Sau cuộc viễn chinh, Tịnh Kỳ trở nên rất rảnh rỗi Phía Tứ vương gia cũng không có động tĩnh gì, hơn nữa Tịnh Kỳ cũng chẳng muốn lo nghĩ nhiều nữa Mọi việc giờ đã có Thần Phong, cùng với các ca ca giúp sức rồi, để bản thân thoải mái theo đuổi đam mê hóng tin tức như trước kia cho khuây khỏa
Éo le làm sao, hoàng cung không khác gì showbiz lúc Tịnh Kỳ còn ở hiện đại Càng nghe ngóng càng lòi ra nhiều tin thú vị Dùng kinh nghiệm múa bút thành thần của mình, Tịnh Kỳ viết một lèo mấy cuốn "hậu cung bí lục", lại thêm mấy cuốn "Quý nữ bí truyện", giờ đang lân la nghe thêm tin tức các vương công quý tử
Đang núp sau tảng núi giả sau ngự hoa viên nghe các quý nữ trò chuyện với công chúa, tay bút múa liên hồi Bỗng dưng Tịnh Kỳ thấy lạnh sống lưng Hóa ra là Thần Phong thấy nàng lén la lén lút, trời nắng chang chang lại không thèm quan tâm làn da vốn đã sạm màu mà chạy loạn xạ, liền tiến tới định mắng nàng một trận
- Lục Tịnh Kỳ, nàng đang- ưm!
Hắn chưa kịp lớn tiếng đã bị Tịnh Kỳ bịt miệng
Đưa ngón trỏ nhỏ nhắn lên khuôn miệng chu chu, Tịnh Kỳ nạt nộ lại hắn:
- Suỵtttt! Im để ta nghe nốt Nếu không ta tiết lộ hết bí mật của ngươi cho các quý nữ kia- Nói rồi lại quay người hóng chuyện tiếp
Điệu bộ y như con khỉ con mà thật là đáng yêu Hắn không nhịn được liền từ đằng sau, vòng tay qua eo nàng, ôm chặt
- Bí mật gì của ta? - khẽ thì thầm vào tai Tịnh Kỳ- Nói nghe xem nào
Tịnh Kỳ giật bắn, vội vàng quay người, đẩy hắn ra Vốn dĩ trong đầu Thần Phong đã hiện ra viễn cảnh một kẻ ôm, một kẻ yếu ớt chống cự, thật là tình cảm~ Nhưng ai bảo Lục tiểu thư nhà ta là tướng quân nhị phẩm, nói quá lên thì đến cả gấu chó, khỉ đột cũng đẩy được chứ một tên Thái tử như hắn có khó gì
Bị hất văng ra sau, Thần Phong nhăn nhó Không phải là cơ thể hắn bị đau, là bị tổn thương trong lòng a~ Tịnh Kỳ lại tưởng là bản thân dùng lực mạnh quá, cuống quít xin lỗi:
- Ta không cố ý đâu Có đau không?- Vừa nói nhỏ vừa quay ngang dọc để ý xem có kẻ nào chứng kiến không Nếu có chắc ngày mai bị hỏi tội vì dám động thủ với Thái tử gia mất- Mà ai bảo ngươi giở trò linh tinh cơ chứ
- Nàng cũng không cần phải mạnh tay như thế- Thấy Tịnh Kỳ lo lắng, hắn càng cố nhây- Đau lắm, đền cho ta đi~
- Được rồi, ngươi muốn biết tình ý của Mộc tiểu thư phải không?- Tịnh Kỳ huých tay hắn, cười cười-Nàng ấy tỏ ra lạnh lùng thế thôi chứ cũng hơi hơi thích ngươi rồi đấy
Nhìn bộ dạng Tịnh Kỳ tinh nghịch, vui vẻ nói ra những lời ấy, Thần Phong lại cảm thấy có chút hụt hẫng Tại sao nàng không hề tỏ ra một chút ghen tức nào khi biết có kẻ thích hắn kia chứ?
- Nàng từ đâu mà biết chuyện này?
- Còn không phải là do đi nghe lén sao? Nói cho ngươi biết, cứ tin tưởng ta đi Chính tai ta nghe thấy Mộc tiểu thư nói về Thái tử trong lòng nàng kia mà
- Không phải, vì sao nàng biết ta quan tâm tới Mộc Uyển Thanh?
- Còn không phải ngươi nổi tiếng là người thích dụ dỗ các tiểu thư nhà quan sao? Hiện tại chỉ còn nàng ấy là chưa tỏ rõ thái độ với ngươi mà thôi- Tịnh Kỳ lật lật sổ ghi chép, đúng rồi, ngoài nàng và Lâm Mỹ Liên đang hôn mê thì chỉ còn lại vị tiểu thư này- Mà chỗ bằng hữu, ta khuyên ngươi đừng quá phóng túng mà phụ lòng các nàng ấy-
- Chuyện của ta, đến lượt Lục Tịnh Kỳ nàng quản sao?- Thần Phong lạnh lùng ngắt lời- Mấy năm nay nàng ra chiến trường, giữa chúng ta đã không còn như trước nữa rồi
-
Tịnh Kỳ nhất thời không hiểu ý tứ trong lời nói của hắn Mà Thần Phong nói xong câu ấy, không nán lại thêm nữa, quay lưng rời đi ngay
--------------------------------------------------------------------------------
Đăng truyện muộn để sáng mai mọi người có cái đọc :>
Mấy nay thời tiết miền Bắc lành lạnh, đang xuân mà nói câu này hơi lạ, chứ Be có cảm giác cứ như là thu đến rồi ấy
Mà Be khá là nhạy cảm với thời tiết nên là cứ thấy tâm trạng buồn buồn sao á :> Mong là sẽ không ảnh hưởng tới nhịp truyện đang đoạn ngọt mà nhỉ?
Hihi tán gẫu chút thôi Yêu mọi người
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn