- Áaaaaa tha cho tôi
Lục Tiểu Diễm vừa mở cổng liền thấy một tên "thổ phỉ" đáng sợ ngồi giữa sân
Tịnh Kỳ nghe tiếng hét liền chạy tới
- Tiểu Diễm, không sao đâu, ổn rồi
- Tịnh Kỳ tỉ tỉ, đáng sợ quá Tỉ quen hắn sao?
- Hộ vệ mới của tỉ đấy - Nói rồi hí hửng đi tới phía tên lang tộc- Muội đứng yên đó nhé, tỉ vẫn chưa kiểm soát được hắn đâu, khó khăn lắm mơi lôi được về đây đấy
- Vậy, muội đứng ngoài này nha Tỉ cần giúp gì cứ gọi muội
- Tỉ không gọi thì dù có chuyện gì cũng đừng vào nhé
Có gọi chắc Tiểu Diễm cũng chẳng chạy vào ngay được Kẻ kia đáng sợ quá mà, hắn đang nhe nanh vuốt ra kìa
Tịnh Kỳ dắt hắn về, để ngồi một mình trong sân cho bình tĩnh Sau đó liền đi mài dao
Tịnh Kỳ tới gần, lấy hai tay đỡ lấy mặt hắn, nâng lên quan sát Trông không khác gì một con sói rồi
Vừa định chạm vào đám lông tóc lòa xòa của hắn liền bị ngoạm một phát vào tay Đơ ra một lúc mới thấy đau Ôi cái tên này, răng nanh sắc quá
Đẩy mạnh đầu "con sói" sang một bên để rút tay ra, Tịnh Kỳ ra hiệu cho Tiểu Diễm đang đứng đằng xa an tâm
- Này, ta định làm cho ngươi dễ nhìn hơn một chút Ngoan ngoãn ngồi một lúc rồi ta cho thuốc giải Đồng ý không
Kẻ đối diện mở to mắt, im lặng một lúc rồi gật đầu
Ôi y như con cún con Tịnh Kỳ vừa cảm thán vừa lấy dao cạo sạch lông lá trên mặt hắn, cắt gọn tóc lại, để lộ ra khuôn mặt ưa nhìn, đôi mắt sâu hơi cụp và đôi răng nanh đáng sợ- thủ phạm của vết cắn vẫn đang chảy máu trên tay
- Ta chỉ ngươi cách làm một bên tay, ngươi tự làm phần còn lại nhé Nữ nhân không nên động chạm quá nhiều
Tịnh Kỳ nhìn hắn, cười Ai da, đây là độc chiêu của ta a~ Dùng nụ cười thân thiện để thu phục ngươi
Vừa cạo xoèn xoẹt vừa nói chuyện:
- Ta xuất thân Lục gia - Lục Tịnh Kỳ Nhớ lấy, đây là tên của chủ nhân ngươi Còn ngươi ấy à, ngươi sẽ là Lục Lang
Lục Lang? Cái tên kì quặc, ta không thích Hắn nhíu mày
- Sao đấy? Không thích à? Hay muốn làm Hắc Lang? Nhưng ta muốn ngươi dùng họ của ta cơ
Hắn vẫn im lặng, nhìn chằm chằm vào lọ thuốc giải
Tịnh Kỳ biết ý, cởi hết xích cho hắn rồi đưa lọ thuốc giải Lục Lang cầm lấy, uống một hơi
Đột nhiên hắn đứng phắt dậy, giật lấy con dao rồi chạy mất
Lục Tiểu Diễm sợ hãi đứng bám lấy cổng
- Tỉ tỉ, sao tỉ lại thả hắn ra? Hắn sẽ không giết người chứ?
- Haha không sao Ta biết thừa có mười vị cao nhân vẫn đang âm thầm quan sát mà Giờ có lẽ đã đuổi theo hắn rồi
Mười người trong Ưng Liệp đoàn bám theo Tịnh Kỳ, sau một ngày là đã bị phát hiện Bọn họ cứ nhìn chằm chằm ta, rảnh rỗi quá nên ta thả Lục Lang ra cho họ đi chơi một chuyến
Dù sao thì ta cũng có cảm giác khá là tin tưởng tên này Mới mua về, chưa huấn luyện mà đã thả hắn
Không biết nên nói linh cảm của ta chính xác hay là quá dễ dãi tin người nữa
Lục Lang dùng hết sức của một con sói để chạy về phía trước Lâu lắm mới có cảm giác này, thật là thoải mái
Cảm giác được tự do
--------------------------------------------------
Nhìn con cún ngáo nhà mình Be mới nghĩ ra nhân vật Lục Lang
Haha người yêu không có nhưng chó (sói) phải có một con
Đùa thôi chứ Tịnh Kỳ sẽ không coi Lục Lang là vật nuôi đâu
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn