Nửa đêm, sau khi đã đánh dấu cửa sổ phòng trọ để dễ dàng trở về, Tịnh Kỳ lại chạy tới chỗ gặp Thần Phong lần trước
"Kiểu gì mà hắn ta chẳng lượn lờ ở đấy"
Kết quả là Thần Phong không tới Đợi đến gần sáng cũng không thấy người đâu, Tịnh Kỳ đành lật một miếng ngói, để lại một đoạn vải làm lời nhắn
Cứ như thế năm hôm liền, Tịnh Kỳ cùng đám Ưng Liệp đã vẽ sơ sơ xong phần chính của bản đồ Những chỗ chi tiết hơn thì không thể biết hết
Nhưng Thần Phong vẫn chưa xuất hiện!
Đêm thứ sáu, Tịnh Kỳ ngồi trong phòng trọ chán nản nhìn ra ngoài Ta mất ngủ mấy đêm liền đi đợi hắn mà chẳng thấy tăm hơi đâu
Bản thân thực sự là tệ quá rồi Trước kia cũng thế, lúc nào cũng chỉ nói với Phong vài câu rồi quay lưng bỏ đi Ta ỷ lại như thế là vì lúc nào ta cần hắn cũng có mặt Ta chỉ cần chạy đến là hắn đã đứng sẵn ở đó rồi
Lần này thì không phải vậy Nơi này vốn dĩ không phải kinh thành Mà quan hệ của chúng ta bây giờ cũng không còn thân thiết như trước
Tịnh Kỳ cảm thấy hụt hẫng, cứ như đã để tuột mất một thứ vô cùng quý giá khỏi tay Là do ta đã quá chủ quan, ta không trân trọng hắn Ta chỉ biết lợi dụng, lừa gạt Phong chứ chưa bao giờ cho hắn cái gì, cũng không biết gì về hắn hết
Càng nghĩ càng thấy bản thân ích kỷ Giờ lại còn định đi tìm hắn, bắt hắn bỏ thời gian ra giúp mình, Tịnh Kỳ chán nản đóng cửa sổ
Ta sẽ không gây khó dễ cho Phong nữa, không đi tìm hắn nữa, để hắn thoải mái với cuộc sống tự do tự tại Đêm nay ta sẽ ngủ một giấc dài, sáng mai tự ta sẽ đi quan sát mọi ngóc ngách để hoàn thiện tấm bản đồ Hơn nữa, đêm nay không trăng, hắn nhất định sẽ không tới
Thần Phong sau mấy ngày luyện kiếm đã luyện thành công một bộ kiếm phổ mới Nhìn lên trăng sáng mới nhớ ra mấy ngày rồi chưa quay lại chỗ cũ, sợ Kỳ tới tìm mà không gặp
Cất kiếm đi, hắn ung dung đi tới phía khách quán lớn, vừa đi vừa nghĩ tên tiểu tử đó tuyệt tình quá, có khi còn chẳng thèm quay trở lại tìm mình
Được rồi, coi như Phong ca tốt bụng, tới đợi ngươi trước vậy
Tiếc quá, không có trăng Thần Phong chạy tới chỗ hay ngồi thì phát hiện ra có mấy tấm ngói bị bung lên "Không biết kẻ nào nghịch ngợm cạy cả mái nhà người ta lên" Vừa định ấn xuống thì phát hiện ra mấy mảnh vải trắng, Thần Phong tiện tay rút lên xem
Cha mẹ ơi, toàn là mật thư của Kỳ để lại Đếm đủ 5 mảnh vải Hóa ra từ sau hôm gặp lại, đêm nào hắn cũng tới tìm ta Không xong rồi, mảnh nào cũng ghi là có việc quan trọng Tên tiểu tử đó đêm nay không tới, không phải là dỗi luôn rồi chứ?
Phong cầm mấy mảnh vải, bồn chồn không yên Không có trăng để ngắm cũng chẳng dám về Nhỡ đâu Kỳ lại đến
Kết quả là hắn cứ ngồi đợi cho đến gần sáng, nhận ra là tiểu tử kia sẽ không đến nữa mới quay trở về
Lần sau gặp lại, nhất định phải trao đổi thông tin đôi bên để có việc còn tiện tìm gặp Chứ cứ tùy hứng thế này thật không hay
------------------------------------------------------
Hehe rảnh rỗi một lúc nên viết truyện một lèo luôn
Be định đăng một bộ truyện tranh siêu cute cho mọi người đọc giải trí trong Tết
Cơ mà vì không hiểu nội quy cho lắm nên giờ truyện vẫn chưa được duyệt :<
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn