Cứ thế ròng rã 3 tháng, bọn họ đặt chân tới Giang Nam Tịnh Kỳ bây giờ đã sắp 15, thân hình trưởng thành không ít, lại dãi nắng dầm sương đã quen nên càng có phong thái
Thần Phong và Linh Hoa ở Trung Tây luôn được cung kính, đi đâu cũng có kẻ nhận ra, cúi chào Nhưng những việc đó so với tiếng tăm của Lục Tịnh Kỳ ở Giang Nam này quả thật thua xa
Ngay từ những bước đầu tiên trở lại Giang Nam, bọn họ đã bắt gặp những ánh mắt ngưỡng mộ, trìu mến mà mọi người nơi này đặt trên người Tịnh Kỳ Không phải cung kính, sợ sệt mà vừa nể phục vừa yêu quý
Nghe Ưng Liệp giải thích mới rõ, Hàn gia- Nhà ngoại Tịnh Kỳ ở đất Giang Nam vô cùng có tiếng tăm, nhiều mối giao hảo tốt, tính tình lại phóng khoáng, hay giúp đỡ những người lang bạt nên rất được kính trọng Tịnh Kỳ theo ngoại tổ phụ và người cậu kinh doanh một thời gian, hành sự khôn ngoan, chừng mực, tuổi còn nhỏ đã tự mình gây dựng cơ đồ, được yêu quý là lẽ đương nhiên
Đứng trước cửa Hàn gia nguy nga tráng lệ, ba người mới há hốc miệng "Thiên địa ơi, bảng hiệu bằng vàng"
So với các phủ lớn của quý tộc, quan viên thì phủ Hàn gia lộng lẫy hơn nhiều Bởi vì quan lại trên có hoàng thượng, không dám khoa trương, sợ rằng đến lúc khó khăn, bản thân sẽ là kẻ đầu tiên bị nhòm tới Mà Hàn gia thì không cần quan tâm chuyện đó, "Ta chính là không thừa gì, chỉ thừa tiền", thiếu điều mang vàng ra lát đường mà thôi
Thấy hai vị hậu nhân Đại thân vương ngây ngốc nhìn nhà ông ngoại mình như thế, Tịnh Kỳ thủng thẳng buông lời đùa giỡn:
- Trông thế thôi chứ Hàn gia ta sống tiết kiệm lắm~
Tiết kiệm cái mốc khỉ, nhìn trong sân toàn các loại cây quý hiếm, bảng hiệu trong phủ cái nào cũng lấp lánh vàng, gia nhân cũng mặc y phục may bằng vải thượng hạng Cái này mà gọi là tiết kiệm?
Đám Ưng Liệp đã sớm tề tụ với các anh em còn lại, chỉ còn Tịnh Kỳ đang đứng "trông nom" ba người kia
- Nhìn cái gì nữa, nhanh vào đây đi chứ!- Tịnh Kỳ sốt ruột thúc giục
Vào tới đại sảnh đã thấy Hàn lão gia và Lục tam phu nhân ngồi chờ
- Tổ phụ, mẫu thân, Tịnh Kỳ đã về rồi đây
- Về là tốt rồi- Cả hai người cùng đứng dậy, rưng rưng tới bên tiểu hài tử đi xa mới trở về - Còn đây là?
Tịnh Kỳ liền nhanh chóng giới thiệu ba người phía sau, kể lại mọi chuyện trong thời gian qua Nói chuyện rất lâu, tới trưa mới đứng dậy, chuẩn bị dùng bữa
- Tỉ tỉ!
Một tiếng gọi trong trẻo cất lên, tiểu công tử tầm 10 tuổi chạy ào vào phòng, ôm chầm lấy Tịnh Kỳ
- Vĩ Kỳ nhớ tỉ lắm
- Tỉ tỉ cũng rất nhớ đệ Để ta xem đệ thời gian qua ta không ở đây, đệ đã lớn thế nào rồi
Đứa trẻ náy năm xưa luôn ốm yếu, nhưng cũng may vì thế mà nó tránh được việc phải ra biên giới cùng phụ thân và các ca ca Nhờ rèn luyện thân thể thường xuyên, ăn uống điều độ và khí hậu tốt nên trông đã khỏe mạnh hơn nhiều Nước da hồng hào chứ không còn nhợt nhạt như trước Khuôn mặt đáng yêu, nhỏ nhắn, có nhiều nét giống Tịnh Kỳ Tiểu hài tử còn nhỏ nhưng cũng luôn ý thức được những việc mà người thân đang nỗ lực bảo vệ, vậy nên cũng cố gắng hết sức mình Dạo gần đây còn theo cậu Vũ Minh tới Quang Minh Các học việc
Mọi người vừa nói chuyện vừa cùng đi tới phòng ăn, vô cùng vui vẻ Chuyến này trở về, dù không tỏ rõ biểu hiện gì nhưng trong lòng, Tịnh Kỳ là người hạnh phúc nhất Sau những ngày tháng vất vả, cuối cùng cũng đã được trở về trong vòng tay bảo bọc của gia đình
------------------------------------------------------
Be có quên Kỳ Phong đâu nè :>
Tại Be bí ý tưởng quá, mở ra kha khá mà tạm thời chưa biết nên viết theo hướng nào
À còn về tác phẩm mới Ai hứng thú thể loại này thì ủng hộ Be nha
Yêu mọi người
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn