Tinh Nhi tỉnh dậy thì trời đã tối, từ lúc Diễm Nhi bất ngờ òa khóc đến giờ vẫn chưa ai vào phòng hỏi han em một câu Nhẹ nhàng mở cửa, em đi xuống nhà bếp Vừa nhìn thấy em, Diễm Nhi lại như thể con mèo nhỏ, nép mình vào anh lớn tiểu Vũ, mắt ươn ướt Mọi người đều làm ngơ trước ánh mắt tha thiết của kẻ tội đồ Không phải ai cũng đặc biệt yêu thích Diễm Nhi, một số đứa trẻ trong cô nhi viện giữ một thái độ bình thản trước cô công chúa được yêu chiều quá mức kia Tuy nhiên, chẳng dại gì mà chúng lại tỏ ra đồng tình với kẻ đang là trung tâm của sự căm ghét ở đây cả Chúng sẽ bị cô lập cùng với kẻ kia mất
"Nhóm cận vệ" thân thiết với Diễm Nhi đồng loạt đứng dậy cất đĩa ăn rồi bỏ đi, vừa đi vừa an ủi cô bé Tinh Nhi nhìn theo có chút bối rối, nhưng em vốn không phải là đứa trẻ ủy mị "Có thực mới vực được đạo Ăn no bụng đã rồi tính sau"- đó là suy nghĩ đầu tiên của Tinh Nhi, một đứa trẻ mà ước mơ hàng ngày chỉ là được ăn no và có chỗ ngủ Đến muộn nên chẳng còn mấy thức ăn, đến khi ăn xong, ngẩng mặt lên mới thấy ngoài em ra chẳng còn lại ai cả
Các mẹ phụ trách chăm nuôi nghe được từ bọn trẻ những lời bàn tán rằng : Tinh đã mắng và làm tiểu Diễm khóc, còn chưa thèm xin lỗi Và nghe đâu, Tinh có tính ăn cắp vặt Đứa con yêu Diễm Nhi bị một đứa xấu tính như thế làm tổn thương, các mẹ không chịu được Mẹ Lan phụ trách nhà bếp yêu cầu Tinh Nhi rửa hết chỗ bát tối hôm ấy, mặc dù đó là công việc được phân công của 5 đứa trẻ Chưa kịp nghỉ ngơi sau khi rửa hết đống bát đĩa dưới trời lạnh giá, Tinh đã bị mẹ Trúc- người quản lý chính của cô nhi viện- gọi lên phòng và giảng đạo lý Sợ rằng nếu ở cùng phòng, đứa trẻ xấu tính này sẽ hành hạ tiểu công chúa bé bỏng, mẹ Trúc chuyển Tinh Nhi tới ở một mình trên gác mái
Tất cả mọi chuyện diễn biến quá nhanh khiến một đứa trẻ mạnh mẽ như Tinh Nhi không đủ sức kháng cự Nhưng dường như đã quá quen với cuộc sống khổ cực, dù đầu óc trống rỗng, mơ hồ nhưng tay chân em vẫn thoăn thoắt làm những việc cơ bản nhất Em nhanh chóng dọn dẹp phòng mới, trải nệm, chuyển đồ vào phòng Em im lặng nghe mọi mệnh lệnh của các mẹ quản lý, răm rắp làm theo nhưng tâm trí em đã bay đi xa lắm, em nhớ mẹ, nhớ căn nhà không đủ che gió rét mà vẫn ấm áp lạ thường
Mọi việc xong xuôi cũng là lúc màn đêm buông xuống, mọi người đã tạm gác lại mọi chuyện mà chìm vào giấc ngủ Ngồi yên tĩnh bên khung cửa sổ gác mái lạnh lẽo, Tinh Nhi nhìn xa xăm, mẹ em ở đâu giữa những ngôi sao kia, mẹ có đang cầu nguyện và dẫn lối cho em? Không được, giờ không phải là lúc để chán nản, phải bình tĩnh suy nghĩ
