• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 64: Cái gì cũng có cái giá của nó (2)







Edit: Anh


Beta: Hy





“Còn giờ thì sao? Ngươi nói đi?” Tay dùng hết sức đánh mạnh vào bờ ngực dày rộng của Cố Tĩnh Phong. Hiện giờ Thẩm phu nhân chỉ là một mẫu thân đáng thương, đau lòng cho nữ nhi của mình, chỉ còn biết hối hận.








Còn Thẩm Kính Hiên cũng không chút khách khí mà giáng một quyền vào bụng của Cố Tĩnh Phong. Dùng hết mười phần sức lực vào một quyền, đánh Cố Tĩnh Phong nhíu mày, kêu lên một tiếng đau đớn.








Nên biết, tháng này là tháng thai chết trong bụng. Chính là việc này so với sinh con còn nguy hiểm hơn. Nếu chăm sóc không cẩn thận, trong tương lai việc có thêm một hài tử sẽ rất khó khăn.








Hắn đã từng phải trải qua quá trình đau đớn như vậy. Khi đó trước mắt nhìn thấy thê tử cùng nhi tử tắt thở mà không thể cứu được. Bản thân đã vô cùng tự trách và hối hận. Nhưng hôm nay lại phải chứng kiến tiểu muội của mình trải qua thống khổ như vậy. Một đứa bé cùng với một mẫu thân.








Bây giờ Thẩm Kính Hiên chỉ hi vọng trên tay mình có một thanh dao, để trực tiếp cắm thẳng vào ngực của Cố Tĩnh Phong.








“Cố Tĩnh Phong. Chính ngươi đã hại chết cốt nhục của mình. Ngươi nhìn xem, nhìn xem này. Đứa trẻ trong đây thậm chí mắt còn chưa mở. Ngươi nhìn kỹ đi, ngươi hối hận cũng không kịp, ngươi chính là cái đồ bạc tình bạc nghĩa. Uổng công lúc trước ta tín nhiệm ngươi như vậy, đem cả tiểu muội giao lên tay ngươi. Nhưng ngươi lại đối xử với tiểu muội của ta như vậy! Thiên Đạo luân hồi. Đây chính là báo ứng của ngươi, ấn định đời này ngươi sẽ đoạn tử tuyệt tôn. Cố Tĩnh Phong. Lần này, cũng coi như đây là kết thúc của ngươi cùng tiểu muội nhà ta. Nàng cũng đã không còn hài tử của ngươi nữa. Đến lúc này, ta cũng sẽ đem nàng trở về, cho nàng ăn ngon uống tốt. Chắc chắn sẽ tốt hơn so với những ngày tháng ở trong phủ tướng quân này của ngươi! Ngươi nhanh chóng viết hưu thư cho ta. Bằng không, ta sẽ ngay lập tức đánh rớt nguyên hàm răng của ngươi. Để thế gian có thể nhìn kỹ vào gương mặt vô tình vô nghĩa của Hổ Uy Đại tướng quân!”








Thẩm Kính Hiên vô cùng hối hận. Lẽ ra hắn nên sớm đem Thẩm Khinh Vũ về từ lúc mới tới đây lần đầu. Nếu sớm mang trở về như vậy, Thẩm Khinh Vũ nhất định sẽ không phát sinh ra việc ngoài ý muốn như vậy.








“Liễu ma ma nói, Khinh Vũ là do có người hạ duyên sương mới có thể khiến cho thai chết từ trong bụng. Ngươi đứng ở nơi đây lâu như vậy, nhưng vẫn chưa kiếm ra được người hạ độc? Thuốc của Khinh Vũ là ai quản lý? Những việc này ngươi có cái gì đã làm được? Cố Tĩnh Phong, ngươi rốt cuộc xem Khinh Vũ của chúng ta là gì?”








Thẩm phu nhân rốt cuộc cũng không kìm được xúc động như Thẩm Kính Hiên. Sau khi Thẩm Kính Hiên tuyên bố muốn đem Thẩm Khinh Vũ mang đi, Thẩm phu nhân thở dài một tiếng. Lúc sau, trấn định thần sắc, lạnh giọng chất vấn đối với Cố Tĩnh Phong đang cúi đầu, tràn đầy áy náy cùng sám hối.








“Người trông chừng thuốc cho phu nhân, Bảo Châu vừa được phát hiện đã chết chìm bên trong giếng ở hậu viện. Ở bên trong quần áo của Bảo Châu cũng tìm được duyên sương. Tiểu nhân đã hạ lệnh điều tra kỹ lưỡng về nơi ở của gia đình Bảo Châu. Quần áo bên người quần áo, cũng tìm được rồi duyên sương, tiểu nhân đã hạ lệnh đi tra rõ Bảo Châu là người nơi nào, và cũng đã tìm ra được người sai khiến Bảo Châu hạ độc.”








Vì trấn an cảm xúc lúc này của Thẩm phu nhân, Vương An hạ giọng nói xuống. Lúc sau, hắn khom người tiến lên, chắp tay thi lễ bẩm báo. Thẩm phu nhân hừ lạnh một tiếng, chỉ liếc xéo Vương An một cái, môi lạnh lạnh, sau đó giương giọng nói với những người sau lưng:








“Để vị Vương quản sự này mang theo các ngươi đến phòng chất củi đem tiện nhân kia trói tới cho ta!”








Người bị trói, đang mặc áo rách quần manh trong phòng chất củi chính là Hải Đường!








Liễu ma ma phái Tố Tâm dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Thẩm phủ thỉnh phu nhân tới làm chủ sự. Trên đường đi, Tố Tâm đem hết thảy những gì mình nhìn thấy buổi sáng kể rõ ràng cho Thẩm phu nhân cùng Thẩm Kính Hiên nghe, đặc biệt là về tiện nhân Hải Đường kia.








Giờ phút này, trong tâm Thẩm Kính Hiên muốn trực tiếp mổ bụng Hải Đường. Trong cái phủ này, người muốn tiểu muội nhà hắn chết thai từ trong bụng, trừ nữ nhân này thì còn có ai. Tố Tâm nói nữ nhân này có thể lăn lộn nhất. Trong phủ từ trước đến nay đều bị nàng ta làm cho đảo lộn hết lên. Nữ nhân này còn chưa chết, vậy còn đợi đến khi nào mới chết đây!








Vương An hiện giờ không dám trêu chọc hai mẫu tử đang nổi giận chỉ dẫn đường đằng trước cho Thẩm phủ thân vệ đến phòng chất củi.








Lúc đó, trong phòng chất củi Hải Đường cuộn tròn thành một đống, muốn che cơ thể gần như không mặc gì của mình. Hiện giờ, đôi tay của nàng bị trói ra phía sau lưng, trong miệng cũng bị nhét đầy khăn gấm. Căn bản không thể nói chuyện, nhúc nhích. Sự việc như vậy vượt xa dự kiến của nàng.








Món đồ được để bên trong chén thuốc của Thẩm Khinh Vũ là do nàng tìm người uy hiếp Bảo Châu. Muốn bắt đệ đệ duy nhất của nhà nàng ta đem đi thử dao chém, Bảo Châu lúc này mới làm. Sau khi bỏ túi thuốc, Bảo Châu đã bị Đinh Hương xử trí. Vốn tưởng rằng việc này thần không biết quỷ không hay, lại không ngờ rằng nửa đường lại nhảy ra một Ôn Túc. Nhưng sớm nay, nàng đổ mị hương đầy người thật vất vả câu dẫn Cố Tĩnh Phong cùng mình hoan ái. Nhưng không như mong muốn, còn chưa kịp bắt đầu đã gây xôn xao.








May mắn chính là đứa bé trong bụng Thẩm Khinh Vũ chết chắc rồi. Như thế nào, thì đây cũng coi như là thu hoạch lớn nhất. Trong đầu hiện ra cảnh Thẩm Khinh Vũ nhìn thấy nàng cùng Cố Tĩnh Phong áo rách quần manh. Mặt mày ửng hồng ngay sau đó liền là bộ dáng kinh sợ. Trong tâm liền cảm thấy thập phần thoải mái.








Bản đồ bộ binh đã được Đinh Hương gửi đi. Từ nay về sau, nàng được tự do. Trong bụng Thẩm Khinh Vũ cũng không còn đứa bé, lại còn nhìn thấy cảnh mình cùng Cố Tĩnh Phong triền miên. Từ nay về sau, nàng ta chắc chắn sẽ không tha thứ cho Cố Tĩnh Phong, cùng Cố Tĩnh Phong nối lại tình xưa. Chỉ cần hôm nay nàng không chết. Nàng sẽ có thể ở bên cạnh Cố Tĩnh Phong dài lâu...





(Beta: Mẹ kiếp, con quỷ cái ác độc!!! Tức vl)








Trong lúc đang đắm chìm trong suy nghĩ kỳ lạ, cửa của phòng chất củi bị một người thô lỗ ở bên ngoài dùng một chân trực tiếp đá văng nó. Hải Đường cả kinh bất giác lùi về sau hai bước. Mà những người đó tràn đầy hung hãn, không chút khách khí kéo nàng về hướng chỗ Thẩm Khinh Vũ.








“Ưm…… ưm ưm……”








Trong miệng nàng bị vướng khăn gấm, trừ việc la hét những âm thanh như vậy, căn bản không thể kêu gì khác nữa.








Hải Đường ra sức giãy giụa, nhưng căn bản không có tác dụng chút nào. Một tầng áo lụa mỏng dài căn bản không thể che đậy hết thảy. Khi nàng gần như trần như nhộng té ngã dưới chân Thẩm phu nhân. Thẩm phu nhân khinh miệt giống như là đang đá súc sinh:








“Thân thể nghèo hèn. Bất luận làm cái gì cũng đều là bất nhập lưu* như vậy. Ban ngày thì bán dâm, còn mặc thành này mà bức đức hạnh. Kỹ nữ đứng đầu ở thanh lâu kỹ cũng chưa gặp qua loại phong lưu như ngươi. Nếu ngươi đặc biệt yêu thích hầu hạ nam nhân như vậy. Hôm nay, bổn phu nhân liền thành toàn cho người. Đưa ngươi tới kỹ viện tốt nhất trong thành, khiến ngươi có thể hảo hảo hầu hạ nam nhân!”








*bất nhập lưu: chỉ những kẻ không thức thời, vô tâm, nói lung tung, làm những việc chướng mắt không quan tâm cảm xúc của người khác | tự cho mình thông minh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK