Edit: Zan
Beta: Kan Kudo
Vị Hải Đường cô nương này thật đúng là không ra bài theo lẽ thường, người đầu tiên nàng ta muốn giết vậy mà lại là Song Hỉ. Có lẽ nàng ta định chậu vàng rửa tay*, có ý muốn một đời một kiếp với Cố Tĩnh Phong, vậy thì cái này thực sự là chuyện lớn!
(*): Thuật ngữ của võ thuật, trong buổi lễ đó họ sẽ cho tay vào trong một chậu vàng có nước trong vắt và thề rằng sẽ không bao giờ đấu kiếm nữa, giống như rửa tay gác kiếm; có ý nói Hải Đường sẽ không làm mật thám nữa bởi vì đã động lòng với Cố Tĩnh Phong.
Thiết nghĩ chắc hẳn Cố Tĩnh Phong cũng rất choáng váng, bởi vì không nghĩ tới vị Hải Đường cô nương kia sẽ làm đến bước này!
“Không có lửa sao có khói, nói không chừng Hải Đường cô nương kia lại thực sự là mật thám cũng nên, bằng không thì tại sao Song Hỉ không vu khống ai khác mà lại chỉ vu khống nàng ta. Bây giờ lão thân lập tức đưa tin về phủ để cho lão gia và thiếu gia tra rõ thân thế của vị Hải Đường cô nương này, vừa hay nhân dịp này có thể đuổi hẳn nàng ta ra khỏi phủ!”
Có vẻ như Liễu ma ma còn nhiệt tình hơn Thẩm Khinh Vũ trong chuyện diệt trừ Hải Đường, nghe Tố Tâm mở đầu xong bà lập tức được đà mà nói thêm, đưa ra ý kiến muốn đuổi Hải Dường ra khỏi phủ.
Trong khi Thẩm Khinh Vũ còn đang sững sờ thì Liễu ma ma đã xin chỉ thị với nàng. Mà nàng vốn còn đang ngây người, sau khi nghe Liễu ma ma nói xong thì giật mình hoàn hồn rồi vội vã kéo tay bà không ngừng:
“Ma ma, theo ta thấy thì tốt nhất chúng ta không nên nhúng tay vào chuyện này vẫn hơn, Hải Đường này ở đây vốn là một sự tồn tại đáng xấu hổ rồi, bây giờ Song Hỉ lại khăng khăng nàng ta là mật thám, như vậy khi tướng quân trở về chắc hẳn sẽ kiểm chứng lại, thủ hạ dưới tay hắn đông đảo nên không cần chúng ta ra tay đâu.
Ra tay mà được việc thì xem như giúp ích, nhưng nếu ra tay giúp mà hỏng việc thì sẽ bị người ta nắm thóp, ngược lại sẽ nói chúng ta cố ý nhầm lẫn, chứa không nổi một Hải Đường, đến lúc đó không phải là tự mình nhận lấy rắc rối hay sao? Chúng ta đóng cửa yên ổn sống những ngày thanh tĩnh là được rồi, bất kể có xảy ra chuyện gì, cho dù rất xấu cũng không liên quan gì đến chúng ta, có phải hay không?”
Chuyện đã huyên náo đến thế này rồi, nếu như Liễu ma ma còn chen chân vào thì chỉ sợ sẽ sự việc sẽ càng rối rắm không rõ. Nghĩ vậy, Thẩm Khinh Vũ lập tức kéo Liễu ma ma lại, nhẹ nhàng tuôn một tràng đạo lý, khiến Liễu ma ma cảm thấy những lời nàng nói cũng đúng, chỉ là hơi không cam lòng nhưng cuối cùng vẫn không làm gì.
Liễu ma ma thầm nghĩ, dù sao Cố Tĩnh Phong cũng đã nghi ngờ Hải Đường rồi, vậy chuyện Hải Đường bị lạnh nhạt là điều chắc chắn, làm theo lời Thẩm Khinh Vũ nói cũng tốt, yên lặng xem xét thời thế biến đổi là được rồi.
Hậu viện phủ tướng quân, mỗi người đều có những suy nghĩ và tính toán khác nhau. Thẩm Khinh Vũ nhấc đũa lên nhưng lại không có tâm trạng dùng bữa, nàng không biết Cố Tĩnh phong sẽ định xử lí chuyện của Hải Đường và Song Hỉ này như thế nào.
“Phu nhân, nếu người lo lắng cho tướng quân thì chúng ta có thể kêu trù phòng làm chút đồ ăn để người tự mình đi đưa. Thiết nghĩ chắc hẳn lúc này tướng quân vẫn chưa dùng bữa, vừa hay người đến ăn cùng tướng quân, hai người nói chuyện với nhau cũng tốt.”
Liễu ma ma thấy Thẩm Khinh Vũ ăn cơm mà lại suy nghĩ không yên, chắc hẳn trong lòng cũng muốn biết Cố Tĩnh Phong sẽ giải quyết chuyện này thế nào, nên bà mới khuyên Thẩm Khinh Vũ, ý muốn nàng đến thổi gió bên tai* Cố Tĩnh Phong, tốt nhất khiến cho Cố Tĩnh Phong hành chết Hải Đường mới xem như kết thúc chuyện này.
(*): Lời nỉ non của người vợ bên tai chồng.
Tất nhiên Thẩm Khinh Vũ cũng biết suy nghĩ của bà nhưng cũng không vạch trần mà chỉ mỉm cười nói:
“Nếu thế thì phiền ma ma để cho trù phòng chuẩn bị chút đồ ăn, ta nghe theo ma ma đi một chuyến vậy.”
“Được được được….”
Hiếm khi thấy Thẩm Khinh Vũ phối hợp một lần làm cho Liễu ma ma vô cùng vui mừng nhướng mày. Thời gian chưa đến nửa nén hương mà cơm nước đã chuẩn bị xong, Liễu ma ma tự mình mang đi, theo sau còn có Tố Tầm cùng nhau rời khỏi chính viện.
Lúc này, Cố Tĩnh Phong vẫn đang ở thư phòng, trong viện đèn đuốc sáng trưng, bóng dáng hắn được phác họa mờ nhạt trên giấy hồ dán ở song cửa, xuyên qua bóng hình được phác họa mờ nhạt kia, thậm chí Thẩm Khinh Vũ có thể nhìn thấy đôi mày kiếm của hắn lúc này đang nhíu lại.
Hộ vệ ở cửa viện không hề ngăn cản Thẩm Khinh Vũ nên nàng cứ như thế trực tiếp bước vào bên trong. Vương An đang đợi ở bên ngoài cửa tự mình tiếp nhận lồng cơm từ tay Liễu ma ma.
“Các ngươi đều đợi ở bên ngoài đi, để ta tự mình mang vào.”
Thẩm Khinh Vũ xoay người nói rồi trực tiếp để cho mấy người Liễu ma ma chờ ở bên ngoài, còn mình thì mang theo lồng cơm bước vào trong phòng.
Nghe thấy tiếng động ở bên ngoài làm cho Cố Tĩnh Phong đang mải mê suy nghĩ không khỏi hoàn hồn. Ngoài cửa, Thẩm Khinh Vũ mang theo lồng cơm đã đến:
“Nhanh lại đây giúp một tay đi, ma ma nói chắc hẳn bây giờ chàng vẫn chưa dùng bữa nên ta cho người làm chút đồ ăn rồi mang đến đây.”
Cố Tĩnh Phong đã nhanh chân bước đến trước mặt Thẩm Khinh Vũ từ lâu rồi nhận lấy hộp cơm trong tay nàng:
“Đêm khuya sương lạnh, nàng kêu người mang đến là được rồi, còn tự mình đến làm gì.”
“Tâm tư của một nữ nhân nhiều chuyện chính là như vậy, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay là đã muốn biết nguyên nhân kết quả sự việc. Ai khiến cho vị tiểu tâm can kia của ngươi không chịu từ từ mà tiến như thế, bây giờ ngươi tính làm sao?”
Cố Tĩnh Phong nghe xong những lời này của Thẩm Khinh Vũ thì vô thức giương môi lên cười, bất đắc dĩ mà nhìn tiểu nữ nhân trước mặt, nói.
“Nàng cũng thật có tâm tư nhàn rỗi mà đi đùa giỡn với ta, theo như nàng nói thì chuyện nữ nhân kia phát điên thực sự là ngoài dự đoán của mọi người, đột nhiên nàng ta lôi Song Hỉ ra vu khống làm cho chuyện rất khó giải quyết. Người bên dưới được phái đi giám sát Song Hỉ đã nói vốn dĩ Song Hỉ có đi đến mấy chỗ, bây giờ đã có người bắt đầu rút lui. Nói cách khác, chuyện của chúng ta vừa mới có chút khởi sắc nhưng sợ là lại bị ngâm nước nóng rồi. Nếu như bây giờ ta trực tiếp bắt giam mấy người đó lại hoặc là giết chết Song Hỉ và Hải Đường, vậy thì sao? Vậy thì tất cả kế hoạch của chúng ta đều đốt quách đi cho rồi!”
Lần này Hải Đường thật sự khiến hắn gặp phải một vấn đề khó!