Diễm Nhi trong tâm trí của Tinh từ trước vẫn luôn là cô em gái xinh xắn, đáng yêu, ngây thơ vô ngần Em ấy như một thiên thần vậy Nhưng Tinh bắt đầu thấy sợ cái cách Diễm Nhi sai khiến mọi người với nụ cười ngọt ngào khả ái, sợ cái cách em tự trách bản thân nhưng lại như cầm dao cứa vào da thịt người khác, cái cách em khiến một kẻ bị cô lập chỉ bằng một ánh nhìn sợ sệt Một ánh mắt nũng nịu, một cái cong môi, một giọt nước mắt, sắc đẹp chính là vũ khí để cô bé ấy thao túng tâm trí của mọi người Ai cũng phải mủi lòng Tinh rùng mình, hiện tại Diễm Nhi chỉ là một cô bé nhỏ mà đã có sức ảnh hưởng như vậy, sau này em ấy thành minh tinh rồi, cả thế giới sẽ quỳ dưới chân em
"Bản thân mình cũng thật ngu ngốc rồi Từ giờ hãy vì bản thân mà sống Người không vì mình trời tru đất diệt quả không sai mà"
Từ đó, Tinh Nhi luôn trong tâm thế ngẩng cao đầu đối mặt với đám trẻ cô nhi viện Trời sinh bản tính lanh lợi lại có phần hài hước, sau khi bị đánh cho một gậy nhớ đời, giọng điệu Tinh có thêm đôi phần trào phúng, nói lời nghiêm túc mà nghe như có chút cười cợt, mỉa mai Chẳng đôi co nhiều nhưng cũng không ngại đáp trả một vài câu với những kẻ ghét bỏ, đôi lúc sẽ bông đùa vài câu với những kẻ trung lập Dần dần tự tạo ra một lớp bảo vệ cho bản thân, giữ khoảng cách với Diễm Nhi
Sau lớp học văn hóa, Tinh Nhi đang vui vẻ trò chuyện với mấy nhỏ bạn thì đụng mặt Diễm Nhi cùng "đám cận vệ" Oan gia gặp nhau trong ngõ hẹp thế này thì nên làm gì?
Phương án 1: Mặc kệ đối phương, cứ thế mà đi qua
Phương án 2: Chào xã giao một câu thể hiện mình là người thân thiện
Phương án 3: Không ưa nhau thì chiến đê, sao phải xoắn
Phương án 4: Quay đầu đi đường khác vì lực lượng đối phương áp đảo
Tinh chưa kịp lựa chọn phương án nào thì đã thấy Diễm Nhi bày ra khuôn mặt buồn rầu, môi nhỏ hơi mím lại, hàng lông mi cong vút cụp xuống, cả người co lại bám nhẹ vào áo anh trai đi bên cạnh Thật là nhỏ bé, đáng yêu làm sao Khiến người ta bất giác muốn ôm vào lòng che chở cả đời
"What, nhập vai nhanh thế!!!"
Bất ngờ, Diễm Nhi với điệu bộ mèo con ngây thơ chạy đến trước mặt Tinh Nhi, giọng đầy nũng nịu
- Tinh, coi như em sai rồi Đừng ghét bỏ em nữa nhé~
Như một cảnh phim học đường cảm động, đáng lẽ ra vị nữ phụ bên kia phải nắm lấy tay em gái nhỏ mà xin lỗi lại em, rồi trở thành "tùy tùng" trung thành bên em Cơ mà não nhảy số nhiều quá, bất ngờ bị dọa nên nhảy phắt lên
-Móaaaaaaa
Tinh cả người dựng đứng, tròn miệng hét rõ to, như con mèo bị giẫm phải đuôi Hai đứa bạn đi cùng không nhịn được cười Diễm Nhi tiến một bước, Tinh lùi một bước Cho tới khi em nắm lấy tay Tinh đầy khẩn thiết thì lại
- Moáaaaaa tha cho tuiiiiii
Tinh nhảy phắt qua lan can hành lang, chạy thẳng về phía nhà ăn Diễm Nhi tối sầm mặt lại còn những kẻ chứng kiến phải cố nhịn cười trước phản ứng hài hước của Tinh Nhi Từ ấy "kẻ bắt nạt đáng ghét" trở thành "kẻ bỏ chạy hài hước"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn