• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 75: Nam Nhứ Lâu (2)




Edit: Miên


Beta: Hy


Mấy ngày này, Thẩm Khinh Vũ suốt ngày bận rộn, cùng Vệ Lương tuyển người, chưởng quầy, tiểu nhị, phụ bếp, các chân sai vặt từ trong ra ngoài, viết thực đơn, thử món ăn, trăm công nghìn việc.


Vệ Lương tuyển được những đầu bếp đều trung thực, nguyện ý chịu khổ, cứ bận rộn như vậy suốt ba tháng trời thì cửa hàng cũng đã chuẩn bị xong, tay nghề của nhóm đầu bếp cũng thuần thục hơn rất nhiều.


Thẩm Khinh Vũ cũng đem năm đầu bếp ở Thẩm phủ đến phụ nấu nướng, chờ ngày cửa hàng khai trương.


Lúc đó, tiền bạc cũng đổ ra ngoài kha khá, của hồi môn của Thẩm Khinh Vũ cũng không còn thừa bao nhiêu, ngoại trừ đồ trang sức khi xuất giá, thì đa số đều đã bán sạch. Liễu ma ma nhìn tiểu thư ném bạc như ném đá trên sông, trong lòng cũng xót vô cùng, nhưng Thẩm Khinh Vũ vẫn cảm thấy không đủ, sáng sớm nay nàng còn đem hộp trang sức ra để tính toán.


“Tiểu thư, người không thể đem trang sức này đi bán được, lỡ sau này có chuyện gì thì xoay sở không kịp đâu, tiểu thư thấy có đúng không.”


Ba tháng này, tính tới tính lui cũng phải mười vạn lượng bạc đã ra đi, cho đến nay mới tạm ổn nhưng vẫn còn mở cửa, chi phí cho cửa hàng rất nhiều, Liễu ma ma cũng thấy đau xót thay.


Thẩm Khinh Vũ cũng nghĩ như thế, nếu nàng bán những thứ này thì cũng không ổn, nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ được cái gì, nàng chỉ hỏi Liễu ma ma hôm nay chuẩn bị đồ ăn gì.


Liễu ma ma mới xem qua thực đơn, vội vàng trả lời:


“Hôm nay có chuẩn bị nhất phẩm quan yến, để Thái phu nhân và Thiếu phu nhân bồi bổ, còn có nhất phẩm đậu hủ, cháo sen, thịt kho trứng gà, vịt nướng cuốn bánh, đều là khẩu vị của Thiếu phu nhân, tiểu thư còn muốn ăn gì nữa không?”


“Không cần, đem những thứ này đóng gói một phần, sau đó chúng ta tiến cung.”


Thẩm Khinh Vũ nghe Liễu ma ma báo đồ ăn, không khỏi gật gật đầu, cười nói với Liễu ma ma.


Liễu ma ma được phân phó nên chỉ làm theo, Thẩm Khinh Vũ để Tố Ca và Tố Tâm thay cho nàng một bộ váy dài quết đất, áo choàng màu xám hàng Tô Châu, trên búi tóc có một cây trâm bảo thạch, tô nhẹ thêm chút son phấn, ngồi trên xe ngựa rồi hướng về cửa cung.


Vào đúng buổi trưa, trong điện Thái Hòa, Tô Hành vừa hạ triều, nghe nói Thẩm Khinh Vũ cầu kiến, đầu tiên là sửng sốt, sau đó để Lý Toàn gọi nàng đi vào. Thẩm Khinh Vũ nhẹ nhàng bước vào, mặt tươi cười chậm rãi hành lễ, Tô Hành cảm thấy giờ phút này Thẩm Khinh Vũ cực kỳ giống một con hồ ly.


“Khinh Vũ thỉnh an Hoàng Thượng.”


Thẩm Khinh Vũ từ nhỏ đã quá quen với việc đứng trước mặt Tô Hành, trước nay cũng không cần quy củ, Tô Hành cũng không so đo câu nệ làm gì.


“Không đến điện Tam Bảo mà lại đến tìm ta, ngươi có chuyện gì khó xử sao?”


Thủ hạ của Tô Hành luôn để ý đến Thẩm Khinh Vũ, biết nàng mấy ngày gần đây đang xây dựng một tiểu lâu trong kinh thành này, trang hoàng một tiểu lâu ba tầng, rồi thuê đầu bếp, dựng bàn ghế rất rầm rộ.


“Chỉ tỷ phu hiểu muội, tỷ phu, muội có một chuyện muốn thỉnh cầu người, người cho muội mượn lò nung để muội làm một thứ được không?”


Thẩm Khinh Vũ nổi trò vô lại, làm bộ dáng ngây thơ đáng yêu nói với Tô Hành.


“Ngươi muốn nung cái gì?” Tô Hành nghe nàng nói như vậy, hắn hứng thú hỏi nàng.


Thẩm Khinh Vũ vừa thấy có hi vọng, vội đem tấm bản vẽ trong lòng ngực giao cho Lý Toàn, để Lý Toàn trình lên Tô Hành. Trên bản vẽ giống như một khung hình chữ nhật, độ cao ước chừng 45 thước, chiều dài cũng khoảng mười lăm thước, một đồ vật như vậy nếu nung thành thạch anh thì cũng tốn không ít nhân lực và tiền bạc.


“Nha đầu này muốn đến tống tiền trẫm sao?”


Tô Hành vừa thấy bản vẽ kia, liền cười khổ nhíu mày giương giọng.


“Tỷ phu, người cũng đừng nói như thế, như thế nào là tống tiền, muội cũng có mang lễ vật tới mà, nếu không thì người cứ nếm thử trước đi, nếm xong rồi suy nghĩ xem có giúp được muội hay không?”


Thẩm Khinh Vũ cũng không có cách nào, nếu không phải nàng thật sự không có tiền thì cũng sẽ không dùng cách gian xảo này với tỷ phu. Nàng nháy mắt để Liễu ma ma mở hộp đồ ăn trong tay ra trước mặt hoàng đế.


Nhất phẩm quan yến, mùi hương xông lên tới mũi, Lý Toàn múc một chén đưa cho Tô Hành, Tô Hành chỉ nếm một ngụm liền cảm thấy tươi mát, quả nhiên là thượng phẩm, Ngự Thiện Phòng chưa chắc có thể so sánh.


Thẩm Khinh Vũ vừa thấy vẻ mặt của hắn, liền biết sự tình thành công một nửa, nàng lại cười nói:


“Tỷ phu, nếu người thích thì muội có thể phân một đầu bếp cho người, chỉ cần người giúp muội cho người ta chế tạo tủ thạch anh này, nếu tỷ phu nguyện ý, cũng có thể quay bút vẩy mực, cho muội một cái tên để đặt tên cho cửa hàng, như vậy sẽ càng thêm hoàn mỹ!”


Ăn ké chột dạ, Tô Hành coi như thua trong tay nha đầu này, nhấp môi nhíu mày, liền để Lý Toàn cầm bản vẽ đến lò nung để cho người làm đồ vật mà Thẩm Khinh Vũ muốn, sau đó cầm một tờ giấy viết xuống ba chữ “Nam Nhứ Lâu”.


Thẩm Khinh Vũ ngửa đầu nhìn, lại thấy Tô Hành thấp giọng ngâm:


“Phố nam cây xanh xuân tha nhứ, tuyết mãn du xuân lộ (*). Đồ ăn của ngươi rất có hương vị của tháng ba Giang Nam, ta tặng cái tên này cho ngươi cũng rất là thỏa đáng!”



(*) Câu thơ này ở trong truyện “Phố nam cây xanh xuân tha nhứ” và tên Nam Nhứ trong Nam Nhứ Lâu là tên nam chính trong bộ truyện đó. Cũng không hiểu sao Tô Hành lại liên tưởng đến truyện đó. Cái này mình sẽ tìm hiểu và update sau ^^ Hoặc ai biết thì để lại cmt cho tụi mình nhé. Xin cảm ơn <3

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK