Thần Phong vội vàng về phủ Đại thân vương hỏi cho ra nhẽ
- Phong Nhi, hôm nay lại tự tới tìm tổ phụ - Đại thân vương vừa thấy cháu ngoại bước vào liền vui vẻ
- Đại thân vương, người đã nói những gì với Kỳ? Tại sao hắn bỗng dưng lại không muốn gặp Thần Phong nữa?
- Con không cần lo lắng về việc đó, sớm muộn gì hảo bằng hữu cũng sẽ tới gặp con thôi
Thấy Phong Nhi có vẻ ngơ ngác, không hiểu vấn đề, Đại thân vương liền kể lại cuộc đối thoại hôm ấy Về lý do mà Lục Tịnh Kỳ tới gặp ông, về việc liên quan tới thân thế của hắn Nghĩ một lúc, Đại thân vương lại quyết định kể luôn cả thân phận thật của hảo bằng hữu kia
Thần Phong vừa nghe vừa ngạc nhiên Lúc nào hắn cũng nghĩ Kỳ chỉ là một tiểu tử có chút táo bạo, mạnh mẽ, không ngờ lại có nhiều suy nghĩ trưởng thành như thế Đến cả bí mật của hoàng thượng cũng muốn động tay vào
Ngạc nhiên hơn nữa, Kỳ lại là nữ nhân
Từ đầu tới cuối, Thần Phong chỉ im lặng ngồi nghe, cho tới lời kể sau cùng, hắn cũng không lộ ra một tia cảm xúc Chỉ lẳng lặng đứng dậy, định cáo từ
- Thần Phong đã hiểu, đa tạ Đại thân vương
- Phong Nhi, con lúc nào cũng lạnh nhạt với ta Nhưng con nghĩ đi, ta mới là người luôn thật lòng lo nghĩ cho con Còn bằng hữu kia? Từ đầu tới cuối nó lừa gạt con, tuy rằng ta công nhận tình cảm của hai đứa rất chân thành nhưng bạn hữu không thể so sánh với người thân Chung quy Lục Tịnh Kỳ đó vẫn là xếp lợi ích của Lục gia lên trên hết
- Thần Phong tự có suy nghĩ của mình Đại thân vương không cần nhọc sức
- Vậy bước tiếp theo Phong Nhi, con hãy nghĩ cho kĩ
- Thần Phong lĩnh ý Xin cáo từ
Vẫn giữ nét mặt điềm nhiên, không xao động, Thần Phong đi thẳng Tuy ngoài mặt phẳng lặng như thế nhưng trong lòng hắn đủ loại suy nghĩ chồng chéo lên nhau Không thể ngay lập tức dịu xuống được
Đêm ấy, trăng tròn vành vạnh, gần tới mức tựa hồ đưa tay ra là nắm được một mảnh vàng óng
Thần Phong ngồi im lặng Hắn không hề tức giận, chỉ là đang suy nghĩ Bản thân luôn tự cho là thông minh, lại quen với thân thể nữ nhân tới như vậy, cớ gì không nhận ra?
Nghĩ lại ngày đó còn ngây ngốc theo đuổi Lục Tịnh Kỳ, nói ra bao nhiêu câu nghe là thấy thiếu não ngay trước mặt người ta mà còn tưởng mình hay ho lắm Hắn đã ôm Kỳ trong tay biết bao nhiêu lần, cùng với nàng ta vui vẻ cười đùa Thiên địa ơi, càng nghĩ càng thấy bản thân quá ngu ngốc, thậm chí người ta còn nhiều lần gợi ý cho rồi, vẫn không nhận ra
Càng nghĩ càng thấy nhục hơn là giận Đường đường là nam nhi đại trượng phu, một tiểu tử hay một tiểu thư cũng không phân biệt được, còn ra vẻ ta đây phong lưu phóng khoáng lắm
Phong càng nghĩ càng thấy sai, hắn đã gặp qua rất nhiều loại nữ nhân Cũng có người nhu mì, dịu dàng, có người mạnh mẽ, cứng rắn, nhưng chưa ai mang khí chất giống nam nhi đến như vậy
Bóng lưng nhỏ bé nhưng khiến người khác an tâm, tin tưởng Tựa như có sức mạnh phi thường, đội trời đạp đất, vùng vẫy bốn phương
"Đúng rồi, không phải do ta"- Phong tự nhủ Có trách thì do Lục Tịnh Kỳ đó quá nam tính rồi, nhầm lẫn là chuyện bình thường thôi
------------------------------------------------------
Dạo này Be nhiều việc quá nên không đăng truyện thường xuyên được
Mọi người thông cảm cho Be nha
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn