân Ý Sơ chịu giáo huấn, miễn cho việc suốt ngày chỉ biết chạy tới đây gây chuyện, làm cho trong lòng mình không được vui vẻ!





“Ngươi hủy hoại hạnh phúc đời này của ta!”





Vân Ý sơ cắn răng, sau khi thanh âm của Thẩm Khinh Vũ rơi xuống, vội không ngừng xuy thanh tàn nhẫn nói.





Thẩm Khinh Vũ nghe thấy, nhịn không được ngạc nhiên, có phải biểu tình hiện giờ của vẻ mặt này là đang ngốc nghếch nhìn Vân Ý Sơ, duỗi tay chỉ vào mũi mình hỏi lại:





“Ta?”





“Lúc trước, nếu không phải ngươi tự nhiên nhảy ngang tìm chết đòi sống phải gả cho Cố Tĩnh Phong, thì vốn dĩ người được gả cho hắn hẳn là ta. Ta sớm đã coi trọng hắn, tỷ tỷ cũng đã đồng ý giúp ta thuyết phục phụ mẫu, cầu hôn Cố Tĩnh Phong. Chỉ vì bị ngươi một đòn chặn ngang, ta mới có thể bị hoàng thượng đối xử như không trâu bắt chó đi cày, gả cho cái tên vô năng phong phế vật kia, cuộc sống giống như người chết, cái này so với giết phụ mẫu ta, đoạn đi cơm áo của ta thì càng đáng giận hơn. Ta như vậy thì làm sao có thể đối tốt với ngươi, làm sao có thể!”





Bị chọc giận Vân Ý Sơ chửi ầm lên mà không hề cố kỵ đối với Thẩm Khinh Vũ. Kể về quá khứ, đó là một đường sẹo dài, đáy lòng nàng thống khổ vì một đường sẹo. Chỉ vì Thẩm Khinh Vũ xuất hiện mà quỹ đạo nhân sinh cả đời nàng đều thay đổi!





“À…”





Thẩm Khinh Vũ khẽ à một tiếng, rất là vô tội, mà lời nói còn chưa kịp phát ra tiếng, một thân ảnh đấu đá lung tung từ bên ngoài bước tới, không chút khách khí nhắc một chân đá lên trên người Vân Ý Sơ đang quỳ, chửi ầm lên:





“Tiện nhân nhà ngươi được lắm, ngươi gả cho bổn vương, thế nhưng còn đến nam nhân khác cho bổn vương đội nón xanh, bổn vương như thế nào với ngươi? Hả? Đối đãi với ngươi không tốt sao? Ngươi vì sao lại thích nam nhân khác? Nếu ngươi với ta bất hòa như vậy thì chúng ta hòa li. Đi mà gả cho hắn ta để làm thiếp đi, đồ vật vô tri, vinh hoa phú quý ngươi không hưởng, còn dám mắng ta phế vật! Ta đánh chết ngươi!”





“Đánh đi, ngươi đánh đi, ta như thế nào cũng đều sẽ mắng ngươi là phế vật. Ngươi cho rằng nếu trên người của ngươi không có hào quang Tấn Vương gia, ngươi có thể tính là cái gì? Ngươi đến cái rắm cũng không phải, cả ngày nếu không ngâm mình ở kỹ viện thì cũng chính là ngâm mình ở sòng bạc, hoa miên liễu túc, ai biết trên người của ngươi có phải có đầy hoa liễu hay không. Nếu không phải trước khi phụ thân ta chết không cho phép ta cùng ngươi hòa li, ngươi nói xem ta như thế nào lại thích đi theo một phế vật như ngươi. Còn cái gì mà ngươi thân là hoàng tử, ngày sau nhất định quý không thể nổi, ta phi……”





“Bốp!”





Bàn tay đánh ra thanh âm giòn nứt, giờ phút này Vân Ý Sơ đã mất đi tiếng động của lời nói cùng lý trí. Tô Mộc lúc trước là một bộ dáng suy sụp thì giờ này khắc này, trên mặt mang theo khí chất túc sát hung ác nham hiểm, nhưng cũng chỉ là một lát, liền biến mất không thấy, mà biểu hiện trên mặt của hắn cũng chỉ là thần sắc thoáng qua, nhưng lại khiến ánh mắt của Cố Tĩnh Phong đang trốn ở chỗ tối dừng lại thật sâu.





Nghĩ là đã sợ hãi thật sự, sau khi Vân Ý Sơ bị ăn một cái tát kia, Vân Ý Sơ ngậm miệng, mà bên vừa làm ra việc này có chút khiến người xuất li, tiết mục chuyện nhà quấy đến đau đầu, Tô Hành, chỉ ho nhẹ, đối với Tấn Vương nói thẳng:





“Đem người này trở về, chính mình chỉnh lại tốt hơn đi. Mặt khác, phạt ngươi này ba tháng không được rời khỏi Tấn Vương phủ nửa bước, trẫm sẽ phái cấm vệ quân canh giữ ở trước cửa Tấn Vương phủ, chính ngươi cũng nên cân nhắc thật tốt, như Tấn Vương phi đã nói, sắp 30 tuổi, cả ngày không chịu tiến bộ, đều suy nghĩ cái gì vớ vẩn, nếu phụ hoàng còn ở đây, thấy bộ dạng này của ngươi, sẽ có biết bao nhiêu đau lòng!”





Vừa mới nãy, những lời nói khiêu khích của Vân Ý Sơ có khơi dậy một chút nghi ngờ trong lòng Tô Hành, chỉ là những chuyện như vậy vẫn yêu cầu chứng cứ. Nhiều năm như thế, đệ đệ cùng cha khác mẹ này biến hóa quá nhanh, nhanh đến mức khiến hắn đều quên mất, bản thân đã từng cùng vị đệ đệ này thích đọc sách, thông tập kinh sử, bách gia chi học nhân vật……






Nương theo cách nói cấm túc này, Tô Hành cảm thấy, chính mình nên sai Tống Chí điều tra về vị đệ đệ này của hắn, cùng với chuyện Cố Tĩnh Phong cùng Thẩm Khinh Vũ lúc trước ở ngoài cung bị tập kích!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK