Edit: Miên
Beta: Hy
Vân Ý Sơ nghe thấy Thẩm Tĩnh Lam nói như thế, đương nhiên sẽ không ngây ngốc cùng nàng ta đi tìm thái hậu, thái hậu cũng là người của Thẩm gia, cá mè một lứa, đi cũng là tự mình chuốc lấy cực khổ.
“Hừ!”
Vân Ý Sơ buồn bực khi bị xô ngã, nhìn tỷ muội Thẩm thị rồi phất tay áo bỏ đi, thấy nàng khập khiễng rời đi, tỷ muội bọn họ nhịn không được cười.
Thẩm Tĩnh Lam đưa Thẩm Khinh Vũ vào Phượng Nghi Cung, hai vị công chúa An Khang và Hưng Dương đều đã đi học, bên trong Phượng Nghi Cung thập phần an tĩnh. Thẩm Khinh Vũ vốn muốn nói chuyện với Thẩm Tĩnh Lam nhưng Cố Tĩnh Phong lại khiến nàng bối rối cho nên nàng không biết nên nói như thế nào.
Thẩm Tĩnh Lam đã sớm nghe được chuyện ở phủ tướng quân, chỉ là chờ Khinh Vũ nói ra thì sẽ cho nàng ấy một lời khuyên, nhưng không ngờ nha đầu này đi vào dạo quanh một vòng rồi ngồi xuống cầm chén trà nhỏ, Thẩm Khinh Vũ nghiêng đầu nhìn Thẩm Tĩnh Lam, cuối cùng nàng nhịn không được mà mở miệng.
“Tỷ tỷ, tỷ có nghĩ rằng trên thế gian này có những con mèo tinh ăn trộm cá không? Hoặc là thịt đã đưa đến miệng mà chó lại không ăn không?”
Thẩm Khinh Vũ bán tín bán nghi với những lời nói của Cố Tĩnh Phong. Cho tới bây giờ thì thái độ của hắn rất giống một nam nhân có mới nới cũ, nàng rất tin rằng tên nam nhân này đã ngoại tình, hiện giờ nhận thức của nàng đã sụp đổ khiến nàng có chút không chấp nhận được, nếu như đó chỉ là kỹ năng diễn xuất của hắn với những lập luận sắc sảo, nàng thật sự hoàn toàn bội phục.
“Đứa nhỏ ngốc này, hôm nay như thế nào lại ở đây nói mê nói sảng vậy? Tỷ tỷ biết ngươi nhất định là vì chuyện của Cố tướng quân nên trong lòng buồn phiền, nhưng ngươi nhìn mà xem, vừa rồi Vân thị ngồi ở trước mặt chúng ta cũng chẳng phải muốn một tên nam nhân đã có thê thiếp, Cố tướng quân coi như vẫn còn tốt, thỏa mãn hạnh phúc chờ sinh hạ hài tử, có đứa nhỏ thì cuộc sống đương nhiên sẽ có hy vọng, cho dù là sinh hạ một nữ nhi thì vẫn tốt hơn là không có gì.”
Trước đây, Thẩm Khinh Vũ rất thích những thứ đáng yêu, mỗi khi vào cung đều giống như là dính theo một hài tử, nàng và Cố Tĩnh Phong chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, mỗi khi có chuyện gì thì nàng chỉ giấu cho riêng mình. Nhiều năm trôi qua thì những tâm sự đó đã chất chứa khiến nàng thành một bộ dạng u sầu ảo não.
Nữ nhân nào cũng hy vọng mình là người duy nhất ở bên cạnh nam nhân cả đời, nhưng từ khi sinh ra thì các nàng không có quyền quyết định chuyện đó. Thẩm Tĩnh Lam thở dài một tiếng trong lòng, chỉ có thể vươn tay vuốt ve khuôn mặt của Thẩm Khinh Vũ như để an ủi.
Ngọ yến được thiết đãi tại Cảnh Kỳ Các, tầng lầu thứ hai của Cảnh Kỳ Các là Thủy Các, được xây dựng gần hồ, bốn phía đều thông gió, đây là nơi tuyệt vời để tránh nóng vào mùa hè. Tô Hành gọi mọi người vào cung cũng không nhiều, chỉ là một buổi tiệc hoàng gia thân mật. Mấy ngày nay thời tiết nắng nóng, thái hậu có chút uể oải cho nên cũng không đến, trong Cảnh Kỳ Các cũng chỉ có hai đế hậu, phu thê Tấn Vương, Thẩm phụ Thẩm mẫu, cùng với phu thê của ba vị đại thần trong triều, còn các phi thiếp trong hậu cũng thì đều không thấy.
Thẩm Khinh Vũ đắm chìm trong tâm tư của riêng nàng nhưng vẫn toát lên sự chất phác. Hôm nay thì phu phê bọn họ chính là nhân vật chính, đương nhiên tất cả mọi người đều đặt tâm trí vào họ, nhất cử nhất động đều bị quan sát rất kỹ.
Mọi người trong khu nội thành đều biết đến sự tình phóng hỏa thiêu phòng của Thẩm Khinh Vũ. Hiện giờ thì chuyện bất hòa bên trong phủ Hổ Uy tướng quân lại trở thành đề tài chê cười của mỗi nhà sau bữa cơm. Hôm nay có cơ hội tốt thì đương nhiên bọn họ sẽ dồn hết tâm trí và ánh mắt lên người Thẩm Khinh Vũ, lại thấy bộ dạng hồn vía lên mây của Thẩm Khinh Vũ thì tất nhiên là bọn họ đang cười thầm trong bụng.
Thẩm mẫu ngồi đối diện với Thẩm Khinh Vũ, thấy sắc mặt của nữ nhi tiều tụy khó coi, đáy lòng tự nhiên than nhẹ một tiếng, chỉ hy vọng nữ nhi sẽ nhanh chóng thông suốt chứ đừng đi vào ngõ cụt.
Mãi đến giờ Mùi thì ngọ yến mới kết thúc, Thẩm Khinh Vũ chỉ ngoan ngoãn ngồi ở một bên, chưa bộc lộ một chút tính khí gì khiến cho những người đang muốn xem kịch cảm thấy có chút mất mát. Ban đầu bọn họ đều cho rằng hôm nay Thẩm Khinh Vũ sẽ bôi tro trát trấu vào mặt Cố Tĩnh Phong. Nhưng họ không ngờ rằng Thẩm Khinh Vũ lại yên phận như vậy, khiến cho cục diện có chút miễn cưỡng.
Ngọ yến sơ sài cũng đã xong, các phu nhân đi theo vị hôn phu của mình để cáo lui rồi vội vàng đi về phía xe ngựa đã được chuẩn bị sẵn.
Thẩm Khinh Vũ cũng được Liễu ma ma nâng đi theo sau lưng Cố Tĩnh Phong, ánh mắt vẫn luôn dán trên người Cố Tĩnh Phong, trong đầu nàng vẫn luôn cân nhắc những lời nói của hắn lúc ở trên xe là thật hay giả.
Bỗng nàng cảm giác được có một luồng gió gào thét bên tai mình, tên thị vệ bên cạnh cao giọng hô to:
“Có thích khách……”